← Quay lại trang sách

Chương 1427 Phối hợp ăn ý (2)

Điều này cũng bình thường..." "Kẻ Khờ" Klein ở phía trên sương mù xám khẽ gật đầu, tỏ vẻ chấp nhận với tình huống trước mắt: "Sau khi Vua Người khổng lồ ngã xuống, nơi này cũng từng thuộc về thần Viễn Cổ Thái Dương, không có nhiều khả năng để lại vật phẩm thần kỳ và cường giả Người khổng lồ... Lúc các Vua Thiên Sứ bàn mưu đồ, chắc chắn cũng đã loại trừ các phiền toái không cần thiết từ trước... Đến khi thần Viễn Cổ Thái Dương bị ăn thịt, nơi này không biết thuộc về ai, hoặc là bị bỏ hoang..."

"Tóm lại, có thể dự đoán trước rằng sẽ không có nhiều Bán Thần và vật phẩm. Ừm, nếu không có "Chữ thập vô ám" thì những ác linh sẽ cực kỳ phiền toái, tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng không thể nào thuận lợi như vậy, không thể đi được đến mức này, trừ phi có Thiên sứ dẫn dắt đội ngũ hoặc là khởi động vật phong ấn cấp "0"..."

Khi "Chữ thập vô ám" lại quay về tay Dereck thì tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng đã cách tòa kiến trúc cao nhất của "Vương đình Người khổng lồ" rất gần.

Ánh hoàng hôn nơi này cực kỳ nồng đậm, giống như tỏa ra từ cung điện kia.

"Ra khỏi đại sảnh này chắc là sẽ đến bên cạnh chỗ ở của Vua Người khổng lồ." "Kẻ săn ma" Colin phân biệt vị trí và phương hướng một chút rồi chỉ vào phía trước nói.

"Người chăn cừu" trưởng lão Lovya gật đầu, trên mặt rốt cuộc cũng hiện lên vẻ mong chờ khó mà kìm nén.

Trái tim Dereck theo đó cũng đập nhanh hơn, cuối cùng không thể khống chế được sự kích động của mình, phải nhờ đến Antina "Trấn an".

Sau khi điều chỉnh xong cảm xúc, đám người thành Bạc Trắng lại tiếp tục tiến vào đại sảnh phía trước, thấy hai bên có một vài thứ giống như tranh sơn dầu.

Trên những "bức tranh" này miêu tả các Người khổng lồ khác nhau, có người cầm ống sáo bằng xương, có người cầm chuông gió, có người ôm thất huyền cầm cao ngang thân mình.

Tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng đi đến đâu, Người khổng lồ trong tranh chợt sống lại đến đó, chúng hoặc thổi sáo xương, hoặc lắc chuông gió, hoặc đánh đàn, hợp tấu thành một khúc nhạc tuyệt vời.

Hoàng hôn trong đại sảnh cũng trở nên rực rỡ hơn, trên bàn dài bốn phía hiện ra hàng loạt đồ ăn, chúng nhuộm màu bóng bẩy khiến người ta thèm nhỏ dãi, tỏa ra mùi thơm vô cùng mê hoặc.

Gà nướng... Vịt quay... Cá quét mật ong... Đây là tiệc tối của "Vương đình Người khổng lồ"? Số gà, ngỗng, dê, cá này có hình thể không lớn lắm... Là kiệt tác của "Nữ thần mùa thu hoạch"? Klein liếc mắt một cái, xác nhận đồ ăn vừa xuất hiện đều là hiệu quả của ảo thuật, dù sao "Vương đình Người khổng lồ" cũng chẳng còn nguyên liệu nấu ăn từ lâu rồi, cũng không có ai tưởng tượng hoặc sáng tạo ra.

"Đây, đây là thức ăn bình thường?" Heim xách theo "Lôi thần rống giận" nhìn đăm đăm vào một chiếc bàn dài trong đó, yết hầu trượt lên xuống.

"Có lẽ." Dereck khụt khịt mũi, không nhịn được nuốt nước bọt.

Ngoài hắc diện thảo, họ chưa từng được nhìn thấy thức ăn bình thường, thịt nướng từ lũ quái vật có màu sắc khác nhau nhưng đều khó ăn như nhau, thậm chí còn làm người ta trúng độc.

"Kẻ săn ma" Colin nhìn chăm chú vài giây, thở dài nói:

"Đều là giả, đừng chạm vào, nếu không có lẽ sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn không cần thiết."

Thành viên trong tiểu đội ngoại trừ Lovya đều khó khăn thu lại tầm mắt, theo thủ tịch đi một mạch đến chỗ cửa ra của khu đại sảnh này.

Qua một phen quan sát kỹ càng, Colin Iliad cắm hai thanh kiếm xuống mặt đất, đẩy cánh cửa lớn nặng nề ra.

Khi khe cửa vừa hé ra, hào quang màu cam thẫm tràn vào trong.

Khe cửa càng lớn thì cung điện cao đến tận tầng mây cũng càng rõ ràng.

Sau đó, đám người thành Bạc Trắng chợt nghe thấy tiếng rì rào.

Lúc này, Colin rút một thanh kiếm ra, chặn lại sự nôn nóng chợt xuất hiện trong lòng các đội viên.

Sau đó ông rút nốt thanh kiếm khác lên, chậm rãi ra khỏi đại sảnh, đám người Dereck thận trọng đi theo phía sau.

Khi cả người đã nhuộm đẫm ánh hoàng hôn, họ đồng thời chuyển ánh mắt về phía bên trái, nơi đó có một lan can được ghép lại bởi hàng cột đá.

Bên ngoài lan can tràn ngập những đám mây màu cam, phía xa xa đám mây là một màu lam sẫm đang dập dờn, nhìn không thấy đầu cùng, màu lam sẫm phát ra âm thanh rì rào.

Không cần ai giải thích, tất cả thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng đều đồng thời nhớ lại những gì ghi trong sách và lời miêu tả của Jack Nhỏ, trong đầu cũng hiện lên một danh từ:

"Biển lớn."

Biển lớn màu lam thẫm, khẽ dập dờn sóng nước, nhìn không thấy đầu cùng, giống như đang ẩn chứa sinh mệnh vô tận cứ thế hiện ra trước mắt các thành viên của tiểu đội thăm dò thành Bạc Trắng, không còn là một từ ghép được ghi lại trong sách cổ văn hiến hay được nói ra từ miệng của một người ngoài nữa.

Tuy nó còn rất xa xôi, nhưng dường như có khả năng chạm đến được.

Antina có mái tóc màu đỏ rượu mê mẩn nhìn nơi đó, miệng há ra như muốn cảm khái một câu, cuối cùng lại chỉ nói ra được từ ghép đó:

"Biển lớn..."

Cô vừa dứt lời, giữa trán bỗng xuất hiện một kẽ hở màu bạc.

Kẽ hở này nhanh chóng lan từ trên xuống dưới, chỉ nháy mắt đã chia Antina ra thành hai nửa, máu đỏ tươi ấm áp theo đó tóe ra, bắn đầy vào mặt và cổ Dereck đứng bên cạnh.

Ngày càng nhiều ánh sáng màu bạc từ trong cơ thể Antina lóe ra, khiến cơ thể của cô bị cắt thành vô số miếng nhỏ.

Gương mặt vẫn còn tràn đầy vẻ chờ mong và say mê rơi phịch xuống đất như một tấm tranh ghép, từng mảnh từng mảnh tách ra.

Mãi cho đến lúc này, "Kẻ săn ma" Colin mới phản ứng lại, vung hai thanh kiếm trong tay lên, chém ngang một phát như đang chiến đấu với kẻ địch vô hình.

Keng! Keng! Keng!

Tia sáng bạc chợt lóe lên, tiếng kim loại va chạm vang vọng trong không gian, xung quanh người Colin Iliad tỏa ra ánh bình minh, tràn về bốn phía.

Lúc này, ảo ảnh màu trắng bạc phía sau "Người chăn cừu" Lovya tiến lên phía trước một bước, cắm thanh kiếm mơ hồ xuống mặt đất.

Keng! Keng! Keng!

Xung quanh đám người thành Bạc Trắng, từng tia sáng màu bạc đột nhiên hiện ra ở những nơi khác nhau, gắng sức cắt vào bức tường vô hình, giống như con sâu liều mạng giãy dụa trong hổ phách.

Keng! Keng! Keng!

Những tia sáng màu bạc chợt to lên thành luồng sáng, cũng ngày càng nhiều thêm, khiến cho lớp phòng ngự đang bao bọc bên ngoài tiểu đội thăm dò lung lay như sắp sập, có thể vỡ tan bất cứ lúc nào. Nhưng bất kể là "Kẻ săn ma" Colin, "Người chăn cừu" Lovya hay là mấy người Dereck đều không tìm thấy tung tích kẻ địch.

"Kẻ Khờ" Klein ở phía trên sương mù xám đang định đưa ra lời nhắc nhở nhất định, thì vị thủ tịch "Nghị sự đoàn sáu người" dường như nghĩ tới điều gì, cầm hai thanh kiếm giao trước người.

Keng!

Một luồng ánh sáng màu bạc bổ thẳng lên hai thanh kiếm, khiến chân của "Kẻ săn ma" Colin lún sâu vào trong đá.

Ông bắt lấy cơ hội này, chợt gầm khẽ một tiếng:

"Vực vô ám!"