← Quay lại trang sách

Chương 1450 Mùi hương (1)

Như vậy xem ra, tuyệt đại đa số đều có thể lấy được trong thời gian ngắn, con đường tương ứng cũng đều tín nhiệm mình, tin rằng mình sẽ không lấy máu để nguyền rủa họ... Ma nữ Triss hẳn là có cách để giải trừ sự liên hệ giữa máu và bản thể, sẽ không phản đối... Chỉ có "Ác ma", tuy mình đã gặp qua mấy vị, nhưng hoặc là chết hoặc là bỏ trốn, trước mắt cũng không có đối tượng để lựa chọn..."

"Ừm, thử hỏi "Mặt Trời" trong thành Bạc Trắng có lưu giữ máu thịt của ác ma không, bên chỗ họ thường xuyên gặp phải..."

Không nghĩ thì thôi, vừa nghĩ đến, Klein phát hiện mình xuyên không đến đây còn chưa đến hai năm, thế mà đã thành lập được mối liên hệ khá chặt chẽ đối với các danh sách của gần hết con đường phi phàm.

Anh thu lại suy nghĩ đang phân tán trong đầu, nghiêm túc suy nghĩ về nghi thức thoát khỏi vây hãm của ngài "Gate":

"Phải lần lượt hiến tế một vị Bán Thần của các con đường "Kẻ ăn trộm", "Học đồ", "Nhà bói toán"... Đây là ba con đường có thể trao đổi cho nhau... Ngài "Gate" định thông qua việc ba con đường tạm thời hợp lại, dùng cách thức tài tình mở ra lối thoát trở về?"

"... Bán Thần ba con đường này cũng không dễ bắt được, lúc gia tộc Abraham còn cường thịnh có lẽ có khả năng làm được việc này, nhưng sau khi những người phi phàm danh sách cao chết trong "Trận chiến tứ hoàng" và dư âm của nó thì về cơ bản đều không có hi vọng gì..."

"Nếu ngài "Gate" kiên nhẫn một chút, cho hậu duệ của gia tộc nhiều thời gian để trưởng thành hơn, thì cũng không phải không có hi vọng, nhưng vì sao ngài ấy vẫn không ngừng kêu cứu, khiến cho những hậu duệ có tiềm lực đều lần lượt chết đi..."

"Không phải phát điên rồi chứ? Một kẻ điên có bề ngoài giống người bình thường?"

Klein suy nghĩ một hồi, đốt giấy viết thư đi, tiến vào phía trên sương mù xám, làm hai lần bói toán.

Gợi ý anh nhận được lần lượt là: cách thức tiến vào lăng tẩm bí mật là thật, nghi thức để ngài "Gate" trở về cũng là thật.

Nhìn con lắc trong tay, Klein ngồi trên ghế cao rơi vào im lặng.

Vài phút sau, tay trái của anh kéo con lắc thạch anh lên, nắm chặt lấy nó, thấp giọng lẩm bẩm:

"Cứ đợi đến khi ma dược "Quỷ pháp sư" tiêu hóa hết và George III cử hành nghi thức..."

Đảo Passo, biển Sunia.

"Kẻ báo thù u lam" bị triệu tập rốt cuộc cũng đến tổng bổ giáo hội Gió Bão, neo ở một cảng trong đó.

Arges lấy một mảnh vải quấn lên trên đầu, từ mạn sườn trực tiếp nhảy khỏi thuyền, trong cơn gió cuốn quanh, vững vàng đáp xuống mặt đất của bến thuyền.

Ma dược "Quyến giả của gió" mà hắn mới ăn đã tiêu hóa từ lâu, sở dĩ làm vậy là muốn để tác phong của mình gần với những người khác trong giáo hội, khiến họ cảm thấy thân thiết.

Nhiều năm qua gặp đủ thứ chuyện, phần lớn thời gian Arges đều giữ sự nhất trí với những người xung quanh, không cần tỏ vẻ quá mức độc lập, riêng rẽ, nhất là trong người cất giữ nhiều bí mật thì càng phải làm như thế!

"Ha ha, Arges, kiềm chế sự nôn nóng của cậu đi." Một người đàn ông đã chờ sẵn ở bến thuyền, mỉm cười đi đến.

Ông ta có một mái tóc màu vàng mềm mại, mặc áo dài thêu hoa văn tia chớp, là người cộng tác cũ của Arges, nhưng sau đó một người lựa chọn là thuyền trưởng thuyền u linh, tiếp tục trôi nổi trên biển, một người thì trở về làm nhân viên thần chức.

Arges nở nụ cười, giơ tay phải lên, nắm tay lại đặt lên ngực trái mình, nói:

"Gió bão tồn tại cùng anh."

"Gió bão tồn tại cùng anh." Người đàn ông tóc vàng đứng tuổi chính trực kia cũng làm động tác tương tự, mỉm cười đáp lại.

Sau đó ông ta chợt thấp giọng nói:

"Nghe nói cậu đã thích ứng với ma dược "Quyến giả của gió"?"

"Đúng vậy, việc này rất đơn giản, hàng ngay để mình bay lên, giữ vững trạng thái trôi nổi, thường xuyên dùng gió để qua lại các nơi khác nhau là có thể nhanh chóng thích ứng được. Lúc trước tôi đã gửi một bức điện báo về để báo cáo việc này." Arges để đuôi lông mày khóe mắt của mình đều thể hiện ra vài phần kiêu ngạo.

Người đàn ông tóc vàng nhìn thoáng qua xung quanh, vẫn giữ âm lượng như vừa rồi:

"Chẳng trách lại muốn gọi cậu về."

"Tôi nghe nói, vì chiến tranh liên miên cho nên vấn đề nhân lực khá gay go, trong cuộc họp then chốt đã quyết định tổ chức cho một nhóm "Quyến giả của gió" mau chóng tấn thăng danh sách 5. Cậu hẳn là cũng trong hàng ngũ ấy, thật sự khiến người ta hâm mộ. Tôi vừa trở thành "Quyến giả của gió", không có cơ hội này."

Tổ chức cho một nhóm "Quyến giả của gió" mau chóng tấn thăng... Trong tình huống đã biết trước có thể xảy ra một trận thế chiến, Arges Wilson cũng không cảm thấy bất ngờ lắm, trong đầu thản nhiên nhảy ra một từ:

Vật hi sinh!

Thật ra, với cống hiến từ sự kiện cảng Bansi, Arges lúc ấy vẫn còn là "Nhà hàng hải" có thể đi một mạch đến "Hải dương ca giả" không bị cản trở gì, hơn nữa bình thường hắn cũng bôn ba gian khổ, hoàn thành không biết bao nhiêu nhiệm vụ, kết quả cũng chỉ trở thành "Quyến giả của gió", phải xếp hàng đợi cơ hội mới có khả năng tấn thăng danh sách 5.

Mà hiện giờ, chẳng cần hắn làm gì, đột nhiên được xếp vào danh sách dự bị, chẳng mấy chốc có thể bước vào hàng ngũ lãnh đạo cao cấp của giáo hội, không khỏi khiến hắn sinh nghi.

Quả nhiên, một khi trận chiến tranh toàn diện nổ ra, trật tự vốn gây trở ngại cho đám người như chúng ta tấn thăng sẽ vỡ ra một lỗ hổng lớn... Nhưng quan trọng nhất vẫn là còn sống sót sau chiến tranh, chỉ khi nào sống sót thì mọi thứ đạt được mới có ý nghĩa... Arges thầm nghĩ trong lòng, ngoài mặt lại bất ngờ hỏi:

"Thật sao?"

"Tôi không thể khẳng định, tóm lại tôi chỉ nghe nói vậy thôi. Đi, tụ tập một buổi, nếu về sau cậu có cơ hội trở thành chấp sự cao cấp, Hồng y giáo chủ thì cũng đừng quên bọn này đấy!" Người đàn ông tóc vàng tên là Sainz giơ tay định vỗ lên bả vai Arges.

Arges né tránh một cách kín đáo, cười đáp lại:

"Được."

...

Trong thành Bạc Trắng, sau khi tiểu đội thăm dò đem theo tin tức ở phía khác của "Vương đình Người khổng lồ" có biển lớn trở về, toàn bộ dân chúng đều rơi vào trạng thái phấn khởi trong thời gian ngắn.

Dereck Berg trải qua hai ngày chờ đợi, rốt cuộc nhận được thông báo từ "Nghị sự đoàn sáu người", bảo cậu đi lĩnh phối phương ma dược "Nhà luyện kim cổ điển".

Điều này có nghĩa là lãnh đạo cao cấp của thành Bạc Trắng đã đồng ý trao đổi số nấm kỳ lạ kia.

"Nghi thức tấn thăng là tự mình luyện chế ra một viên "Đá sinh mệnh"... "Đá sinh mệnh" là cái gì? Nơi này không giải thích..." Dereck liếc mắt nhìn tấm da dê trong tay, không quan tâm lắm, bắt đầu chuẩn bị nghi thức.

Cậu ta đang nghĩ ngài "Kẻ Khờ" chắc chắn biết "Đá sinh mệnh" là gì, không cần mình lo cho ngài "Thế giới".

Chuẩn bị xong tế đàn, cậu ta lại lấy ra hai ống kim loại nhỏ, bên trong có đựng máu của một vị "Kỵ sĩ bình minh" trong thành Bạc Trắng.

Vị "Kỵ sĩ bình minh" kia đã đến độ tuổi nhất định, cơ thể sẽ không chịu nổi sự ăn mòn của độc tố từ phần lớn các loại thức ăn, trong tình huống mà mọi người đều có thể đoán được, sẽ dần dần đi đến điểm cuối của sinh mệnh, hai hôm trước, cháu gái của ông ta đã tự tay đâm ông ta một kiếm cuối cùng.