← Quay lại trang sách

Chương 1455

Klein nhìn thoáng qua, mỉm cười, nhưng không dừng lại, vẫn tiếp tục ngao du vào sâu trong sương mù xám.

Một phần lịch sử của "Thời kỳ song sinh" kỷ đệ nhị, "Thời kỳ sơ khai của lửa" lướt qua người anh, chiếu sáng con đường phía trước cho anh. Cuối cùng, Klein đứng trước một mảnh vỡ ánh sáng trơ trọi, bên trong là rừng rậm úa tàn và một huyệt mộ cỡ bình thường.

Anh đi lên phía trước để nhìn, trong sương mù xám trắng dày đặc im ắng, không biết nơi nào mới có mảnh vỡ ánh sáng trôi nổi.

Cảm nhận được linh tính khô kiệt, Klein không tìm kiếm, ý thức nối liền với vị trí xuất phát, rồi đột nhiên rơi xuống.

Sương mù xám nhanh chóng nhạt dần, Klein cảm nhận được cơ thể của chính mình, nhìn thấy cái nồi lớn trước mặt.

Anh không màng đến việc trải nghiệm trạng thái hiện tại, mà ngẩng đầu lên theo bản năng, nhìn về phía không trung.

Anh trực tiếp nhìn thấy sương mù xám, nhìn thấy cung điện hùng vĩ xa xưa phía trên nó.

Không gian thần bí nọ đãng nhẹ nhàng đung đưa.

...

Backlund, một người đưa thư đỗ xe đạp lại, hơi nghiêng đầu, đẩy chiếc kính độc nhãn bên mắt phải lên.

Hắn chợt thấp giọng lẩm bẩm:

"Nguyên bảo..."

Sau khi ngẩn ra vài giây, người đàn ông có gương mặt gầy gò này nhếch miệng nở nụ cười, vẻ mặt tràn đầy chờ mong.

Trong một căn hộ cho thuê ở khu đông cùng thành phố, từng bóng người đang lơ lửng giữa không trung khẽ lắc lư, đồng thời phát ra âm thanh:

"Nguyên bảo..."

Dưới lòng đất của Giáo đường St. Samuel, Leonard Mitchell đang sắp xếp nhiệm vụ cho các đội viên, trong đầu chợt vang lên một giọng nói hơi già nua:

"Nguyên bảo..."

Trên một tế đàn ở nơi cao, có khảm con mắt, cánh tay, đầu và nội tạng.

Hào quang đỏ thẫm như máu ùa ra như thủy triều, vặn vẹo thành ảo ảnh giống cây cối dị dạng.

Trong tiếng động ù ù, các loại vật phẩm như xương người, nến, đĩa bạc, hộp vàng đều rung lên bần bật, giống như có thể cứa rách linh thể.

Những người cầu nguyện xung quanh theo bản năng cúi thấp đầu, phủ phục xuống đất.

Sau đó trong đầu họ đồng thời ngộ ra:

"Biển cuồng bạo, đảo Đá Ngầm."

...

Sau khi nhìn thấy tòa cung điện xa xưa phía trên sương mù xám, cảm nhận được không gian thần bí khẽ dao động, Klein chỉ cảm thấy mối liên hệ vô hình giữa mình và thứ gọi là "Nguyên bảo" ngày càng sâu sắc, ngày càng khó nắm bắt chính xác.

Giờ phút này, anh mới thực sự có cảm giác nơi đó đang dần dần thuộc về mình.

Cũng chỉ mất vài giây, tất cả hiện tượng dị thường đều biến mất, Klein không lề mề, để hai bí ngẫu thu dọn đồ đạc vật phẩm có giá trị, hủy đi những phần còn thừa, còn mình thì rút ra một người giấy, rung cổ tay.

Phừng một tiếng, người giấy kia đã bốc lên ngọn lửa đỏ thẫm, đằng sau mọc ra cánh chim hư ảo.

Klein nhìn mà ngây ra, không ngờ "Người giấy thế thân" đơn thuần lại mang theo vài phần của "Cái ôm của Thiên sứ Cái ôm của Thiên sứ".

Anh lập tức túm lấy bí ngẫu Cunas và bí ngẫu Enyuni, dùng "Truyền tống", biến mất khỏi hòn đảo do đá ngầm tạo thành này.

Sau khi đi qua vài hòn đảo ở biển Sunia, vòng một vòng rất rộng, Klein rốt cuộc quay trở về căn hộ ở khu đông Backlund.

Trong quá trình này, anh liên tục sử dụng vài lần "Người giấy thế thân" đã biến chất để quấy nhiễu các phương pháp bói toán, lời tiên tri, truy vết và sự theo dõi.

Phù, không ngờ thật sự làm cho "Nguyên bảo" thay đổi, sinh ra hiện tượng dị thường không thể che chắn... Cũng may mình thận trọng, không sơ suất chút nào, nếu tấn thăng ở Backlund hoặc khu vực xung quanh, chắc chắn Amon và Charles Latour sẽ "nhìn thấy" mình... Klein thở phào một hơi, vội vàng đi nghịch bốn bước, tiến vào phía trên sương mù xám, làm bói toán.

Sau khi xác nhận tình hình hiện giờ an toàn, anh không hề ngừng lại, quay trở về thế giới hiện thực ngay, dùng minh tưởng để bước đầu thu lại linh tính đang phát tán ra.

Làm xong bước này, anh vừa cởi áo vừa ngã vật xuống giường, chìm vào giấc ngủ say.

Bình thường mà nói, "Quỷ pháp sư" thành công tấn thăng "Học giả cổ đại" sẽ không mệt mỏi như trạng thái hiện giờ của anh, mà còn thừa sức lực để kiểm tra trạng thái của bản thân. Nhưng lúc Klein dạo chơi trong lịch sử, đã dựa vào dấu ấn của bản thân để ngược dòng về rất xa, ỷ vào việc những bí mật cổ đại mà mình nắm giữ còn vượt xa cấp bậc hiện giờ mà chạy thẳng một mạch đến đầu kỷ đệ nhị, hoặc là lúc "Vương đình Người khổng lồ" được thành lập vào cuối kỷ đệ nhất.

Bản thân việc này cũng tương đương với đang tiêu hóa ma dược.

Sau khi ngủ say mấy tiếng đồng hồ, Klein thong thả mở mắt, tỉnh dậy.

Anh lần mò ngồi dậy, dựng gối đầu kê vào sau lưng, ngẩng đầu day thái dương.

Phải hơn mười phút Klein mới thoải mái, hoàn toàn tỉnh táo lại, bắt đầu kiểm tra bản thân:

"Ma dược vừa ăn vào quả nhiên đã tiêu hóa được một phần rất lớn, ít nhất là bốn phần năm rồi... Cũng gần giống với suy đoán của mình... Nhưng phần còn lại không biết phải lấy được bao nhiêu tư liệu cổ đại, nghiên cứu bao nhiêu lịch sử chân thật mới có thể tiêu hóa hết..."

"Trước mắt xem ra, việc sắm vai "Học giả cổ đại" có hai hướng chính, một là trở thành học giả đến từ thời cổ đại, hai là nghiên cứu các học giả thời cổ đại, hai hướng đều phải chuẩn bị đầy đủ. Hướng đầu tiên khá dễ dàng, bởi vì bản thân nghi thức đã ẩn chứa điểm mấu chốt để mình trở thành cổ nhân, một khi tấn thăng thành công thì sẽ tự nhiên sắm vai học giả đến từ cổ đại."

"Hướng thứ hai lại cực kỳ khó khăn, xã hội bình thường còn đỡ, đây lại là thế giới có tồn tại Chân thần, ác ma, tà ác,, chỉ thu thập tư liệu cổ đại thôi đã là một chuyện cần phải mạo hiểm nhiều rồi, nếu còn bắt phải tìm ra chân tướng lịch sử, thì bất cứ lúc nào cũng có khả năng "vô duyên vô cớ" bị chết thảm, mức độ hiểu biết càng nhiều thì nguy hiểm càng lớn...

"Mình có thể biết nhiều như vậy, đa phần phải cảm ơn sự sắp xếp của một vài sự tồn tại, cùng tính phức tạp của vận mệnh mà "Nguyên bảo" mang đến. Điều này khiến mình gặp được đủ loại chuyện. Đương nhiên, cho dù là vậy thì một quyến giả của Chân thần như mình hiện tại cũng từng chết một lần rồi, huống hồ là các "Học giả cổ đại" khác?"

"Nếu đổi vị trí giữa "Bậc thầy kỳ tích" và "Học giả cổ đại" thì sắm vai sẽ đơn giản hơn, đáng tiếc, không có chữ "nếu" này..."

"Ngoài ra, hai hàm nghĩa chính trước đó đều có xu hướng nghiêng về "cổ đại", " từ "học giả" cũng cần phải chú ý, có thể nghiên cứu ra điều gì từ lịch sử thì mới được gọi là "học giả"?"

"Tiếp theo, muốn tiêu hóa thì có vài phương hướng, một là biết rõ trạng thái hiện giờ của "Thiên sứ bóng tối" Saslier, tái hiện lại quá trình cụ thể của "Đại biến cố" một cách chân thực, hai là tốn công sức xâu chuỗi toàn bộ sự kiện lịch sử trong kỷ đệ tứ, chứ không chỉ giới hạn trong từng đoạn ngắn, ba là xâm nhập vào, từ nắm giữ trạng thái vĩ mô đến nghiên cứu chi tiết vi mô, ví dụ như sự hưng thịnh suy tồn vong của gia tộc Antigonus..."