Chương 1457 Một hình thức làm bạn khác (1)
Phía trên sương mù xám trắng vô biên vô hạn, bóng dáng Klein xuất hiện trong tòa cung điện xa xưa nọ.
Anh chỉ nhìn qua một vòng đã phát hiện ra vài chỗ khác nhau.
Trong đó, điểm rõ ràng nhất chính là trạng thái và bố cục của mảng không gian thần bí này đã phản chiếu đầy đủ vào linh thể anh, khiến anh dù cách một khoảng rất xa vẫn có thể nhìn thấy những đám mây xám trắng đọng ở giữa không trung và cánh cửa ánh sáng kỳ lạ kia.
Ngoại trừ tòa cung điện do mình cụ thể hóa ra và cánh cửa ánh sáng vốn tồn tại ở đây, thì nơi này không có gì cả, trống trải, mênh mông, tràn ngập thứ sức mạnh cao cấp... Klein lẩm bẩm, sau đó ngồi xuống giơ tay phải lên, khẽ nắm bàn tay lại.
Chỉ chớp mắt, sương mù xám tràn ngập khắp nơi chợt sôi trào, không gian thần bí đang chứa nó cũng không hiểu sao lại dao động, phát ra từng luồng ánh sáng hơi u ám.
Những luồng ánh sáng này tụ tập lại, dựa theo suy nghĩ của Klein tạo thành một Thiên sứ nửa trong suốt sau lưng có cánh chim hư ảo, Thiên sứ có địa vị và sức mạnh tương ứng, Thiên sứ uy nghiêm thuần khiết và đầy sức ép.
"Không cần thêm lá bài "Hoàng đế đen", "Bạo quân" hoặc là "Linh mục đỏ", cũng không cần dùng đến "Quyền trượng Hải Thần", chỉ dựa vào bản thân mình cũng có thể khơi dậy uy lực của mảnh không gian thần bí này ở mức độ lớn nhất, khiến Thiên sứ của "Kẻ Khờ" trở thành Thiên sứ danh sách 2 thực sự. Đương nhiên, Thiên sứ này không thể đáp lại lời cầu nguyện, không thể duy trì quá lâu, chỉ tồn tại trong vài lần "ôm" hoặc tấn công, có được một ít năng lực thuộc lĩnh vực "Kỳ tích"..."
"Quả nhiên, mình có thể hồi sinh đều là nhờ "Nguyên bảo" ban tặng, cụ thể còn có thể sống được mấy lần nữa thì hiện giờ chưa đưa ra được kết luận. Nếu có thể lấy được một món vật phong ấn cấp "0", mượn địa vị của nó để quan sát, hẳn là có thể nhìn thấy rõ ràng... Coi như còn nhiều nhất là một lần, tính ít đi một chút cũng không phải chuyện gì xấu, điều này sẽ nhắc nhở mình phải luôn thận trọng... Đây mới là cách để người phi phàm con đường "Nhà bói toán" sống sót.."
"Đáng tiếc, loại "Kỳ tích" này tạm thời chỉ có tác dụng với mình..."
"Ừm, mức độ lớn nhất là chỉ hiện tại, nếu muốn thực sự sở hữu và kiểm soát được mảng không gian thần bí này, thì ít nhất phải trở thành Thiên sứ, thậm chí là Thiên sứ danh sách 1, không hổ là "Nguyên bảo". Về phần cánh cửa ánh sáng kỳ quặc kia, có lẽ còn đòi hỏi cao hơn, nơi đó có tiềm tàng nguy hiểm hay không, hiện giờ mình cũng chưa nhìn ra được..."
"Ý nghĩa tồn tại của "Nguyên bảo" là gì? "Câu" người xuyên không đến đây, hồi sinh vị tạo vật chủ đầu tiên kia?" Klein rung cổ tay phải, để Thiên sứ thần thánh hùng mạnh nọ tan biến giữa không trung.
Toàn bộ "Nguyên bảo" cũng trở lại bình thường.
Tiếp đó, Klein đứng dậy, đi từng bước lên đám mây màu xám trôi nổi giữa không trung, đứng lại trước cánh cửa kỳ dị được tạo thành bởi vô số quầng sáng.
Cánh cửa ánh sáng có dính chút ít màu xanh đen, mỗi một quầng sáng về bản chất đều là những con sâu trong suốt hoặc bán trong suốt đang cuộn lại với nhau thành hình trong.
Chăm chú nhìn "Kén tằm" trong suốt đang bị những sợi tơ nhỏ màu đen treo lên, Klein giơ tay phải ra, chầm chậm duỗi về phía cửa ánh sáng, định chạm vào.
Một tấc, hai tấc, ba tấc, tay anh rốt cuộc chạm vào mép cánh cửa ánh sáng, nhưng lại xuyên qua nó, dường như đây chỉ là một ảo ảnh.
Nhưng so với lần thử trước đó, thì cánh cửa ánh sáng hư ảo rõ ràng dính hơn một chút, dường như sắp có được thực thể.
Thứ này đại diện cho bản chất của "Nguyên bảo"? Klein trầm tư vài giây, rồi xoay người quay về cung điện cổ xưa.
Anh không dây dưa, lập tức rời khỏi phía trên sương mù xám, bắt đầu thí nghiệm các loại năng lực mình mới có được.
"Đặt một tôn danh trước... Phạm vi mà danh sách 3 nhận lời cầu nguyện đưa ra lời hồi đáp là khu vực này, do sự bất đồng về quyền lực của mỗi người mà phân chia lớn nhỏ, rất rõ ràng, "Hải vương" là loại hình lãnh địa khá lớn... Cho nên, tôn danh của mình cũng phải có phạm vi giới hạn, người bảo hộ cho tất cả trẻ em nghèo ở Backlund? Cảm giác là lạ..."
"Ừm, người khác buộc phải có một giới hạn như thế, mình thì chưa chắc, có thể dùng "Quyến giả của linh giới và Nguyên bảo" để thay thế. Quyến giả thuộc về cả hai nơi này, trước mắt chắc hẳn chỉ có một mình mình, cũng đủ độc đáo. Như vậy, chỉ cần là người ở cùng một thành phố hoặc một khu vực với mình, là có thể thông qua tôn danh này để cầu nguyện tới mình."
"Không ở cùng một khu vực thì cũng hết cách, mình cũng đâu thể ném bản thân lên phía trên sương mù xám giống như "Quyền trượng Hải Thần"? Phân hóa ra mấy "Trùng linh hồn", bỏ lên phía trên sương mù xám, mượn dùng địa vị của "Nguyên bảo", hưởng ứng trong phạm vi toàn thế giới... Tuy mình còn chưa thể xác nhận quan hệ giữa "Thiên sứ bóng tối" và thần Viễn Cổ Thái Dương, nhưng việc này cũng đủ để cảnh tỉnh mình, khiến mình phải cẩn thận phân thân và bí ngẫu của bản thân. Hơn nữa không phải phân hóa mấy con là được, phải để lại phần lớn "Trùng linh hồn" ở "Nguyên bảo" thì mới có thể phát huy hiệu quả, mà mình căn bản không có năng lực này..."
"Đúng rồi, trạng thái tinh thần của mình cũng không tệ lắm, không bị nhân cách phân liệt, không trở nên lạnh lùng và đáng sợ mất kiểm soát. Điều này chứng tỏ, dấu ấn của "Học giả cổ đại" trong lịch sử chính là mỏ neo của hắn... Hơn nữa, đại đế cũng trở thành Thiên sứ, nên tình huống này mới trở nên nghiêm trọng, buộc phải dựa vào tín đồ để làm mỏ neo, cung cấp sự định vị. Mình còn kém một cấp bậc rất lớn nữa... Ngoài việc thu thập tín đồ, còn có thứ gì có thể làm mỏ neo nữa, để đề phòng bất trắc..." Trong đầu Klein nảy ra một ý tưởng, lập tức lấy giấy bút ra.
Anh viết đoạn miêu tả đầu tiên về tôn danh:
"Quyến giả của linh giới và Nguyên bảo."
Ngẫm nghĩ, anh dựa vào kinh nghiệm phong phú và tri thức do hoa văn thần tính mang đến, bắt đầu viết đoạn thứ hai và thứ ba:
"Quỷ bí bắt nguồn từ cổ đại;"
"Người chứng kiến lịch sử dài đằng đẵng."
Bởi vì danh sách 3 không phải là Chân thần, không thể sử dụng cách miêu tả ba đoạn, Klein cân nhắc một chút, lại bỏ thêm hai câu:
"Người bảo hộ ma thuật và biểu diễn kịch;"
"Hermann Sparrow vĩ đại."
Thật ra, không phải Chân thần cũng có thể sử dụng cách miêu tả ba đoạn, nhưng một đoạn trong đó phải dùng địa vị của Chân thần. Ví dụ như, Klein có thể dùng "Quyến giả Nữ Thần Đêm Tối", trên bản chất sẽ gần với một loại chú văn triệu hồi, chứ không phải là cầu nguyện tôn danh. Tín sứ cùng loại, nếu tín sứ là sinh vật linh giới, thì ngay cả là quyến giả của Chân thần cũng không sẽ không cần hạn chế này, cho nên thường không biết sẽ triệu hồi ra cái gì, khá nguy hiểm.
Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, Klein thao túng bí ngẫu Enyuni, dùng tiếng Hermes cổ tụng niệm tôn danh vừa viết.