← Quay lại trang sách

Chương 1463 Báo động trước (2)

Sau khi trở lại thế giới hiện thực, anh không dọn tế đàn ngay, mà ngồi xuống ghế, nghiêm túc suy nghĩ xem mình còn có thể làm những chuẩn bị ngoài lẽ thường nào.

Cái gọi là lẽ thường thì có: gặp mặt "Nữ vương thần bí" một lần, nói chuyện cụ thể về chi tiết hợp tác; tặng thêm chút đồ cho Will Onsetin, Reinette Tincole, Pares Zoroaster; cầu nguyện "Nữ Thần Đêm Tối", gia tăng xác suất triệu hồi hình ảnh của khổ tu Arianna từ trong lỗ hổng lịch sử; sử dụng thuần thục năng lực chính của "Học giả cổ đại"...

Về phần ngoài lẽ thường, thì phải xem sức tưởng tượng của bản thân Klein.

Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, vẻ mặt Klein chợt nghiêm túc hẳn lên, anh nhíu mày, giơ tay phải bắt vào hư không.

Lần này anh không kéo được thứ gì ra.

Klein liên tiếp bắt vào hư không mười lần, nhưng kết quả triệu hồi lần nào cũng thất bại, điều này khiến anh buộc phải chấp nhận một sự thực:

Chỉ thuần túy dựa vào bản thân thì không thể thành công!

Anh lấy ví tiền, rút một con hạc giấy từ bên trong ra, dùng bút máy viết một hàng chữ lên mặt ngoài nó:

"Cho tôi ít may mắn, tôi sẽ mang kem của nhà hàng Seren cho anh."

Sau khi gấp lại con hạc giấy, Klein tiến vào trong căn phòng kia, lên giường nằm, mượn giấc ngủ để hồi phục linh tính.

Trong giấc mơ tràn ngập sương mù, anh nhìn thấy rất nhiều con rắn nhỏ ngắn màu bạc, chúng hợp thành một câu đáp:

"Năm cốc!"

"Không thành vấn đề!" Klein mỉm cười đồng ý.

Chớp mắt tiếp theo, anh đã tỉnh lại.

Sau khi xoay người ngồi dậy, Klein lại giơ tay phải ra liên tục bắt vào hư không mười lần.

Nhưng vẫn thất bại như trước!

"Có may mắn cũng không được... Độ khó rất cao..." Klein theo bản năng muốn dùng ngón tay gõ lên mép giường, nhưng chớp mắt đã kiềm chế được, đây là động tác theo thói quen khi anh ở phía trên sương mù xám, không thích hợp đưa vào thế giới hiện thực.

Đi qua đi lại trong phòng hồi lâu, nghiêm túc suy nghĩ đủ loại liên hệ, cuối cùng Klein rời khỏi phòng ngủ, để mặc tế đàn bên ngoài còn chưa được thu dọn, mang một món vật phẩm về thế giới hiện thực.

Đó là một quyển sách cổ xưa được đóng bằng da dê, có bìa màu nâu thẫm.

"Grossel du ký".

Klein cầm lấy bản du ký này, hít sâu một hơi, nhắm hờ hai mắt, giống như đang cảm ứng gì đó.

Sau đó anh chậm rãi giơ tay phải ra, khẽ bắt vào hư không.

Thất bại.

Lại bắt một lần nữa.

Vẫn thất bại.

Sau năm sáu lần thất bại liên tục, động tác của Klein càng thêm chậm, giống như muốn lấy một viên than trong bếp lò cháy đỏ.

Đột nhiên, cơ thịt trên cánh tay anh chợt căng lên, động tác kéo về sau vô cùng cẩn thận.

Tay phải của anh cũng theo đó chậm rãi thu về, kéo ra một chiếc bút lông chim phong cách cổ xưa, màu hơi ảm đạm.

Đây là thứ rơi bên cạnh thi thể của Ince Zangwill ở quảng trường Phục Sinh, phía bắc thành phố Bonkukwa, tây nam đại lục.

Chính là "0-08" mà anh trai của Amon đã nhặt đi.

"Chỉ có thể duy trì được hơn một phút... Ít thời gian quá..." Klein chợt nảy ra ý tưởng, không màng suy xét thêm nữa, bước hai bước đến trước bàn.

Anh bỏ "Grossel du ký" xuống, cầm "0-08", nhanh chóng viết xuống một giờ giấy trắng:

"George III định lợi dụng buổi diễn thuyết lần này, dụ toàn bộ những kẻ muốn phá hỏng nghi thức của mình ra mặt, nhưng nếu mọi chuyện đều thuận lợi thì sẽ không xảy ra sự cố gì, ông ta cũng sẽ nhân cơ hội uống ma dược, lật con át chủ bài, tiến vào cấp bậc thần linh. Dù sao tương lai cũng còn quá nhiều ẩn số, cũng không có gì bảo đảm, hơn nữa, hiện giờ ông ta đã chuẩn bị rất ổn thỏa và chu đáo."

"Đây là một cách phát triển cực kỳ hợp lý."

Khi viết xuống câu cuối cùng, Klein còn chưa kịp kiểm tra cẩn thận xem nội dung có sai sót nào không, thì chiếc bút lông chim hơi ảm đảm trong tay đã lặng lẽ biến mất, hệt như chưa bao giờ xuất hiện, chưa bao giờ tồn tại.

Chỉ viết vài câu có nội dung ngắn ngủi như thế mà dường như đã rút cạn sức lực của Klein, khiến trong đầu anh hơi choáng váng, phải lùi về sau vài bước, ngồi phịch xuống ghế.

"Không lý nào lại thế... Cũng không thấy Ince Zangwill lúc trước phải tốn nhiều sức lực thế này... À, hẳn là do mình ép buộc triệu hồi, hơn nữa lại không dám để "0-08" tự mình viết ra câu chuyện, khi viết buộc phải dựa hoàn toàn vào linh tính của bản thân để chống đỡ, mà Ince Zangwill lại được "0-08" phối hợp, nên không mệt đến thế này..." Klein nhắm mắt lại, minh tưởng một hồi, cuối cùng mới bình phục.

Trong tình huống bình thường, chưa từng tiếp xúc trực tiếp với "0-08", chỉ từng thấy nó một lần, căn bản không thể nào triệu hồi ra được vật phong ấn cấp "0" như thế này. Nhưng một mặt là anh có may mắn do "Rắn vận mệnh" tự thêm vào, mặt khác là có được "Grossel du ký", đây là vật phẩm do "Rồng Không tưởng" Angel Wade để lại, bên trong cất giấu "Thành phố kỳ tích" Livihed, nên nó có một sự liên hệ sâu sắc nào đó với sự tồn tại của "0-08", nếu không phải có người địa vị cao nào đó quấy nhiễu, thì hai thứ này đã sớm gặp lại rồi.

Klein không rõ sự liên quan giữa vận mệnh và tính chất đặc biệt này có tăng xác suất triệu hồi thành công hay không, chỉ nghĩ rằng thử một lần cũng không mất mát gì, kết quả anh thực sự thành công.

Cũng chính vì thế mà anh không dám dùng "Grossel du ký" chịu tải cho nội dung mà hình chiếu "0-08" viết ra, thậm chí không dám để chúng ở gần nhau, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà bản thân không thể ngăn cản nổi.

Nơi này là Backlund, mật độ dân cư rất cao!

"Ừm, nhìn từ logic, hẳn là không có gì bất trắc xảy ra. Dù sao "0-08" này cũng chỉ là hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử, là giả, "Grossel du ký" do "Rồng Không tưởng" cụ thể hóa ra, cũng là giả. Giả phối với giả, làm sao mà thành hiện thực được, thiếu đi cơ sở vật chất của đặc tính phi phàm... Lúc khác có thể đến đảo Đá Ngầm không người để thí nghiệm một chút..." Klein day thái dương, đứng dậy quay lại bàn, xem kỹ đoạn văn vừa viết ra.

Anh không trực tiếp viết George III tấn thăng thất bại, ngã xuống ngay tại trận, vì cho rằng "0-08" này can thiệp vào Thiên sứ danh sách 1 chỉ là một hình chiếu, không thể nào làm trực tiếp đến vậy, phải khéo léo một chút.

Hơn nữa, đối diện còn có Hội Tâm lý luyện kim, còn có anh trai của Amon, nếu ảnh hưởng quá rõ ràng thì nhất định sẽ bị phát hiện, dễ bị lợi dụng. Klein chỉ đành quanh co một chút, để giảm bớt ẩn số.

"Hi vọng là sẽ hữu dụng..." Đọc chăm chú một hồi, Klein gấp tờ giấy lại, nhét nó vào trong túi áo.

Sau đó, anh hiến tế "Grossel du ký" trở lại phía trên sương mù xám.

Làm xong việc, Klein bắt đầu suy xét đến một vấn đề khác, đó chính là khi nào thì sẽ ra ngoài mua kem cho Will Onsetin.

"Backlund có Charles Latour, rất có khả năng còn có Amon, ra ngoài nhiều chưa biết chừng sẽ đụng phải hai người này, khá nguy hiểm... Nếu không thì triệu hồi kem từ lỗ hổng lịch sử cho Will? Lúc ăn sẽ có cảm giác rất chân thực, qua mười lăm phút sẽ biến mất, không lo bị béo phì, quả thực là chuyện rất tốt..." Klein không nhịn được lẩm bẩm vài câu trong lòng.

Cuối cùng anh vẫn quyết định thay quần áo ra ngoài, bởi vì làm người thù phải giữ lời hứa!

...