Chương 1498
Mà hình ảnh đối diện Amon đã biến thành một cơn lốc thần bí khổng lồ cho vô số những con sâu vặn vẹo tạo thành, chúng thò ra những xúc tu trong suốt với vào bốn phương tám hướng, chỉ cần nhìn vào đã khiến người ta mất đi lý trí, biến dị, điên cuồng.
Lúc này, Klein vứt bỏ những ý tưởng đã sắp xếp trong lòng, nắm lấy cơ hội, khống chế một con quái vật trốn sâu trong bóng tối, chuyển hóa nó thành bí ngẫu của mình.
Sau đó, anh lập tức trao đổi vị trí với bí ngẫu.
Sau khi chui vào sâu trong bóng tối, Klein lại một lần nữa giơ tay ra bắt vào không khí, liên tục bắt vài lần, bí ngẫu của anh cũng làm động tác tương tự.
Rốt cuộc anh kéo ra được một bóng người mới từ trong hư không.
Đó là Arianna mặc áo dài vải thô đơn giản, thắt dây lưng vỏ cây, buông xõa mái tóc đen dài, hai chân đeo xích, ngũ quan bình thường, đôi mắt tăm tối.
Thủ lĩnh khổ tu, Tu Đạo Viện Đêm Tối, "Người hầu của Bí Ẩn", Thiên sứ dưới đất, Arianna.
Arianna vừa hiện thân, đôi mắt tăm tối đã trở nên bình thường, không giống như một hình chiếu.
Bản thể của cô dường như đang chuyển vào trạng thái bí ẩn, do đó hình ảnh được triệu hồi từ lỗ hổng lịch sử cũng có được trí tuệ.
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân mà Klein lựa chọn triệu hồi cô, bỏ qua ngài Azcot và tiểu thư tín sứ có xác suất thành công rất cao, làm vậy, cho dù việc "tự sát" của anh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không thể thành công, thì trận chiến tiếp theo với Amon chắc chắn phải đánh!
Sau khi hình ảnh từ lỗ hổng lịch sử có được ý thức, việc kiểm soát của Klein trở nên dễ dàng hơn nhiều, thời gian để các hình chiếu tồn tại cũng dài ra.
Klein lập tức dùng sự liên hệ giữa "Học giả cổ đại" và hình ảnh lịch sử bản thân được triệu hồi ra từ lỗ hổng lịch sử, nhanh chóng trao đổi với "Người hầu của Bí Ẩn" Arianna, để cô ấy giết chết mình!
Arianna bỗng cong người lại, tay phải giơ ra phía sau, từ sâu trong bóng tối rút ra một thanh kiếm dài bằng xương giăng kín hoa văn kỳ dị.
Sau đó, cô bước mạnh một bước, chém thanh kiếm trong tay ra.
Bóng tối thực sự bắt đầu dao động, điên cuồng tràn về phía Klein.
Một con quái vật xui xẻo vừa vặn đứng giữa Arianna và Klein, gặp phải bóng tối như thủy triều đang tràn tới, trực tiếp tan rã.
Đây không phải là quyền lực của Bí Ẩn, đây là sự kết hợp giữa sức mạnh của sợ hãi và yên giấc, tượng trưng cho sự nguy hiểm trong bóng tối, tượng trưng cho sự hủy diệt và tan biến của im lặng.
Người phi phàm con đường "Người không ngủ" phải đến "Giám mục sợ hãi" danh sách 3 mới có thể nắm giữ được sức mạnh này.
Bản năng muốn sống của Klein khiến anh định thử chạy trốn, nhưng trong giây phút này, anh chỉ cảm thấy bóng tối xung quanh đều là kẻ địch, đều đã bị thứ sức mạnh kia lây nhiễm, trở thành một phần của cơn thủy triều bóng tối, không thể tránh, muốn tránh cũng không được.
Không cần phải dốc toàn lực làm gì, cô chỉ cần dùng một phần sức mạnh là có thể dễ dàng giết chết tôi rồi... Klein kiềm chế bản năng của sinh vật, đứng yên tại chỗ chờ hủy diệt.
Đúng lúc này, bốn phía vang lên một tiếng chuông hư ảo xa xưa.
Nó giống như xuyên qua dòng lịch sử dài đằng đẵng mà tới, khiến tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên chậm lại, gồm cả bóng tối vừa khởi động.
Giữa không trung, từng mảng bóng tối bị đâm rách, để lộ ra một chiếc đồng hồ khổng lồ được khắc bằng đá.
Nó xưa cũ loang lổ, bên ngoài bị màu xám trắng và xanh đen chia thành mười hai ô, mỗi một ô đều có một phù hiệu khác nhau, tổng cộng ba chiếc kim đồng hồ ba kích cỡ khác nhau, hệt như được tạo thành bởi mười hai con "Trùng thời gian" mang đầy cảm giác tang thương tạo thành.
Khi kim giây nảy lên, tiếng chuông lại một lần nữa ngân vang.
Keng!
Trong tiếng chuông vang vọng, bóng tối giống như thủy triều di chuyển ngày càng chậm, sau đó, ảo ảnh chiếc đồng hồ xa xưa kia chợt tiêu tan, biến thành Amon đeo kính độc nhãn đội mũ mềm chóp nhọn.
Hình chiếu của Charles Latour đằng sau hắn cũng đang trong trạng thái di chuyển chậm.
Ngay sau đó, Amon đứng giữa hư vô, giơ tay phải ra, khẽ ấn vào mảng bóng tối kia.
Bóng tối nhanh chóng trở lại bình thường, bao phủ lên Klein nhưng không tạo ra bất cứ thương tổn nào cho anh, cũng không biết là do "bug" hay cho bị đánh cắp mất hiệu quả phi phàm.
Cùng lúc đó, cơ thể Amon đột nhiên trở nên to lớn dị thường, cao hơn hai mươi mét, vậy mà quần áo không hề làm sao.
Hắn nhìn xuống Klein, giơ tay chỉnh lại chiếc kính độc nhãn của mình, mặc kệ hình chiếu Charles Latour sau lưng đang tung ra đòn tấn công, khóe miệng cong lên, nói với vẻ vô cùng hứng thú:
"Thú vị đấy."
Lúc Amon nói chuyện, trong cơn lốc khổng lồ sau lưng hắn, từng sợi xúc tu trong suốt giăng kín hoa văn thần bí đã thò tới đây, quấn quanh các "Dây linh thể" khác nhau của hắn.
Trong chớp mắt đó, những sợi dây màu đen trơn nhẵn hư ảo này không hề bị ngăn trở, nhấc hẳn lên.
Thế là từng con quái vật hình thù kỳ lạ bị treo lên giữa không trung, giống hệt như chân giò hun khói đợi hong khô.
Những "Dây linh thể" bên cạnh Amon đều bị hắn trộm được không biết từ bao giờ!
Khi Charles Latour tung ra đòn tấn công, những sợi xúc tu trơn nhẵn khác của ông ta cũng không ngừng thò vào hư không, định quay về kéo ra một thứ gì đó.
Chỉ trong thời gian hai ba cái chớp mắt, một bóng người nhanh chóng phác họa ra.
Người này có máu tóc xoăn dài màu nâu, đôi mắt màu lam, mũi cao, môi mỏng, để hai hàng ria mép xinh đẹp, mặc áo khoác đỏ thẫm thêu kim tuyến, chính là Russell Gustav, người từng là hoàng đế của Intis.
Vị "Hoàng đế tri thức" này vừa bước chân vào thế giới hiện thực, đã từ trên cao nhìn xuống Amon đang biến thành khổng lồ, trong đáy mắt liên tục ngưng tụ ra phù hiệu hư ảo mà phức tạp.
Ông không hề lo lắng Amon sẽ đánh cắp đòn tấn công của mình, bởi vì thứ ông chuẩn bị là một lượng tri thức khổng lồ không có tác dụng gì, bất kể là ông cưỡng ép rót vào, hay là Amon tự mình cướp đi, thì đều sẽ đạt được mục đích nhồi căng não đối phương.
Đúng lúc hình chiếu trong lỗ hổng lịch sử của Đại đế Russell hoàn toàn thành hình, thì những xúc tu trong suốt của Charles Latour lại kéo ra một bóng người khác.
Người này có gương mặt trẻ trung, mái tóc dài đã bạc một nửa, chúng bay về phía sau, di chuyển giữa không trung, một nửa giấu kín một nửa lộ ra trong bóng tối.
Đây là một Thiên sứ mà Klein không biết, ngoại hình của hắn là nam, đôi mắt u ám, ẩn chứa tang thương, ngũ quan cũng coi như không tệ, trên gò má lại mọc ra từng nhúm lông ngắn màu đen, khiến người ta có một cảm giác mâu thuẫn vừa già dặn vừa trẻ trung, vừa lý trí vừa điên cuồng.
Hắn chợt hóa thành một bầy sâu lúc nhúc, cũng mọc ra những xúc tu trơn nhẵn trong suốt giống hình chiếu của Charles Latour.
Hiển nhiên đây cũng là Thiên sứ con đường "Nhà bói toán".
Lúc này, Klein thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào tình hình trên không trung, nhưng linh cảm của anh chợt dao động, đã nhận ra sự quen thuộc nào đó.