Chương 1546 Gió bão tâm linh (2)
hương 1546: Gió bão tâm linh (2)
Trong khoảng trống giữa "Khởi động lại vận mệnh" và "Trạng thái thần nghiệt", Botis đã lặng lẽ làm một lượt "Thôi miên" cho bản thân, để khi bản thân gặp phải "Cướp đoạt tâm trí" hoặc bị dòng tin tức gột rửa có thể tự nhiên phân hóa ra một phần lớn "Trùng ngôi sao" gánh vác giúp, để lại một ít thao túng cơ thể, tập trung vào kẻ địch "ẩn thân".
Việc Long uy lúc trước trấn áp và không thể phát hiện ra mục tiêu đã khiến Botis tin rằng người đang trốn là một vị Bán Thần con đường "Người quan sát".
Trong lúc suy nghĩ tê liệt bế tắc, có vài luồng suy nghĩ rất mảnh nhanh chóng chuyển động, giúp Botis bước đầu tìm ra được nơi bắt nguồn của cơn bão tâm linh này.
Nhưng lúc này, suy nghĩ đang quanh quẩn trong phần lớn "Trùng ngôi sao" lại không giống dòng lũ tin tức không hề có ý nghĩa như ông ta tưởng tượng.
Trong đầu ông ta giống như có hàng ngàn hàng vạn câu nói đang vang lên trong một giây:
"Dưới lòng đất của tòa pháo đài bỏ hoang trong rừng rậm Delaire có một cánh cửa đồng xanh lớn, nó phong ấn sự ôn nhiễm đến từ lòng đất, càng là danh sách cao đến gần thì càng dễ bị ảnh hưởng..."
"Bầu trời sao cực kỳ nguy hiểm, có sự theo dõi của một vị chưa rõ..."
""Thiên sứ bóng tối" bị nghi ngờ là nhân cách tiêu cực mà thần Viễn Cổ Thái Dương phân tách ra..."
"..."
Cái gì? Botis ngẩn ra một chút, chỉ cảm thấy những suy nghĩ này tuy nguy hiểm nhưng lại khiến người ta không nhịn được mà muốn tìm hiểu thêm.
Chỉ giây lát ngẩn ra như thế, kẻ địch ông ta vốn tìm được lại một lần nữa biến mất, thoát khỏi phạm vi chú ý của ông ta, mà bàn tay đang chộp về phía vị Bán Thần cùng chiếc xe ngựa bí đỏ kia cũng xuất hiện sự chậm chạp.
"U Ám Thánh Giả" Kesma cũng bị "Gió bão tâm linh" ảnh hưởng đến, động tác cừng đờ một giây.
Đợi đến khi họ hồi phục lại, Capella đã há miệng, phun ra một hạt đậu.
Hạt đậu này nhanh chóng sinh trưởng, hóa thành những cây dây leo xanh đậm thô to, nâng Capella lên đưa ra ngoài cửa, giúp cô thoát khỏi gông xiềng bóng tối, có được sự tự do hành động nhất định.
Đợi đến khi thanh kiếm nặng nề của "U Ám Thánh Giả" và cánh tay đen kịt của "Thánh giả bí mật" lần lượt chạm vào người cô, thì thứ bị vỡ ra chỉ là cái bóng, không hề đả thương được vị "Học giả thần bí" này.
Lúc này, Capella chính là "Bộ quần áo mới của hoàng đế", là thứ không hề tồn tại, đương nhiên cũng không thể bị thương!
Giây tiếp theo, cơ thể của cô gái mặc áo choàng nền đen hoa văn tím, đội mũ màu tối này chợt trở nên trong suốt, hóa thành một đống bong bóng.
Những bong bóng này nhanh chóng tan ra, lần lượt vỡ tung, không hề để lại gì, mà những cây dây leo xanh thẫm mọc đến giữa không trung, đột nhiên bốc lên ngọn lửa hừng hực, chiếu sáng khu phố xung quanh.
Tất cả lấy lại sự yên tĩnh, cuộc chiến đấu cấp bậc Bán Thần ngắn ngủi mà ác liệt vừa rồi dường như chưa từng xảy ra.
"Thánh giả bí mật" Botis và "U Ám Thánh Giả" Kesma liếc nhìn lẫn nhau, không cảm thấy bất ngờ trước sự thay đổi này.
Rất rõ ràng, sau khi tập kích không thành công, hai vị Bán Thần phe địch bắt đầu rơi xuống thế yếu, lại không thể đạt được mục đích, mà nơi này lại là Backlund, họ ở càng lâu càng thêm nguy hiểm, nên họ nắm lấy cơ hội thoát khỏi hiện trươmngf.
Mặt khác, để quấy nhiễu truy vết, họ còn cố tình tạo ra động tĩnh thật lớn để thu hút thế lực chính phủ Backlund đến đây.
Về phần bản "Bút ký lữ hành Lemano" và người phi phàm con đường "Học đồ" danh sách 7 hoặc danh sách 6 kia, đều là con mồi có thể vứt bỏ.
"Thánh giả bí mật" Botis hơi gật đầu, lấy một quả cầu thủy tinh từ trong túi áo choàng đen ra, để nó nhuộm tia sáng, nhanh chóng vỡn vụn, hòa vào hư không.
Ông ta đang đề phòng truy vết lĩnh vực thần bí học.
Ông ta quả thực không dám ở lại thêm, định "Truyền tống" rời khỏi đây, quay về tổng bộ hội Cực Quang, sau đó, "tra khảo" con mồi, biết rõ chân tướng rồi mới quyết định nên làm thế nào.
Một giây sau, bóng dáng Botis nhanh chóng trong suốt, biến mất. "U Ám Thánh Giả" Kesma lại chui vào cái bóng, nhanh chóng đi xa, ven đường không ngừng xóa bỏ dấu vết.
Sau khi "Thánh giả bí mật" Botis tiến vào linh giới, lập tức đi xuyên qua, đến thẳng di tích thần chiến phía cực đông của biển Sunia.
Đúng lúc này, suy nghĩ của ông ta hơi mơ hồ một chút, cả người chợt chuyển hướng, ra khỏi linh giới từ một chỗ khác.
Đợi đến khi linh tính cảnh báo cho Botis, tinh thần chợt căng thẳng, tìm được suy nghĩ thuộc về bản thân, thì đập vào mắt ông ta là một rừng cây trụi lủi gần như rụng hết lá, xung quanh yên tĩnh không bóng người, trên trời trăng đỏ treo cao.
Từng là một "Nhà lữ hành" và "Nhà chiêm tinh", Botis lập tức phát hiện ra vị trí của mình vẫn ở Backlund, chỉ là từ nội thành chuyển đến một ngoại ô xa xôi mà thôi.
Cùng lúc đó, ông ta cũng hiểu ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì:
Thế giới tâm linh của ông ta không biết từ khi nào đã bị ý thức của người khác lẻn vào, thời khắc mấu chốt ảnh hưởng đến suy nghĩ trong đầu ông ta, sửa lại đích đến ban đầu!
Là Bán Thần con đường "Người quan sát" kia! Mình lại không phát hiện ra! Đồng tử Botis chợt phóng to, phản chiếu một quyển sánh hư ảo màu trắng bạc.
Quyển sách loạt soạt mở ra, dừng lại một tờ trong đó.
Botis giơ tay chụp vào giữa trán mình, tóm lấy một luồng bóng tối từ trong đảo ý thức không có thực thể ra ngoài, ném nó vào trong bóng của mình.
Bóng của ông ta theo đó tách rời, vặn vẹo đứng lên, bày ra dáng vẻ của phụ nữ!
"Kỵ sĩ đen", "Cái bóng đọa lạc"!
Đây là năng lực mà Botis đã ghi lại từ chỗ "U Ám Thánh Giả" Kesma, có thể tách rời suy nghĩ đọa lạc trong lòng mình ra ngoài, kết hợp với cái bòng, hình thành một sinh vật độc lập không chịu khống chế.
Botis dùng nó để loại bỏ ý thức không thuộc về mình, thoát khỏi ảnh hưởng của "Thầy thao túng"!
Đồng thời, đây cũng là đòn đánh trả của ông ta, chỉ cần Bán Thần con đường "Người quan sát" kia không thể nhanh chóng giải quyết "cái bóng" này, thì suy nghĩ mà cô ta phân hóa ra sẽ dần trở nên độc lập, khiến bản thân nửa phát điên, thậm chí mất khống chế.
Vừa giải quyết xong tai họa ngầm tâm linh này, Botis không chút do dự muốn thoát khỏi chiến trường do kẻ địch thiết kế này, "Truyền tống" đến nơi khác.
Nhưng lúc này, tinh thần ông ta đột nhiên nóng nảy, chỉ cảm thấy tất cả xung quanh đều đang làm khó mình, nỗi tức giận cũng không thể ngăn chặn.
Khi quyển sách trắng bạc trong đôi mắt Botis lật mở, toàn bộ rừng cây ầm ầm sụp đổ, "cái bóng" màu đen kia gần như trải ra thành mảng.
Sau khi nóng nảy, cảm xúc của Botis trở nên rất suy sụp, không thể có tinh thần với bất cứ chuyện gì, cảm thấy mình vô dụng, là gánh nặng của thế giới và của người khác.
"Bệnh dịch tinh thần"! Trong trận chiến trước đó, Botis đã bị lây "Bệnh dịch tinh thần", đến bây giờ nó mới phát tác!
Sở dĩ Capella sử dụng "Cô bé bán diêm" ngay từ đầu, không những muốn quấy nhiễu Botis "Truyền tống" rời đi, mà còn đang giúp tiểu thư "Chính Nghĩa" che giấu vết, để "Nhân cách hư cấu" của cô lẻn vào thế giới tâm linh của ông ta mà trực giác linh tính của đối phương không hề hay biết, giương cung nhưng không bắn, chỉ lặng lẽ trồng xuống mầm của "Bệnh dịch tinh thần".
Vì thế mà sau khi tập kích bất ngờ không thành công, Capella và Audrey mới dám khởi động phương án tiếp theo, tự động rút lui, để "Thánh giả bí mật" Botis và "U Ám Thánh Giả" Kesma không còn cảm thấy nguy hiểm, chủ động tách ra, tự quay về chỗ của mình.