Chương 1554 Thu hoạch (1)
Đương nhiên, anh ta cũng thường xuyên nửa đêm đột nhiên thèm ăn mà đến đây bận bịu, giống như bây giờ.
Qua một phen làm việc vất vả nghiêm túc, Tim dùng những nguyên liệu còn thừa và sự chuẩn bị có sẵn, làm ra mấy ly kem, ăn luôn một nửa với vẻ hưởng thụ.
Sau đó, anh ta sờ bụng, rửa dụng cụ nấu nướng, rời khỏi nhà bếp nhỏ.
Mấy ly kem còn thừa thfi anh ta để lại trong góc, dường như đã hoàn toàn quên mất.
Ở một chỗ nước cạn không người bên sông Torquack, khu JoWod.
Audrey khoác áo choàng màu tối đầu tiên là dùng "Xuyên qua giấc mơ" đi đến gần đây, sau đó dùng hai chân đi bộ đến nơi này.
Cô bố trí nghi thức với động tác thành thục, khẩn cầu Ngài "Kẻ Khờ" ban cho.
Chẳng mấy chốc, "hộp trang sức" màu đen bạc khảm đủ loại đá quý xuyên qua cánh cửa hư ảo, rơi xuống trước mặt Audrey.
Audrey vén một lọn tóc vàng ra sau tai, nhanh chóng cầm lấy "Hộp ngày cũ" được đánh số "0-61", nhắm vào vị trí chỉ có mấy tảng đá, mở tầng thứ nhất ra.
Khu vực kia lặng lẽ xuất hiện những chiếc bàn ghế được kê lộn xộn, xuất hiện vài người phi phàm dùng đủ mọi cách để che mặt, trong đó còn có Furth đội mũ trùm.
Làn da họ chớp mắt đã chuyển từ màu giống đồ chơi sang màu của con người, đôi mắt cũng bắt đầu di chuyển.
Furth có danh sách cao nhất nhanh chóng bình phục, nhìn thoáng qua xung quanh, cực kỳ ngạc nhiên khi thấy mình bất tri bất giác từ trong nhà trọ đi đến chỗ nước cạn bên bờ sông.
Hơn nữa, sự thay đổi này chỉ là quang cảnh xung quanh, còn tình huống của cô không khác gì lúc vừa rồi.
Mình đang ở đâu... đã xảy ra chuyện gì... Furth chuyển ánh mắt về phía tế đàn không "người", suy tư một giây, dường như vừa hiểu ra vừa kinh ngạc, hỏi:
"Chuyện đã xong rồi?"
"Đúng vậy." Audrey dùng "Ẩn thân tâm lý học" trả lời.
Xong rồi... Việc này đã xong rồi... Furth vừa kinh ngạc, vừa mờ mịt gặng hỏi một câu:
"Mục tiêu thế nào rồi."
"Đã chết." Audrey đang phân tâm "thao túng" năm sáu vị người phi phàm còn lại, trả lời ngắn gọn.
Đã chết... "Thánh giả bí mật" Botis đã chết... Mình còn chưa tham gia vào chiến đấu, mình còn chưa triệu hồi hình ảnh của Hermann Sparrow từ lỗ hổng lịch sử... Furth khẽ nhếch miệng, có cảm giác mình đang nằm mơ.
Cô cảm thấy mình chỉ hoảng hốt một giây, sợ hãi một chút, nhiệm vụ đã hoàn thành rồi.
Lúc này, cô thấy đám người phi phàm xung quanh "sống lại" nhưng họ không hề kinh ngạc trước hoàn cảnh thay đổi, dường như buổi tụ hội vốn được tổ chức ở đây.
Họ thuần thục phá hỏng bàn ghế, ném vào trong sông Torquack. Sau đó, họ lần lượt rời khỏi nơi nước cạn, trở về nơi có ánh đèn đường chiếu rọi, tự động quay về nhà.
... Đầy là "Thầy thao túng"... Thật đáng sợ... Furth sợ hết hồn, hoàn toàn tỉnh táo lại.
"Cô về trước đi." Audrey không có thời gian giải thích, xoay người dùng tế đàn vừa rồi, chuẩn bị hiến tế "Hộp ngày cũ" trở về phía trên sương mù xám.
Furth liếc nhìn một cái, không hỏi gì, cũng không nói thêm gì, để cơ thể nhanh chóng trong suốt, biến mất tại chỗ.
Trong cung điện xa xưa, phía trên sương mù xám.
Từng luồng hào quang đỏ thẫm lóe lên, tạo thành vài bóng người.
"Sao" Leonard tùy ý nhìn lướt qua, ánh mắt đột nhiên ngưng lại ở chỗ "hộp trang sức" màu đen bạc đặt trên bàn dài loang lổ kia.
Nếu anh ta không nhớ nhầm, đây chính là "Hộp ngày cũ", vật phong ấn cấp "0" mà "Thế giới" Klein Moretti cố ý nhấn mạnh trong buổi tụ hội riêng lúc trước.
"Thánh giả bí mật" Botis thực sự chấp chưởng vật phong ấn cấp "0" này? Hơn nữa còn lấy ra sử dụng? cô gái "Ẩn giả" và tiểu thư "Chính Nghĩa" cuối cùng vẫn thành công? Đồng tử Leonard thoáng phóng to, suýt nữa không tin được vào hai mắt mình.
Là một người phi phàm chính phủ chính thống, đội trưởng "Bao tay đỏ" Giáo hội Đêm Tối, anh ta có khái niệm rất rõ ràng về vật phong ấn cấp "0", biết mấy thứ này có thể dễ dàng hủy diệt một thành phố, khiến người ta chết bất đắc kỳ tử khó mà phản kháng, đối diện với chúng, không chỉ không được tiếp xúc, ngay cả việc tìm hiểu cũng phải cố gắng tránh.
Leonard vốn cho rằng sau khi thực sự gặp phải vật phong ấn cấp "0", cô gái "Ẩn giả" và tiểu thư "Chính Nghĩa" sẽ thoát khỏi hiện trường theo dự định, mặt khác còn phải nghĩ cách cứu tiểu thư "Ma thuật sư" ra, nào ngờ các cô lại thành công, hơn nữa còn cướp được cả vật phong ấn cấp "0" "Hộp ngày cũ" này về!
"Năng lực "Thần bí tái hiện" của cô gái "Ẩn giả" đã mạnh đến mức này? "Bữa tiệc phản bội" mà cô ấy nói thực sự khiến vật phong ấn làm phản? Hoặc nên nói, Ngài "Kẻ Khờ" đã cung cấp sự trợ giúp nhất định?" Leonard thầm lẩm bẩm, liếc nhìn "Thế giới" Klein Moretti cuối bàn dài đồng xanh một cái, phát hiện vị đồng nghiệp cũ này khá bình tĩnh.
Klein nhìn quanh một vòng, cất giọng khàn khàn cười nói:
"Chúc mừng các vị, cuộc săn bắn lần này rất thành công."
"Toàn bộ chiến lợi phẩm đều ở trong này."
Anh vừa nói, vừa giơ tay phải lên, ngưng tụ rất nhiều tri thức thần bí học thành một cụm ánh sáng màu trắng nhạt, cũng bỏ thêm vào một vài truyền thuyết bắt nguồn từ phương đông như "Chốn đào nguyên", "Ván cờ Lạn Kha", muốn bảo cô gái "Ẩn giả" thử xem chúng có thuộc về thần bí, có nguồn gốc chân thực hay không.
"Cô gái, đây là thù lao của cô." "Thế giới" Klein để cụm ánh sáng trắng nhạt kia bay về phía "Ẩn giả" Capella, sau đó chỉ "Hộp ngày cũ" đặt trên mặt bàn cùng đặc tính phi phàm "Bí pháp sư", "Hành trang lữ giả", con mắt Botis, chín con "Trùng ngôi sao", một lượng lớn đá quý và tài liệu, nói: "Ngoài ra, cô được ưu tiên lựa chọn trước."
Thông qua cuộc săn bắn "Thánh giả bí mật" Botis cấp bậc Bán Thần này, "Ẩn giả" Capella thực sự có được tự tin và khí chất của thánh giả, cô nhận lấy cụm ánh sáng kia, nhắm mắt tiêu hóa tri thức thần bí học bên trong.
"Ở kỷ đệ nhị, các cổ thần tin rằng vị tạo vật chủ ban đầu kia có để lại một thứ, có lẽ một một phần thân thể ngài ấy đã diễn hóa thành "quốc gia", cũng có thể là ngài ấy sáng tạo ra thứ gì đó..."
"Thứ này ẩn chứa nguyên chất, tổng cộng có chín thứ, chia ra là "Biển hỗn độn", "Nguyên bảo", "Dòng sông vĩnh ám", "Đồng hoang tri thức", "Thế giới bóng đen", "Hang ổ mẹ", "Quốc gia mất trật tự", "Thành phố tai họa", "Chìa khóa ánh sánh"..."
"Thần Viễn Cổ Thái Dương đến từ một nơi có tên là Chernobyl..."
"Danh sách 0 con đường "Kẻ ăn trộm" tên là "Sai lầm"..."
"Những câu chuyện cổ tích của Đại đế Russell có lẽ bắt nguồn từ những chuyện đã xảy ra..."
"..."
Những tri thức thần bí học này quanh quẩn trong đầu khiến "Ẩn giả" Capella không nhịn được mở to mắt, nhìn về phía "Thế giới" Hermann Sparrow.
Trong này có quá nhiều thứ khiến cô khiếp sợ, đảo lộn nhận thức của cô, giúp cô mở ra cánh mở của thế giới mới!
Lúc trước mình hoàn toàn không nghĩ ra lai lịch của Ngài "Kẻ Khờ", hiện giờ đã có thể lờ mờ nắm được một điểm... Trong đầu Capella chợt lóe lên suy nghĩ, bước đầu có suy đoán.
Cô lập tức khống chế bản thân, không nghĩ sâu xa thêm, cũng không dám.