← Quay lại trang sách

Chương 1569 Truyền bá hào quang (2)

Từ trong mắt của các thành viên, Adal biết được mình đã thay đổi, chầm chậm giơ tay lên phải lên, sờ mặt mình, từ trên xuống dưới, lại từ dưới lên trên, liên tục mấy lần.

Trong quá trình này, hắn phát hiện trạng thái của bản thân chưa bao giờ tốt như thế, còn hoàn hảo hơn cả khi vừa trưởng thành.

Klein mặc kệ hắn, đi chếch một bước, lại dùng "Cây gậy chống sinh mệnh" chữa cho những người còn lại.

Có Adal làm gương, những người kia vừa đề phòng, vừa để cho đầu gậy đụng vào, sau đó nhận được sự tái sinh từ cảm giác không thể diễn tả bằng lời.

Trong đó, có hai người dị dạng vốn dễ bị xúc động đã không nhịn được rơi nước mắt.

Đáng tiếc, không thể điều trị được những chỗ thiếu hụt bẩm sinh... Bệnh tinh thần có thể chữa khỏi, nhưng khuynh hướng hơi điên cuồng lại không chữa được... Klein thu tay phải về, để hình chiếu lịch sử của "Cây gậy chống sinh mệnh" tan đi.

Anh đi về vị trí cũ, xoay người, nhìn đám người sống sót từ cổ đại kia:

"Tôi đến nơi này không phải để hủy diệt, mà để truyền bá hào quang từ chúa của tôi, mang đến ánh sáng và ấm áp cho mọi người."

"Quay về nói với thủ lĩnh của các người, tôi ở đây, nếu ông ta đồng ý thì có thể đến gặp."

Anh không định hỏi nơi ở của đám người này, cũng không định đi thẳng đến, bởi vì như thế sẽ khiến họ cảnh giác và phản ứng kháng cự mạnh hơn.

Cho nên, trao quyền chủ động cho đối phương là cách xử lý tốt nhất.

Đám người Adal và Cyn đã rung động tâm can trước cảnh tượng vị truyền giáo sĩ Hermann Sparrow không ngừng lấy ra đủ các loại vật phẩm thần kỳ từ hư không, càng cảm thấy bản thân đã gặp phải phép lạ, hơn nữa đã nhận được lễ rửa tội từ ánh sáng của thần, để bản thân khôi phục trạng thái tốt nhất, thậm chí là hơn cả tốt nhất.

"... Được." Vài giây sau, Adal lên tiếng đáp lại.

Đúng lúc họ xoay người định đi về thành Mặt Trăng, ở sâu trong bóng tối chợt lóe lên nhiều ánh lửa, đang từ xa đến gần.

Người dẫn đầu là một ông cụ mặc da thú thẫm màu, tóc xám trắng, buông lòa xòa xuống mặt, trên mặt là những khe rãnh sâu.

"Đại Tế Ti..." Sau khi thấy rõ diện mạo đối phương, Cyn thốt lên.

Người tới chính là Đại Tế Ti thành Mặt Trăng Nime.

Theo sau Nime là Ruth, thành viên của tiểu đội săn bắn đã quay về trước, cùng vài vị người phi phàm có danh sách khá cao.

Nime gật đầu với đám người Adal và Cyn, đi tới trước đội ngũ, nhìn người đàn ông tự xưng là truyền giáo sĩ Hermann Sparrow, chắp hai tay, cúi người chào:

"Vị khách quý này, tôi là Đại Tế Ti Nime của thành Mặt Trăng."

"Thành Mặt Trăng từng thuộc về thành thị của quỷ hút máu, nhưng văn minh đó đã bị hủy diệt trong thời kỳ xa xưa."

"Sau đó chúng tôi nhận lệnh của thần Mặt Trời vĩ đại, chúa sáng tạo ra tất cả, di chuyển đến nơi này, trông coi mảng sương mù xám trắng này, cũng đã thử nhiều lần, cho dù sau đó vùng đất này bị nguyền rủa, chúa không đáp lời chúng tôi nữa, chúng tôi cũng chưa từng từ bỏ.

"Cho tới nay, đã qua 3722 năm rồi."

3722 năm... Quả nhiên đã bị phái đến đây vào thời điểm thần Viễn Cổ Thái Dương còn sống... Klein đã tham khảo từ việc thành Bạc Trắng thủ vững hơn hai nghìn năm trong bóng đêm, có thể dễ dàng xác nhận lời nói của Đại Tế Ti Nime thành Mặt Trăng.

Anh khẽ gật đầu, hỏi:

"Các người trông coi mảng sương mù này là đang đề phòng nó xảy ra dị biến?"

Đại Tế Ti Nime thành Mặt Trăng quấn da thú màu nâu thẫm lắc đầu nói:

"Thần dụ mà chúa ban cho chúng tôi là hàng ngày trông coi, chú ý có người từ trong sương mù đi ra không."

Từ trong sương mù đi ra... Thần Viễn Cổ Thái Dương linh cảm sẽ có người từ trong màn sương mù này đi ra? Nếu trong sương mù, hoặc bên kia của màn sương mù thật sự là tây đại lục, thì có phải chứng tỏ bên trong có khả năng vẫn còn sinh mệnh, còn văn minh? Klein nghe thấy trong lòng xuất hiện một cơn rung động khó có thể diễn tả bằng lời, nhưng lại nhận thức được sâu sắc một chuyện:

Cha của Amon, tạo vật chủ đời thứ hai cũng không thể mở ra được mảng sương mù xám trắng này, cần phải cử người đến đây trông coi!

Phải có biện pháp riêng mới có thể đi xuyên qua bức tường vô hình này? A, Ngài "Người Treo Ngược" từng đề cập rằng "Nữ vương thiên tai" Gohinum nói có lẽ cần chú văn hoặc khẩu lệnh, còn có điều kiện tiên quyết là tây đại lục đã tái hiện... Klein nhìn vị Đại Tế Ti thành Mặt Trăng trên mặt có những khe nứt rõ ràng kia, ngoài miệng lạnh lùng nói:

"Tôi cảm thấy họ đã giới thiệu tôi cho ông, tôi là một truyền giáo sĩ, đến vùng đất này để phát tán hào quang của chúa."

Đại Tế Ti Nime thành Mặt Trăng vẫn giữ sự điềm đạm, dùng đôi mắt cùng màu với mái tóc nhìn về phía Klein nói:

"Thưa ngài, chúa mà ngài tín ngưỡng là sự tồn tại nào?"

Klein theo bản năng đã định trả lời trực tiếp, nhưng cân nhắc đến thân phận "truyền giáo sĩ" đã thiết lập trước đó, lại nhịn xuống sự xấu hổ, dùng năng lực "Thằng hề" khống chế cơ mặt, để lộ ra vẻ cuồng nhiệt:

"Xin chi phép tôi giới thiệu về chúa của mình, người sẽ cứu vớt vùng đất này, Ngài "Kẻ Khờ" vĩ đại..."

"Kẻ Khờ"... Đám người Đại Tế Ti Nime và Adal thành Mặt Trăng không ngờ lại nghe thấy được từ này, nhất thời cảm thấy kỳ quặc, không hiểu sao lại có cảm giác nó cất giấu triết lý vô hạn.

Cuối cùng, họ nhanh chóng chú ý đến từ miêu tả kia:

"Người cứu vớt vùng đất này."

Nime không nhịn được nghiêng đầu liếc nhìn đám Adal, đánh giá gương mặt đang được ánh sáng chiếu rọi của họ.

Là một vị Bán Thần danh sách 4, ông ta biết rõ đây là biểu hiện của việc độc tố và ô nhiễm tích tụ trong cơ thể đã được tịnh hóa, hơn nữa, các thành viên của tiểu đội săn bắn còn được điều trị rất tốt, nếu không phải ông ta tận mắt chứng kiến đám thanh niên này lớn lên, nhớ rõ dáng vẻ trước khi thay đổi của họ, thì hiện giờ chắc chắn không dám xác nhận đây là cư dân thành Mặt Trăng.

Thấy Đại Tế Ti nhìn lại, Adal lập tức kích động nói:

"Ngài Sparrow khẩn cầu thần linh tới, cứu vớt chúng tôi."

"Đúng vậy, chúng tôi đã thấy ánh sáng! Chúng tôi cảm nhận được sự ấm áp!" Cyn không có mũi lập tức bổ sung theo.

Qua lễ rửa tội vừa rồi, cô ta đã bất tri bất giác sinh ra tín ngưỡng nhất định đối với chúa trong miệng Hermann Sparrow.

So với trước kia cầu nguyện vĩnh viễn không được đáp lại, tạo vật chủ mặc kệ những khổ sở mà thành Mặt Trăng gặp phải, thì sự tồn tại này còn giống thần linh hơn!

Ruth và vị thành viên tiểu đội săn bắn quay về thành Mặt Trăng thông báo cho Đại Tế Ti tham lam nhìn đồng đội lúc trước của mình, vô cùng hâm mộ khi thấy họ có được cuộc sống mới.

Đại Tế Ti Nime thu lại tầm mắt, một lần nữa nhìn về phía Hermann Sparrow mặc quần áo, đội mũ kỳ quặc, nói:

"Ngài "Kẻ Khờ" vĩ đại là thần linh ở ngoài thế giới này, à không, ở ngoài vùng đất bị nguyền rủa này?"

Klein trịnh trọng gật đầu:

"Đúng vậy."

"Vậy thì thần Mặt Trời vĩ đại, chúa sáng tạo ra tất cả kia đâu?" Nime do dự một chút, cuối cùng vẫn hỏi ra câu mà trong lòng muốn biết nhất kia.

Klein đổi sang giọng điệu buôn thần bán thánh:

"Các vua phản bội sự tồn tại đó, máu tươi, phẫn nộ, dơ bẩn và bóng đen bắt đầu trút xuống vùng đất này, một tai họa lớn đã xảy ra."