← Quay lại trang sách

Chương 1620 Nghe theo tâm nguyện (2)

Tiếng gào này đến từ ma sói u ám Cotard bị "Oan hồn bám thân", hành động khó khăn, ý tứ là:

"Le.. o... d... ro!"

... Ánh mắt Klein chợt ngưng lại, trong đầu dường như hiện ra gương mặt cười chế giễu của ma sói u ám.

Những thần lực còn sót lại này không chỉ một mình anh có thể khởi động, anh có thể thì ma sói u ám Cotard cũng có thể!

Cho dù vị "Bậc thầy kỳ tích" này trước đó không biết "Thiên sứ gió" Leodro đã trở thành "Chúa Tể Của Gió Bão", nhưng Klein vừa làm mẫu, hắn đương nhiên biết nên làm thế nào.

Bắt chước đơn giản như thế, ai mà không biết?

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Từng tia chớp trắng bạc đan xen chằng chịt giống như thác lũ cuồn cuộn xối xuống phế tích của tòa thành xa xưa kia, bao phủ tất cả bóng dáng ở bên trong.

Klein không kịp phản ứng, sau khi nghe được nửa từ đã sử dụng năng lực "Thằng hề", mạnh mẽ xoay người lại, chân phải giẫm xuống quay về bên dưới người ma sói u ám, Reinette Tincole thì nhảy trở về đồng vàng trong túi anh.

Ngay sau đó, Klein nửa quỳ xuống, chống "Gậy chống ngôi sao" xuống đất.

Đoàng đoàng!

Sấm sét gió bão cuồn cuộn mênh mông xé rách tất cả những gì nó gặp trên đường.

Đến khi những tia chớp chằng chịt khủng khiếp chói lòa này tan đi, tòa thành cổ xưa của ma sói u ám còn không được tính là phế tích nữa, nó không còn để lại một dấu vết gì, chỉ toàn là hố sâu cháy đen.

Trong hố sâu, một đám người giấy bị thổi bay, hóa thành tro tàn.

Chợt một bãi bùn đất lóe lên màu sắc lấp lánh của thủy tinh chợt mềm oặt xuống, Klein thò bàn tay cháy đen ra.

Dưới tình huống ma sói u ám đã phải chịu phần lớn thương tổn, anh sử dụng "Người giấy thế thân" và "Đi lại dưới lòng đất", gắng gượng sống sót, chỉ là thỉnh thoảng sẽ ngửi thấy mùi thịt nướng trên người mình.

Sau khi quay lại mặt đất, Klein quần áo rách nát chuyển ánh mắt, nhìn toàn bộ tình huống trong chiến trường.

Hài cốt của ma sói u ám rải rác khắp nơi, máu thịt cháy đen, không còn sức sống;

Tấm "màn sâu khấu" kia cuộn thành một đống, rơi ở bên cạnh miệng hố, không động đậy;

Sức mạnh của "nguyện vọng" đã hoàn toàn bị thanh trừ, thần tính đã trở về khu vực này;

"Oan hồn" có liên hệ với Tử thần nhân tạo kia cũng đã bị hủy diệt...

Đổi là người phi phàm khác, có lẽ giờ phút này sẽ cho rằng ma sói u ám cuối cùng chọn cách thức tất cả cùng chết, nhưng là Bán Thần con đường "Nhà bói toán", được hưởng đãi ngộ của "Bậc thầy kỳ tích" trước, trong lòng Klein lại hiện lên ý tưởng khác:

"Kỳ tích là gì? Chết mà sống lại chính là kỳ tích!"

"Ma sói u ám thấy tình hình không ổn, không chút do dự gọi thần phạt đến, định để mọi người chết chung. Sau đó, hắn có thể sống lại ở một hơi nào đó gần đây!"

"Mình thiếu chút nữa đã dùng nốt lần sống lại cuối cùng..."

Về phương diện này, Klein đã có phương án nhất định, lập tức sử dụng một miếng bùa chú có khắc hoa văn của "Kẻ Khờ", dùng nó để thay thế mình cầu nguyện Ngài "Kẻ Khờ" trước mặt tiểu thư tín sứ, tiếp đó lại mượn sự "triệu hồi" chưa bị đánh tan của "Nguyên bảo", chỉ cần một suy nghĩ là có thể tiến vào phía trên sương mù xám, dựa vào điểm sáng cầu nguyện dùng "Tầm mắt chân thật" kiểm tra xung quanh, tìm kiếm nơi ma sói u ám sống lại.

Lúc này, Reinette Tincole đã rời khỏi đồng vàng trong túi Klein, xuất hiện bên cạnh tấm "màn sâu khấu" đang cuộn lại kia, nói với giọng hơi mơ hồ:

"Có có một phần đặc tính phi phàm của "Bậc thầy kỳ tích"."

Đặc tính phi phàm của "Bậc thầy kỳ tích"? Cũng phải, một trong sáu phần đặc tính phi phàm của "Bậc thầy kỳ tích" trong tình huống "Người hầu của quỷ bí" đã đủ số lượng. Bình thường đặc tính phi phàm "Người hầu của quỷ bí" còn thừa cũng sẽ tương ứng với một đặc tính phi phàm "Bậc thầy kỳ tích"... Trong lúc tiểu thư tín sứ nói chuyện, trực giác linh tính của Klein cũng có cảm ứng, xác nhận phán đoán của đối phương, và liên tưởng đến câu trả lời của "Rắn vận mệnh" Will Onsetin lúc trước.

Đặc tính phi phàm "Bậc thầy kỳ tích" tổng cộng có chín phần, nhưng trong tình huống "Người hầu của quỷ bí" đủ số lượng, thì ba vị danh sách 1 chắc chắn sẽ chia nhau giữ một phần danh sách 2, còn lại cũng chỉ có sáu phần đặc tính "Bậc thầy kỳ tích", chúng lần lượt thuộc về Charles Latour, Antigonus, "Thần đèn cầu nguyện", "Rạp hát vĩnh viễn không hạ màn", "Bữa tiệc cuối cùng" và ma sói u ám.

Klein vốn định thu hoạch phần đặc tính phi phàm của ma sói u ám, nhưng không ngờ tấm "màn sâu khấu" không những có một phần đặc tính "Người hầu của quỷ bí" danh sách 1, mà còn có một phần đặc tính "Bậc thầy kỳ tích" danh sách 2, cũng chính là phần bị mất tích lúc trước.

"Xem ra nguyên nhất mất tích chính là vì bị sương mù xám nuốt mất, sau đó lại phun ra... Còn cần phải tìm chỗ sống lại của ma sói u ám không? Không, "Tạo vật chủ chân thật" và Amon không biết khi nào sẽ đến, hơn nữa, những sự chuẩn bị của mình đã tiêu hao quá nửa rồi, mà ma sói u ám lại vẫn ở trong trạng thái hoàn hảo, có thể đáp ứng nguyện vọng, có thể triệu hồi, có thể sáng tạo ra kỳ tích... Dù sao mục đích cũng đã đạt được rồi..." Trong lúc suy nghĩ, Klein ngẩng đầu lên, nói với tiểu thư tín sứ:

"Tôi đến thu lại tấm "màn sâu khấu" này."

Anh từ bỏ ý định đuổi theo ma sói u ám, định nhân lúc "màn sâu khấu" còn đang trong trạng thái yếu ớt, khống chế nó.

Reinette Tincole khẽ gật đầu, rồi quay sang nhìn về phía hài cốt cháy đen của ma sói u ám.

Số hài cốt này bốc lên ánh sang nhạt, có chỗ biến thành thỏ trắng, có chỗ hóa thành sơn dương, đều mang theo mùi thịt nồng đậm.

...

Ở một nơi bí ẩn gần đó, thân thể bao phủ lông ngắn tối màu của ma sói u ám Cotard nhanh chóng ngưng tụ ra.

Hắn trực tiếp bỏ qua thi thể gốc, lúc này tự mình ước nguyện, tự mình đáp lại, chuyển đến một nơi xa xôi nào đó, sau đó, chạy đi như bay, đầu cũng không quay lại.

Vị "Thần của nguyện vọng" này vốn không suy xét đến chuyện mất đi tấm "màn sâu khấu" kia, hắn không chọn sống lại ở chỗ cũ, chính là hi vọng dùng tấm "màn sâu khấu" có thể giữ chân kẻ có liên quan chặt chẽ đến "Đêm Tối" kia, tranh thủ thời gian cho bản thân chạy trốn.

Có thể sống từ kỷ đệ nhị đến giờ, Cotard toàn dựa vào việc nghe theo tâm nguyện, lúc không nên tham lam thì tuyệt đối không tham lam.

Trong lúc ánh hào quang lóe lên, con ma sói giữa trán có nhúm lông xám trắng này nhanh chóng biến mất trong bóng tối sâu thẳm.

...

Klein không ngăn cản tiểu thư tín sứ trút giận, vừa đến gần tấm "màn sâu khấu" kia, vừa cảm thán trong lòng:

"Một vị Thiên sứ thực sự khó giết, nhất là con đường "Nhà bói toán"!"

Trong lúc suy nghĩ, Klein đang định kéo bản thân trong quá khứ ra, để hắn cầm lấy tấm "màn sâu khấu" kia, đột nhiên anh cảm nhận được khí tức quen thuộc nào đó đang giáng xuống.

Khí tức âm u, dơ bản, tràn đầy ý tưởng đọa lạc, khiến Klein lập tức liên tưởng đến "Tạo vật chủ chân thật"!

Tấm "màn sâu khấu" kia chợt bay lên, biến thành một cái áo choàng.

Trong áo choàng, bóng tối thâm trầm hóa thành lốc xoáy, phát ra âm thanh ù ù:

"Quỷ bí."