← Quay lại trang sách

Chương 1629 Ngài Thằng Hề

Nói tới đây, anh vỗ tay, dùng giọng điệu như ra lệnh cho trẻ con, nói:

"Được rồi, người phi phàm dưới Bán Thần rời khỏi đây, "Vương đình Người khổng lồ" sau dị biến không phải là nơi các anh có thể xâm nhập vào."

Các thành viên của tiểu đội thăm dò ngoài Colin, Dereck và Lovya đều sinh ra nỗi sợ khó hiểu, chuyển ánh mắt về phía thủ tịch.

Colin Iliad im lặng vài giây, nghiêng đầu nói với họ:

"Rởi khỏi "Vương đình Người khổng lồ" trước đi, đợi ở rìa, nếu thấy tín hiệu thì lập tức hành động theo kế hoạch."

Những thành viên được lựa chọn tỉ mỉ vào tiểu đội thăm dò không những có thực lực không tệ, gần đến Bán Thần, hơn nữa còn mang theo những vật phong ấn mạnh mẽ khác nhau, có thể bù trừ cho nhau, cho dù đối diện với một vị Thánh giả cũng không phải là không có cơ hội. Nhưng trong kế hoạch gốc của thành Bạc Trắng, họ cũng không phải là chủ lực, Colin Iliad dẫn họ đến là hi vọng lúc những Bán Thần như mình chiến đấu với kẻ địch tiềm tàng không còn sức nữa thì những thành viên này có thể phát huy ra tác dụng tương ứng, hơn nữa dựa vào những vật phong ấn khác nhau để đối phó với bất trắc, không làm cho cả đội ngũ để lộ ra điểm yếu.

Hiện giờ, có lực lượng mạnh từ bên ngoài gia nhập, "Vương đình Người khổng lồ" quả thực cũng đã xảy ra dị biến, không ai biết thâm nhập vào sẽ gặp phải điều gì, Colin Iliad thận trọng, cho rằng đề nghị của Hermann Sparrow không có vấn đề gì, hơn nữa trong lòng cũng cảm thấy không thể để những thành viên dưới Bán Thần phải mạo hiểm không cần thiết, xuất hiện thương vong vô nghĩa, bèn đồng ý với vị cường giả như quái vật kia.

Đến lúc đó, nếu muốn cơ hội, ông cùng Lovya và Dereck đều có thể đưa ra tín hiệu, để những thành viên này men theo con đường đã được dọn dẹp chạy tới viện trợ.

Về phần năng lực phi phàm của đội ngũ sẽ trở nên khá đơn điệu, không thể ứng phó với các tình huống khác nhau, vì có "Người chăn cừu" Lovya ở đây, Colin Iliad cũng không lo lắng lắm

Những thành viên trong tiểu đội thăm dò chưa đến Bán Thần nhìn lẫn nhau, do dự một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn nghe lời Colin Iliad:

"Vâng, thưa ngài thủ tịch!"

Họ trả lời xong đều quay sau nhìn thật sâu vào Dereck Berg, dường như muốn nhắc nhở thủ tịch cẩn thận vị Bán Thần danh sách 4 này:

Không ngờ cậu ta lại quen một cường giả còn sống giống như quái vật này!

Đối với cư dân thành Bạc Trắng gần như không hề gặp người ngoài nào mà nói, đây là chuyên cực kỳ khả nghi!

Cảm nhận được các đồng đội của mình thể hiện ra vẻ không tín nhiệm một cách rõ ràng, trong lòng Dereck chợt thấy chua xót, suýt thì đỏ ửng hốc mắt.

Nhưng cuối cùng, cậu ta không hề thanh minh điều gì, vẫn giữ im lặng, cả người đứng thẳng tắp.

Đợi đến khi các thành viên tiểu đội dưới Bán Thần thăm dò rời khỏi "Vương đình Người khổng lồ", Klein mỉm cười chỉ vào hai vị Bán Thần ngoài Dereck:

"Để tôi đoán nhé, ông chắc chắn là thủ tịch thành Bạc Trắng, từng là "Kẻ săn ma", giờ là "Kỵ sĩ bạc", Colin Iliad. Bà là tín đồ của "Người Treo Ngược", giúp ngài ấy chăn thả "Kỵ sĩ đen" sơn dương, Lovya?"

Lovya ở sau mặt nạ giáp, hơi nhéo mắt nói:

"Anh thật sự giống một "Thằng Hề"."

"Người Treo Ngược"? Nghe ngài "Thế giới" nói câu vừa rồi, Dereck thiếu chút nữa nghi ngờ lỗ tai của mình.

Cậu ta còn tưởng trưởng lão Lovya có liên quan đến Ngài "Người Treo Ngược", nhưng cậu ta nhanh chóng nhớ ra hình tượng cụ thể của "Đọa lạc tạo vật chủ", đó là một người đần ông cởi trần bị ghim lên giá chữ thập đảo ngược.

Ngài "Thế giới" dùng "Người Treo Ngược" ám chỉ "Đọa lạc tạo vật chủ", trưởng lão Lovya trách anh ấy không đủ lịch sự? Dereck vừa cao hơn hai mét như có điều suy nghĩ, gật đầu, khen ngợi sự gan dạ của Ngài "Thế giới" từ tận đáy lòng:

Anh ấy dám đặt biệt hiệu cho một Chân thần, hơn nữa còn nói ngay ra trước mặt tín đồ của đối phương!

Colin Iliad nhìn Hermann Sparrow, lại nhìn Lovya, không nói ai đúng ai sai, trầm giọng nói:

"Chúng ta tiếp tục đi về phía trước."

Ông đã tháo hai thanh kiếm thẳng sau lưng xuống, để chúng bao phủ ánh bình minh.

"Không vấn đề gì." Klein cười, xoay người, cùng ba vị Bán Thần của thành Bạc Trắng đi lên cầu thang bằng đá ở phía bên trái.

Đi một hồi, họ nhìn thấy con đường nhỏ gập ghềnh quen thuộc kia, một bên là vách đá cao vút, một bên là những áng mây trôi nhuộm màu ánh nắng ban trưa, sâu không thấy đáy.

Đúng lúc này, đám người Klein cảm nhận thấy mặt đất chấn động, nhìn thấy ở sâu trong những áng mây vàng óng tuôn ra thứ khi đen kịt, hư ảo.

Rầm một tiếng, cả con đường nhỏ gập ghềnh đổ sập xuống, rơi vào "mặt nước" tối tăm.

Dưới "mặt nước" dường như che giấu một cơn lốc xoáy vô hình.

"Ha ha, sập rồi, không có đường, ha ha." Klein cười đến gập người, khiến tinh thần của ba vị thánh giả Colin, Dereck và Lovya chợt căng thẳng.

Sau khi mất vài giây khống chế cảm xúc, Klein đứng thẳng người dậy, mặt vẫn nguyên nét cười, lấy ra một tờ giấy trắng, gấp nó thành một cái "máy bay".

Phù, anh thổi một luồng khí vào chiếc máy bay giấy, vung cánh tay ném nó lên mảng mây mù đã bị bóng tối nuốt chửng.

Cùng lúc đó, bàn tay trái đeo găng tay của anh bao phủ một lớp vẩy cá bóng bẩy.

Thấy cảnh tượng này, Colin Iliad vốn còn đnag hoang mang khẽ gật đầu, chuyển ánh mắt về vật thể bay được gấp bằng giấy kia.

Cuồng phong dữ dội lập tức nổi lên, nâng chiếc máy bay giấy kia bay về phía trước vài giây.

Sau đó, nó đột nhiên tiên tan, máy bay giấy phi thẳng vào trong mảng mây mù u ám như một tảng đá, không hề mang đến chút gợn sóng nào.

"Xem ra không thể bay rồi." Klein hơi xoay người, mỉm cười nói với đám người Dereck.

Lovya không đáp lại, lấy ra một linh hồn nửa trong suốt, đặt nó lên một khối đá vỡ.

Chỉ chớp mắt, khối đá vỡ kia biến mất, "thoáng hiện" ở trên mây mù u ám, tiếp theo, nó rơi thẳng xuống biển mây, không thể kháng cự.

""Truyền tống" cũng không được." Lovya nói bằng giọng hơi trầm thấp.

Klein ấn bụng, cúi người bật cười hai tiếng, sau đó nói:

"Xem ra chỉ có thể đi từ cửa chính."

Lúc này Dereck xoay người lại, định quay về, Colin Iliad và Lovya liếc nhìn nhau, khẽ gật đầu.

Bốn vị Bán Thần đi một hàng nhanh chóng quay về phía trước cầu thang bằng đá xám trắng khổng lồ kia, ngẩng đầu nhìn lên phía trước:

Mỗi một bậc cầu thang đều rất cao, tĩnh lặng, tường thành hùng vĩ giăng kín những dấu vết từng bị phá hoại, một vài nơi còn có mũi tên bằng gỗ bình thường cắm vào.

Ở giữa tường thành có một cánh cửa lớn cao mấy chục mét, màu lam xám, bên ngoài được khảm rất nhiều đinh màu vàng.

Hai bên cửa lớn, có hai thủ vệ cao năm sáu mét, mang đầy cảm giác áp bách, họ mặc những bộ áo giáp vững trãi tinh xảo, một người cầm kiếm lớn, một người xách rìu, đằng sau mặt nạ đều lóe lên hào quang màu cam.

"Kỵ sĩ bạc"!

Đây là hai thủ vệ "Kỵ sĩ bạc"!

Colin Iliad không lãng phí thời gian, nhanh chóng thu lại tầm mắt, nói với Hermann Sparrow:

"Tôi giữ chân một trong hai "Kỵ sĩ bạc", ba người mau chóng giải quyết người còn lại."

Ông không rõ lắm về thực lực của Hermann Sparrow, nhưng từ sự kính nể của Dereck Berg và chuyện đối phương mở ra cánh cửa cung điện Vua Người khổng lồ, ông có thể phán đoán ra được vị Bán Thần được "Kẻ Khờ" chiếu cố này sẽ không kém hơn mình.