Chương 1644 Bản chất của kẻ địch (1)
Sau khi cảm thán, anh bỗng nghĩ tới một vấn đề:
Nếu "Thiên sứ bóng tối" Saslier đã trở về làm thần Viễn Cổ Thái Dương, cùng bản thể chuyển hóa thành "Tạo vật chủ chân thật", thì người hiện đang ngủ say trên ngai vàng màu đen kia là ai?
"Tạo vật chủ chân thật" ép mình tiến vào cung điện của Vua Người khổng lồ, gặp "Saslier" để làm gì?
Trong lúc suy nghĩ, Klein một lần nữa chuyển ánh mắt về phía ngai vàng màu đen kia, cẩn thận quan sát trạng thái của "Thiên sứ bóng tối" Saslier.
Ở giữa những đôi cánh đen hư ảo che khuất quá nửa người của Saslier đang khẽ lay động bỗng lộ ra một vệt xám trắng.
Nó ở trên ngai vàng màu đen, trốn trong tay phải của "Thiên sứ bóng tối", khiến người ta có cảm giác vô cùng xa xưa.
Klein nhìn chăm chú, tập trung tinh thần quan sát nơi đó, nhanh chóng xác nhận vệt xám trắng đó là một khối đá kỳ dị, mặt ngoài nó loang lổ tang thương, khắc những văn tự mà Klein chưa từng học nhưng chỉ liếc mắt là có thể hiểu.
Thứ văn tự này giống như ngọn nguồn của toàn bộ nôn ngữ, gồm tiếng Người khổng lồ, tiếng Hermes, tiếng Fossack cổ và tiếng Dutan nam đại lục, và còn hơn thế.
"Yêu quái huyền bí" danh sách 3... "Đại sư" danh sách 2... "Ánh sáng của bóng tối" danh sách 1... "Người hoàn mỹ" danh sách 0... Trong đầu Klein hiện lên một ít nội dung có thể nhìn thấy, trong lòng sinh ra một nhận thức:
"Phiến đá báng bổ"!
"Phiến đá báng bổ" thứ nhất!
"Phiến đá báng bổ" thứ nhất sinh ra "Biển hỗn độn"!
Mà đây rất có thể là vật phẩm mấu chốt nắm giữ "Biển hỗn độn" của "Thiên sứ bóng tối"!
Suy nghĩ này vừa hiện lên, Klein đột nhiên cảm thấy xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh.
Những con mắt màu đồng thau bên ngoài tấm màn bóng đen kia dường như biến mất.
Klein theo bản năng chuyển ánh mắt lên trên, đúng lúc chạm phải một đôi mắt bị bóng đen bao phủ.
"Thiên sứ bóng tối" Saslier đang ngủ say trên ngai vàng màu đen mở mắt ra.
Uỳnh một tiếng, cơ thể của trưởng lão "Nghị sự đoàn sáu người" Lovya sụp đổ xuống, tạo thành một mảng bóng đen lớn.
Đằng sau bóng đen lờ mờ hiện ra một đôi mắt mờ mịt mà đau đớn.
Phát hiện "Thiên sứ bóng tối" tỉnh lại, Klein chỉ căng thẳng, đề cao cảnh giác, nhưng không hề có cảm xúc quá sợ hãi hoặc hoảng hốt, dù sao anh đã bước đầu xác nhận "Thiên sứ bóng tối" thực sự đã quay về cơ thể của thần Viễn Cổ Thái Dương, sau khi bị các sự tồn tại "Chúa Tể Của Gió Bão", "Mặt Trời Vĩnh Hằng", "Thần Tri Thức cùng Trí Tuệ" phản bội, đã dùng cảm xúc xấu và cực đoan làm chủ, sống lại từ thi hài, hóa thành "Tạo vật chủ chân thật", không quay về nơi này nữa, thứ để lại cùng lắm là một ít tinh thần và ý chí thôi.
Hơn nữa, vừa rồi anh còn trao đổi một cách khá bình thường với tinh thần còn sót lại của "Thiên sứ bóng tối", không cảm thấy được địch ý của đối phương.
Nhưng sau khi "Thiên sứ bóng tối" mở mắt, trưởng lão "Nghị sự đoàn sáu người" Lovya của thành Bạc Trắng chợt trực tiếp mất khống chế, không thể phản kháng biến thành một mảng bóng đen lưu động và đôi mắt trốn đằng sau tấm màn bóng đen, đồng tử Klein chợt nở to, miệng nhếch lên hết cỡ, trong lòng chợt xuất hiện nỗi sợ hãi và tuyệt vọng mãnh liệt, dường như trơ mắt nhìn mình rơi vào vực sâu, nhưng không có cọng rơm cứu mạng nào có thể nắm lấy.
Chỉ tỉnh lại sau giấc ngủ say, chưa sử dụng năng lực phi phàm hoặc bày ra hình thái sinh vật thần thoại, đã khiến một vị Bán Thần danh sách 4 con đường gốc mất khống chế ngay tại chỗ, đây là địa vị đáng sợ đến mức độ nào chứ?
Giờ phút này, trong đầu Klein hiện ra xưng hô đã từng nhắc đến trong lòng:
Cánh tay trái của thần, vị vua thứ hai của thiên quốc, Vua Thiên Sứ trong Vua Thiên Sứ!
Không phải Klein chưa từng giao tiếp với Vua Thiên Sứ, hoàn toàn ngược lại, anh còn từng dọa sợ "Thiên sứ đỏ" Medici, giao dịch với "Thiên sứ không tưởng" Adam, gián tiếp lấy được chiếc chìa khóa mở tòa cung điện này từ chỗ "Thiên sứ trí tuệ" Grabergen, từng tóm lấy phối phương ma dược từ chỗ "Thiên sứ trắng tuyền" Occues, lợi dụng tên thật của "Thiên sứ gió" để giúp đỡ mình, phá giải "Vận mệnh tuần hoàn" của "Thiên sứ vận mệnh" Ululuth ngay trước mặt ngài ấy, đấu trí đấu dũng nhiều lần với "Thiên sứ thời gian" Amon, có thể nói dưới danh sách 0, anh chính là người đã từng tiếp xúc với nhiều Vua Thiên Sứ nhất.
Nhưng, trong việc kết giao với thần linh này, phần lớn thởi điểm anh không phát sinh tranh chấp với các Vua Thiên Sứ, hoặc là dựa vào sức mạnh của "Nguyên bảo" lập tức thoát thân thành công hoặc là cắt đứt liên hệ, chưa từng đối diện trực tiếp với các thần linh và Vua Thiên Sứ trên ý nghĩa thực sự, lần ngoại lệ duy nhất là lần bị "Thiên sứ thời gian" Amon bắt lấy, đối đầu nhiều lần trong vài ngày ngắn ngủi.
Thời điểm đó chủ yếu là đấu trí, chứ không phải là chiến đấu, "Thiên sứ thời gian" Amon phần nhiều là thể hiện đặc thù của "Thần giả dối", chứ không hoàn toàn để lộ ra địa vị và thực lực của Vua Thiên Sứ, mãi đến khắc cuối cùng mới tung ra thì lại bị "Nữ Thần Đêm Tối" dùng con út của Vua Người khổng lồ cản trở, không ảnh hưởng và gây hại trực tiếp cho Klein.
Cho dù là thế, khi "Thiên sứ thời gian" Amon tình cờ thể hiện bản thân ở giữa đường, cũng dễ dàng giải quyết "quân đoàn viện trợ mạnh nhất" mà Klein triệu hồi ra, đây là thực lực mà hiện giờ Klein không thể tái hiện, vượt qua giới hạn của bản thân, dù sao nếu triệu hồi hình ảnh của Charles Latour từ lỗ hổng lịch sử một lần nữa, thì người gặp nguy hiểm chính là anh.
Mà giờ phút này, Klein, Colin Iliad và "Mặt Trời" Dereck đang phải đối diện với Vua Thiên Sứ trong Vua Thiên Sứ, vị vua thứ hai của thiên quốc mang đầy ác ý, cánh tay trái của thần chỉ một khoảnh khắc đã khiến Bán Thần danh sách 4 sụp đổ mất khống chế.
Kẻ địch như vậy, địa vị như vậy, thực lực như vậy, làm sao không khiến họ sinh ra sự tuyệt vọng.
Có một chớp mắt, Klein muốn bỏ lại Dereck và vị thủ tịch thành Bạc Trắng kia, sử dụng sự triệu hồi của "Nguyên bảo", dựa vào một suy nghĩ để quay về "phía trên sương mù xám", dựa vào lần kỳ tích cuối cùng và "Viên đạn", sống lại ở bên ngoài Vùng đất bị thần vứt bỏ.
Trong lúc suy nghĩ nhanh chóng hiện ra, Klein giơ "Gậy chống ngôi sao" trong tay lên.
Đúng lúc này, Lovya sụp đổ mất khống chế thành một mảng bóng đen ngừng dao động, phát ra âm thanh trầm thấp mang đầy đau đớn nhưng không tính là điên cuồng:
"Hắn không mạnh đến vậy!"
Lúc nói chuyện, tấm màn bóng đen tách ra, để lộ thứ ẩn giấu sau nó.
Đó là một đống thịt đang nhúc nhích cao gần hai mét, bên trên có một đôi mắt màu xám nhạt, giống như đang nhìn toàn bộ thế giới, vẫn còn sót lại ánh sáng của lý trí.
Ngoài đống máu thịt kia, còn có cánh tay, bắp tay, chân, đùi không có da, chỉ có máu thịt đặc sệt đang mọc ra, hoặc chống đỡ lấy thân thể, hoặc co quắp vào "ngực", ôm chặt lấy một cái đầu lâu màu trắng ngà, cỡ nhân loại.
Tấm màn bóng đen kia một lần nữa hạ xuống, bao trùm lên đống máu thịt kia, biến thành áo choàng của "bà ta".