← Quay lại trang sách

Chương 1673 Ngẫu nhiên gặp ở thành phố nhỏ (1)

Ở Backlund, trước hết phải thông qua cuộc thi, sau đó mới có thể trở thành luật sư kiến tập, mà luật sư kiến tập cần đi theo một vị đại luật sư học tập cùng công tác ít nhất năm năm, mới có thể được phép tham gia cuộc thi tư cách, lấy được giấy phép luật sư sự vụ.

Nếu muốn càng tiến một bước trở thành đại luật sư, thì phải tiến vào trường luật sư Backlund nhận giáo dục đại học.

Hugh nhìn em của mình thịch thịch thịch chạy đi xuống thang lầu, trên mặt không tự giác lộ ra nụ cười.

Cô chợt ngẩng đầu, nói với Furth:

"Mình chuẩn bị về MI9, cố gắng làm việc."

"Mình tính đi chỗ thầy một chuyến." Furth cũng trả lời vấn đề vừa rồi.

Ngay sau đó, bóng dáng "Nhà lữ hành" này nhanh chóng trong suốt, biến mất ở tại tại chỗ.

Vài giây sau, Furth xuất hiện ở cảng Pulitzer đang xây dựng lại, đi tới trước một căn nhà coi như hoàn hảo.

Sau đó, cô từ trong túi ngầm lấy ra giấy bút, viết lời để lại, tính nói cho thầy mình đã tiêu hóa xong ma dược "Nhà lữ hành".

Thu hồi bút máy, cô nhét tờ giấy vào trong hộp thư báo ở cửa.

Đây không phải chỗ ở của Dorian Gray Abraham, là nơi truyền tin tức mà Furth trước đó đã quy định quý ngài này.

Đợi tới ngày hôm sau, Furth lại đến nơi đây, đã thấy Dorian đưa ra địa điểm cùng thời gian gặp mặt.

...

Emlyn mở mắt ra ở trong phòng, thay áo khoác ngoài cổ đứng, tính đi gặp Hầu tước Nibes.

Khi ngồi xe ngựa băng qua phố Rose, cậu theo bản năng nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, có chút ngạc nhiên lại không tính ngoài ý muốn phát hiện cửa lớn giáo đường Harvest mở ra.

Sau do dự ngắn ngủi, cậu bảo xa phu dừng xe ở bên đường, thanh toán tiền xe.

Đội mũ dạ, lấy ba toong, vị Bá tước Huyết tộc đôi mắt đỏ tươi này đi lên bậc thang, tiến vào giáo đường Harvest, thấy thần phụ Utravsky tựa như lại cao thêm một chút đang cong lưng, dọn dẹp phòng cầu nguyện.

Quả nhiên đã được thả ra... Thật sự là giam giữ mang tính bảo hộ... Emlyn âm thầm lắc lắc đầu.

Lúc này, thần phụ Utravsky ngẩng đầu lên, nhìn cậu một cái rồi nói:

"Lau chân đèn đi."

"... Mình là đang lấy lòng mẫu thần." Emlyn lẩm bẩm một câu, đi đến phòng ở sau, thay áo bào giáo sĩ màu nâu của giáo hội Đại địa, bắt đầu lao động.

Cậu cũng không nói gì với thần phụ Utravsky, đều tự làm chuyện thuộc về bản thân, cố gắng để cho giáo đường Harvest quay về sạch sẽ cùng an bình.

Không biết qua bao lâu, ngoài cửa đột nhiên tiến vào một đám người.

Emlyn theo bản năng nhìn lại, thấy Nam tước Casimir Audra, thấy Tử tước Ernest Boyar từng đến giáo đường Harvest "công tác", thấy từng gương mặt quen thuộc.

Emlyn khóe miệng bất tri bất giác nhếch lên.

Một chiếc xe lửa hơi nước đang trên đường đi đến thành phố Conston quận Between Sea.

Klein ăn mặc như Ma thuật sư lưu lạc nhìn về phía người nam trẻ tuổi cùng cha mẹ của anh ta đang ngồi cách một cái bàn để đồ nói:

"Ma thuật của tôi có hai loại, một là làm cho nguyện vọng của mọi người được thực hiện, hai là dùng một cái gương trả lời vấn đề của anh, đương nhiên, loại ma thuật thứ nhất cần trả tiền, loại thứ hai thì phải trả lời vấn đề cái gương đưa ra, mọi người muốn xem loại biểu diễn nào?"

Người nam trẻ tuổi tóc đen mắt nâu kia, tựa như đã được nhận tương đối giáo dục tốt, cậu ta nhìn nhìn cha mẹ ngồi ở bên cạnh, cười nói:

"Nguyện vọng của tôi khá là khó, hay là không phiền toái tới anh.

"So ra mà nói, tôi càng thêm tò mò đối với cái gương có thể trả lời câu hỏi."

Klein thở dài lắc lắc đầu, tay trái lật ra, để lộ ra một cái gương bạc có thể bỏ lọt tay áo, hai bên sườn đều có một viên bảo thạch màu đen.

"Tựa như là đồ cổ." Người nam trẻ tuổi đối diện có hứng thú đánh giá một câu, sau đó nói, "Vấn đề của tôi là, mục đích của tôi lần này đi thành phố Conston là gì?"

Klein trên mặt xuất hiện loại nụ cười mà Ma thuật sư đường phố thường thấy, đưa tay phải vuốt ve mặt ngoài của cái gương, khá là tập trung nói nhỏ:

"Ma kính ma kính nói cho ta biết, đáp án của vấn đề là gì."

Sau ba lần liên tục, anh buông tay phải ra, để mặt ngoài của cái gương cho ba vị hành khách ở đối diện thấy.

Phía trên đã xuất hiện mấy chữ màu bạc:

"Đi kết hôn."

"... Thần kỳ." Người nam trẻ tuổi kia cùng cha mẹ liếc mắt nhìn nhau một cái, đều lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng.

Bọn họ sau khi đi lên chiếc xe lửa này, chưa bao giờ đề cập điều gì có liên quan tới hôn lễ, cũng không bày ra vật phẩm nào có thể làm cho người ta sinh ra liên tưởng.

Loại ma thuật không dựa vào đạo cụ cùng người xem này, bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Tốt rồi, tới câu hỏi của cái gương." Klein cười đưa tay phải bao trùm ở mặt ngoài cái gương.

"Được." Người nam trẻ tuổi kia có chút tò mò đáp lại.

"Kế tiếp, để cho chúng ta nhìn một cái ma kính sẽ đưa ra câu hỏi gì." Klein tựa như đang biểu diễn ma thuật chính thức, hơi màu mè buông lỏng tay phải ra.

Ở mặt ngoài cái gương những chữ màu bạc đã phát sinh biến hóa, kéo ra thành một câu đầy đủ:

"Ngươi càng hy vọng vợ của mình là cô gái hơn bốn mươi tuổi, đúng không?"

Người nam trẻ tuổi kia vẻ mặt chợt ngưng đọng lại, tiếp theo trở nên trắng bệch, sau đó hoàn toàn đỏ lên.

"Sao có khả năng!" Anh ta lúc này đưa ra phản bác, đồng thời nhịn không được nghiêng đầu nhìn nhìn cha mẹ của mình, dồn dập oán giận nói, "Đây là vấn đề kỳ quái gì vậy!"

"... Nó hay nói đùa thôi." Klein cười xin lỗi, nhanh đưa tay phải ấn lên mặt ngoài cái gương, một bộ dáng như mình cũng không biết sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Ngay sau đó, anh lại buông lỏng tay phải ra.

Quả nhiên, những chữ ở mặt ngoài cái gương đã xảy ra biến hóa:

"Ngươi bao nhiêu tuổi?"

"25 tuổi..." Người nam trẻ tuổi kia thật cẩn thận hồi đáp, tựa như thực sợ hãi mình sẽ rơi vào cạm bẫy vậy.

Anh ta cảm giác cha mẹ mình cùng hành khách xung quanh ánh mắt nhìn mình đều đã có một ít biến hóa.

"Tốt rồi, biểu diễn ma thuật đến đây là chấm dứt." Klein cười thu hồi cái gương, "Anh có thể thử một loại ma thuật khác."

Anh vừa dứt lời, xe lửa hơi nước đã phát ra tiếng còi hơi ô ô, đây là dấu hiệu sắp tiến vào trạm dừng.

"Thật có lỗi, tôi phải xuống tàu." Klein lấy ra đồng hồ vỏ vàng bỏ túi, mở ra nhìn thoáng qua rồi nói.

Anh nhấc lên hành lý của mình, theo đám đông do bộ phận hành khách tạo thành, rời khỏi xe lửa hơi nước, đi tới sân ga đèn đường khí gas còn chưa sáng lên.

Nơi này là thành phố Berdan quận Between Sea, là một tòa thành thị quật khởi bởi mỏ than mà suy bại cũng bởi mỏ than.

Đối với Klein mà nói, nơi này ý nghĩa lớn nhất là, nó là tiết điểm quan trọng trên lộ tuyến Fossack xâm nhập ở trong thế chiến trước đó.

—— Fossack tổng cộng có ba lộ tuyến xâm nhập, một là tiến công biên giới vùng núi Amanda, ý đồ đột phá phòng tuyến lục địa nơi đó, một là xuất phát từ đảo Sunia, công kích vùng cảng duyên hải, đồng thời thử đổ bộ, còn một cái là bắt tay vào Between Sea, dọc tuyến đường sắt mà xâm lược Backlund.