Chương 1677 Tội danh
Roy, Biles cùng Pasha đều là người hoặc nhiều hoặc ít đã ra chiến trường, biết lúc này do dự là hành vi không thể thực hiện nhất, đều lần lượt đưa ra quyết đoán, đồng ý với đề nghị của Phil.
Một hàng bốn người ở dưới "Thợ săn" Pasha coi như lão luyện dẫn đường, kéo hơn nửa vòng tròn, từ một con đường khác lẻn về quảng trường thị chính.
Lúc này, nhóm thị dân vây xem thông cáo đã không ở đó nữa, tựa như đang lùng bắt người từ bên ngoài toàn thành phố.
Nhìn tấm biển bố cáo yên tĩnh sừng sững ở trung ương hai ngọn đèn đường khí gas, đám người Roy thật cẩn thận tới gần, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.
Sau khi tới gần mục tiêu, Roy đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, vội đè thấp giọng hỏi:
"Phá hư thông cáo có tính là một loại hành vi trái pháp luật hay không?"
"Trên lý luận là..." Pasha ngẩn ra một chút rồi nói.
Bọn họ lập tức hướng ánh mắt về phía biển bố cáo, xem hành vi phạm tội mà pháp lệnh thứ ba liệt kê ra:
"...
"8 phá hư của công;
"..."
"Thật sự có." Biles thốt lên nói.
Sắc mặt của Phil vốn bởi mất máu mà tái nhợt lại nhợt nhạt hơn một chút, ngẫm nghĩ rồi nói:
"Phá hư của công sẽ gặp phải xử phạt gì?"
Cái này chỉ là một loại hành vi trái pháp luật không quá nghiêm trọng, xử phạt tương ứng rất có khả năng sẽ nhẹ.
Nếu quả thật là như vậy, Phil tính mạo hiểm nhất định xé thông cáo xuống, chấm dứt tất cả quỷ dị đáng sợ này.
"Vi phạm lần đầu là quất roi." Ngay ở khi Roy, Pasha cùng Biles suy tư đáp án, một thanh âm truyền tới từ phía sau bọn họ.
Bốn người ngạc nhiên xoay người, thấy một người nam trẻ tuổi mặc trường bào màu đen, đội mũ dạ cao, diện mạo bình thường.
Người nam nọ tiếp tục nói:
"Tái phạm là chặt tay.
"Phạm tội nhiều sẽ bị cái gì, tôi cũng không rõ ràng cho lắm."
"Anh vì sao lại biết?" Roy một bên cảnh giác lén cầm dao, một bên nhíu mày hỏi.
Người nam trẻ tuổi nọ cười cười nói:
"Tôi đã thử qua, nó không có hiệu quả gì, thông cáo sẽ khôi phục rất nhanh."
"Cho nên, anh bị quất roi?" Pasha hơi giật mình hỏi.
"Ừm." Người nam trẻ tuổi nọ vẻ mặt thoải mái gật gật đầu, "Bất quá, bởi vì tôi đồng thời còn phạm vào tội lừa dối, cho nên sau lại gặp xử phạt chặt tay."
"Tội lừa dối?" Biles có chút khó có thể lý giải.
Người nam trẻ tuổi nọ cười ha ha hồi đáp:
"Đơn giản mà nói chính là, tôi cũng không có tự mình đi phá hư thông cáo kia, mà là để người giả đi qua, bị quất roi cũng là người giả kia."
Khi nói chuyện, anh nâng lên cánh tay phải của mình.
Cổ tay của anh ta giống như Phil vậy, bị chặt đứt cực kỳ chỉnh tề, miệng vết thương, làn da tái nhợt mang hồng, tựa như còn đang chảy máu.
Đột nhiên, mặt cắt mấp máy, lộ ra bên ngoài từng con trùng nhỏ trong suốt vặn vẹo, chúng nó quấn lấy nhau, tầng tầng trùng điệp, hợp thành một bàn tay mới.
Trong quá trình này, đám người Roy không cảm giác thấy chút kinh sợ nào, bởi vì bọn họ vừa nhìn thấy con trùng nhỏ không thể phân biệt chi tiết này, tư duy đã hỗn loạn, suy nghĩ trong đầu xáo trộn, khó có thể khống chế cảm xúc bản thân dao động.
Đợi cho bàn tay kia "phủ lên" một lớp da, trở nên bình thường, những người phi phàm này mới khôi phục lại, vừa kinh vừa nghi vừa sợ hãi đồng thời lui về sau mấy bước.
Cảnh tượng vừa rồi đã vượt qua nhận thức của bọn họ!
"Đúng rồi, quên tự giới thiệu, tôi là một Ma thuật sư lưu lạc." Klein đúng là vừa phạm tội lừa dối cùng phá hư của công.
Anh liếc mắt nhìn bốn người phi phàm một cái, cười nói:
"Ma thuật mà tôi am hiểu nhất là thỏa mãn nguyện vọng của người khác. Mọi người có nguyện vọng gì muốn thực hiện không?"
Nghe được vấn đề này, Roy tinh thần rung lên, ôm hy vọng rất lớn hỏi:
"Có thể để chúng tôi rời khỏi Berdan không?"
"Đương nhiên, tôi sẽ hết sức đi làm chuyện này, nhưng không phải là hiện tại." Klein đưa ra hứa hẹn.
Sau đó, anh nhìn về phía Phil bị chặt đứt bàn tay:
"Anh ta đã nói xong nguyện vọng, của anh là gì?"
"... Làm cho tay của tôi khôi phục." Phil thử thăm dò nói.
"Tốt." Klein hướng ánh mắt về phía Biles, "Lấy tay của anh ta ra."
Biles do dự rồi vẫn dựa theo người thần bí này nói, lấy ra hộp gỗ, mang bàn tay bên trong trả lại cho Phil.
"Lại đây." Klein lập tức cười nói với Phil.
Phil cố lấy dũng khí, cầm bàn tay bị đứt, đi qua.
"Lấy băng xuống." Klein tiếp tục nói, "Đặt bàn tay bị đứt ở vị trí nguyên bản, nhắc nhở anh một câu, không được lắp ngược, bằng không sẽ phải chặt ra một lần nữa."
Thấy đối phương chắc chắc như thế, Phil ít nhiều có chút tin tưởng, mang vẻ mặt cực độ vặn vẹo gỡ xuống băng quấn đã dính vào vết thương, không ngừng hít hà ra tiếng.
Chờ anh ta đặt chuẩn bàn tay bị đứt, Klein lấy ra một tờ giấy trắng, đi qua đó.
Ngay sau đó, anh đưa tay quét một cái ở trên mặt cắt.
Trong im lặng, tờ giấy trắng kia nứt thành hai nửa, cảm giác đau đớn của Phil chợt biến mất.
Anh ta vội cúi đầu nhìn, đã thấy mặt cẳt nơi cổ tay trái của mình đã lành lặn như lúc ban đầu, căn bản nhìn không ra thương tổn đã từng chịu.
Phil theo bản năng giật giật ngón tay, phát hiện trình độ linh hoạt không có yếu bớt một chút nào.
"Nguyện vọng của anh đã được thực hiện." Klein lui về phía sau hai bước, cười nói.
"Cảm ơn..." Phil có chút ngây ngốc đáp lại.
Klein lại nhìn về phía hai người phi phàm còn lại:
"Nguyện vọng của hai người thì sao?"
Thấy nguyện vọng của Phil rõ ràng đã được thực hiện, Biles lúc này tiến lên nói:
"Tôi muốn biết người nhà của tôi hiện tại ở nơi nào."
Klein vung cánh tay trái lên, lấy ra một cái gương màu bạc hoa văn phong cách cổ xưa, cúi đầu cười nói:
"Đáp án của vấn đề vừa rồi là gì?"
Mặt ngoài của gương, ánh nước nổi lên, từng chữ màu bạc hiện ra:
"Nghĩa trang Gorolin Berdan..."
Biles nhướng cổ nhìn lại, trong lòng trầm xuống, trên mặt khó có thể ngăn chặn xuất hiện ra bi thương cùng mất mát mãnh liệt.
Giây tiếp theo, những chữ màu bạc mới lại nhảy ra từ trong ánh nước:
"... phòng thủ mộ."
... Ý tứ này là... Biles chuyển buồn thành vui, thành khẩn mở miệng nói:
"Cảm ơn."
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên nghĩ tới hai vấn đề:
Phòng thủ mộ có thể ở bao nhiêu người? Người thủ mộ có thể có mấy người?
Người nhà của hắn tuyệt không chỉ hai ba người như vậy!
Biles vẻ mặt lúc sáng lúc tối, lại lặng lẽ xuống.
Điều này làm cho hắn không phát hiện trên mặt tấm kính bạc kia xuất hiện câu hỏi:
"Chủ nhân vĩ đại, tôi trả lời cũng đủ thiện lương chứ?"
"Ừm." Klein hơi gật gật đầu không thể nhận ra, rồi hướng ánh mắt về phía cô gái còn lại.
Pasha suy xét hai giây rồi nói:
"Nguyện vọng của tôi là, xin ngài bảo hộ chúng ta, thẳng đến chúng tôi còn sống rời khỏi Berdan."
Cô phát hiện nguyện vọng vừa rồi của Roy rất có vấn đề, bởi vì rời khỏi Berdan không nhất định là người sống.
"Thông minh." Klein cười khen một câu, "Nguyện vọng của cô sẽ được thực hiện."
"Chúng tôi phải trả giá cái gì đây? Tôi là chỉ thù lao quan sát ma thuật." Pasha vội hỏi.