Chương 1695 Bức tranh ác ma (2)
Nếu phối hợp tốt thì không phải không có khả năng thành công, chỉ là sinh vật điên cuồng dựa vào bản năng." Furth đang thuyết phục thầy, cũng đang thuyết phục mình.
Dorian khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, sau đó triệu hồi ra sinh vật khế ước của mình, Malmos yêu thích âm nhạc, lấy về tài liệu chính, tài liệu phụ trợ của "Bí pháp sư", điều phối ngay một lọ ma dược cho học sinh của mình.
"Nếu không thể hoàn thành phong ấn thì đừng cố ăn ma dược, cho dù ma dược và bình thủy tinh hòa trộn vào nhau biến thành vật phong ấn thì cũng có thể khẩn cầu ngài "Kẻ Khờ" tái hiện nó thành đặc tính phi phàm." Dorian vẫn còn chút lo lắng, dặn dò thêm một câu, sau đó đưa ma dược cho Furth.
Ma dược đựng trong bình thủy tinh kia lấp lánh ánh sao, giống như thu cả giải ngân hà trên trời cao vào trong đó.
"Vâng." Furth gật đầu, tỏ vẻ mình chắc chắn sẽ không lo lắng đến chuyện lãng phí ma dược.
Cô đã lên kế hoạch đầy đủ rồi, đó là một khi sinh vật cấp bậc Bán Thần được thả ra không thể bị phong ấn, thì mình sẽ lập tức "Truyền tống" rời đi, khẩn cầu ngài "Kẻ Khờ", mời ngài ấy đến giải quyết.
Dorian lấy ra một bức trong tron rương hành lý, bên trên vẽ những hình vẽ khá trừu tượng, khiến người ta không hiểu nổi, nhìn chúng hồi lâu sẽ khiến người ta choáng váng đầu óc, tinh thần suy sụp.
Đây là "Bức tranh ác ma" đã phong ấn không biết bao nhiêu sinh vật khủng bố.
"Nếu em có thể tấn thăng thành công, thầy chỉ có một yêu cầu." Dorian cầm "Bức tranh ác ma", trịnh trọng nói với Furth: "Đó là vào thời điểm trăng tròn, hãy nghe xem ngài "Gate" rốt cuộc đang nói cái gì, hỏi ngài ấy một câu sao lại làm vậy."
Thành viên của gia tộc Abraham đến giờ vẫn chưa thể hoàn toàn chấp nhận chuyện lời nguyền rủa mà bản thân phải gánh lại xuất phát từ tổ tiên của gia tộc, cảm thấy ngài "Gate" có lẽ không rõ việc "cầu cứu" của mình đã gây ra hậu quả thế nào.
Họ khao khát được biết toàn bộ chân tướng.
"Vâng." Furth không hề do dự đồng ý ngay với lời nhờ vả của thầy.
Tiếp đó, cô cầm lấy "Bức tranh ác ma", "Truyền tống" ra khỏi cảng Pulitzer, đi tới một sa mạc mênh mông không người.
Làm vậy, cho dù nghi thức xảy ra bất trắc, cô cũng có đủ thời gian giải quyết, không ảnh hưởng đến người khác.
Sau khi kiểm tra hoàn cảnh xung quanh và sự chuẩn bị của mình, Furth cắm "Bức tranh ác ma" xuống đất.
Cô đan hai bàn tay lại, cúi đầu cầu nguyện ngài "Kẻ Khờ", hi vọng sau khi ăn ma dược, xác suất tấn thăng thành công sẽ tăng lên.
Gần như không có phải chờ đợi, cô vừa nhìn thấy sương mù xám trắng hư ảo là biết ngài "Kẻ Khờ" đã đáp lại.
Vài giây sau, Furth rốt cuộc chiến thắng bản thân, lấy ra bột thảo dược đã điều chế từ trước, rắc chúng vào "Bức tranh ác ma".
Sau đó, cô cùng tiếng Người khổng lồ niệm chú văn giải phong ấn.
Đây là chú văn một lần chỉ thả ra một sinh vật.
Vào lúc bột thảo dược được tung ra rơi hết xuống bức tranh, nó lấy một điểm làm trung tâm, lập tức xoay tròn cực nhanh.
Trong lúc xoay tròn, mặt ngoài bức tranh trở nên hư ảo, giống như đang sinh ra một cơn lốc xoáy sâu thẳm.
Đột nhiên, trong "lốc xoáy" kia thò ra một bàn tay màu xanh đen, có nhiều dấu vết hư thối.
Nó từ trong bức tranh thò ra ngoài!
Cả người Furth ớn lạnh, giống như rơi xuống vết băng nứt trên mặt hồ.
Điều này khiến đầu óc cô tỉnh táo những dường như cũng mất đi cảm ứng với cơ thể, cho dù muốn động đậy tay chân thế nào cũng không được.
Trong chớp mắt ấy, Furth dường như quay về trạng thái ngày ngủ đêm viết sách, thời điểm đó cô thường xuyên cảm thấy mình dường như đã tỉnh nhưng không thể nhúc nhích, hệt như bị một sinh vật vô hình đè chặt xuống.
Tuy sinh vật khủng bổ trong "Bức tranh ác ma" kia còn chưa hoàn toàn thoát khỏi phong ấn, nhưng chỉ dựa vào ảnh hưởng của thần tính đối với bên ngoài, đã khiến Furth mất đi phần lớn sức phản kháng, đến khi nó hoàn toàn thoát khỏi bức tranh, Furth thậm chí có thể mất khống chế vì nhìn thẳng vào nó.
Chênh lệch giữa hai cấp bậc lớn đến mức khó mà tưởng tượng.
Ý thức của Furth dần trở nên mơ hồ, luôn cảm thấy mình đã tỉnh táo, giơ tay lên, bước chân ra, nhưng nghĩ lại lại phát hiện đó chỉ là ảo tưởng của bản thân, mà cơ thể cô ngày càng lạnh lẽo, cảm giác bị sinh vật vô hình đè nặng lên càng rõ ràng.
May là cô có rất nhiều Bán Thần cung cấp tin tức cho cô, để cho cô kịp thời nhắm hai mắt lại, không nhìn vào "Bức tranh ác ma" nữa, nếu không hậu quả không lường được.
Sử dụng kỹ năng minh tưởng, giữ sự tỉnh táo nhất định, Furth đếm ngược thời gian trong lòng.
Căn cứ vào lời nhắc nhở của ngài "Thế giới", cô biết sinh vật khủng bố kia hoàn toàn thoát khỏi "Bức tranh ác ma" cần năm giây.
4... 3... 2... Khi còn kém một giây, trong mắt Furth chợt hiện lên một quyển sáng hư ảo, nó nhanh chóng lật ra, ngừng lại một tờ trong đó.
1! Furth vừa đếm ngược xong, lập tức mở hai tay ra.
Xung quanh cô lập tức có rất nhiều bông hoa đào rơi xuống, tươi đẹp rực rỡ.
Bàn tay xanh đen sắp nắm vào cổ cô lập tức bay ra xa, bị một vườn đào um tùm, cỏ cây, hoa lá tươi tốt ngăn trở, bị ngọn núi đầu nguồn nước trong rừng chia tách, chỉ có thể thò ra từ một hang núi không lớn lắm.
Đây là phép thuật cổ tích mà Furth đã "Ghi lại" từ chỗ cô gái "Ẩn giả", có tên là:
"Ngọn nguồn hoa đào!"
Nó có thể sáng tạo ra một kết giới ngăn cách với bên ngoài, rất khó xuyên qua.
Nắm lấy cơ hội này, Furth gắng gượng tìm về quyền kiểm soát cơ thể, lấy một quân cờ "hoàng hậu" trong cờ vua Russell, ném nó về phía ngọn nguồn hoa đào, thẳng vào hang núi có nước chảy xuyên qua kia.
Đây là một phép thuật cổ tích khác mà cô đã "Ghi lại", có tên là:
"Ván cờ năm tháng!"
Tác dụng của nó là khiến hành động của mục tiêu trở nên chập chạp, giống như tiến vào khu vực có thời gian trôi khác nhau.
Quân cờ "hoàng hậu" cạch một tiếng rơi xuống, động tác thò ra của bàn tay màu xanh đen đang cố gắng tìm cách xuyên qua sự ngăn trở của "Chốn đào nguyên" biến thành động đậy.
Furth không hề nhìn hiệu quả, dùng "Bàn tay vô hình" cầm lấy "Bức tranh ác ma" đang cắm dưới cát, trải nó về phía hang núi kia.
Chỉ khoảng một hai giây sau, bàn tay màu xanh đen trở lại bình thường, động tác cực nhanh, trực tiếp thoát ra khỏi chốn đào nguyên, xông thẳng về phía bức tranh kia.
Trong khi bức tranh rung lên, sinh vật khủng bố kia xuyên qua mặt ngoài, rơi thẳng vào trong.
Furth thầm vui vẻ, không hề do dự niệm chú văn, đóng phong ấn tầng ngoài của "Bức tranh ác ma" lại.
May mà sinh vật Bán Thần vừa rồi đã bị nhốt quá lâu đến mức mất khống chế, chỉ còn điên cuồng, không có trí tuệ... Không biết sai khi ăn ma dược xong, có trực tiếp nghe thấy tiếng la hét của ngài "Gate" không... Furth vẫn căng thẳng tinh thần, lấy lọ ma dược "Bí pháp sư" ra, rót nó vào trong miệng.