← Quay lại trang sách

Chương 1722 Sứ giả (2)

Sau khi đi vào giáo đường Harvest, Emlyn tự động tháo mũ dạ trên đầu xuống.

Lúc này, các Huyết tộc ở Backlund như Casimir, Ounes đang đợu Giám mục Utravsky giảng đạo lần lượt đứng dậy, nhìn xuống nền nhà, nói bằng giọng không lớn lắm:

"Chào buổi sáng ngài Bá tước."

Emlyn nhìn thẳng phía trước, khẽ gật đầu:

"Mistral còn chưa tới à?"

"Bá tước Mistral đã bố trí một giáo đường nhỏ ở nhà." Ounes giải thích ngắn gọn một câu.

Emlyn không đánh giá hành động này, chỉ đi về phía trước, thuận miệng nói:

"Nhưng thời điểm cử hành thánh lễ vẫn phảo đến nơi này."

Anh ta nhìn thoáng qua xung quanh, lại hỏi:

"Giám mục Utravsky đâu?"

"Giám mục ở đằng sau đợi ngài, sứ giả của giáo hội đến rồi." Ounes khống chế vẻ mặt, khá cung kính trả lời câu hỏi của Emlyn.

Sứ giả của giáo hội... Emlyn xoay chiếc nhẫn màu hồng đeo bên tay trái, đi ra phía sau giáo đường.

Chẳng mấy chốc anh ta đã gặp được cha sứ Utravsky và sứ giả có mái tóc đen hơi xoăn, mũi cao, mắt sâu của giáo hội.

"Đây là Tổng giám mục, ngài Loreto." Cha sứ Utravsky giới thiệu với Emlyn.

Ông ta đứng bên cạnh cửa sổ, gần như che lại phần lớn ánh sáng.

"Chào buổi sáng, ngài Loreto." Emlyn dùng lễ nghi của giáo hội Đại Địa để đáp lại.

Loreto cười nói bằng thứ tiếng Ruen không tự nhiên lắm:

"Không cần gọi tôi bằng ngài, tuy không anh không phải là Tổng giám mục, nhưng có địa vị của Tổng giám mục, từ hôm nay trở đi, anh chính là chấp sự cao cấp, thánh chức giả phụ trách sự vụ giáo hội trong Huyết tộc ở Backlund."

Không cho Emlyn có thời gian tiêu hóa hết tin tức này, Loreto tiếp tục nói:

"Tôi đến Backlund là được tông tòa giao phó, thông báo một vài hạng mục cần chú ý trong giáo hội cho anh biết."

"Mời nói." Emlyn kiềm chế cảm giác tự đắc trong lòng, khách sáo nói.

Loreto chợt nghiêm mặt:

"Đầu tiên, điểm quan trọng nhất, bất kể là nhân viên thần chức của giáo hội hay là tín đồ Mẫu Thần, chỉ cần công bố mình đạt được thần dụ thì đều là người bị ma quỷ mê hoặc, không có ngoại lệ."

"Nếu có ai báo cáo chuyện tương tự với anh, hoặc là bản thân anh nhận được thần dụ thì hãy mau chóng báo cho Giám mục Utravsky biết và báo cáo cho giáo hội."

Lúc trước cha sứ không hề đề cập đến chuyện này... Yêu cầu này nghe có vẻ kỳ quặc, giống như đang nghi ngờ điều gì đó... Emlyn nhíu mày, nhìn cha sử ở bên cửa sổ, nói:

"Giám mục chưa từng nói phải chú ý đến phương diện này..."

Emlyn còn chưa dứt lời, đột nhiên cảm thấy mình nói vậy giống như đang chỉ trích Giám mục Utravsky, nhưng trong lúc nôn nóng lại không tìm ra được lời lẽ phản bác.

Gần như cùng lúc đó, anh ta đã rõ vì sao vừa rồi lại cảm thấy lời lẽ của Tổng giám mục Loreto kỳ quặc:

Điều này có nghĩa là muốn thông báo cho mọi người biết, Mẫu Thần mà mọi người cảm ứng được rất có khả năng không phải là Mẫu Thần thật!

Việc này, quả thực giống như đang nói trong những gợi ý mà Huyết tộc nhận được từ thủy tổ, có một phần rất lớn là giả, chúng đến từ ma quỷ hoặc Tà Thần... Ánh mắt Emlyn hơi tối lại, cố gắng giữ phong độ, không để mình tỏ ra thất lễ.

Lúc này, Loreto không hề để ý, cười nói:

"Giám mục Utravsky không nói cho anh là vì ông ấy cũng không biết."

Cha sứ không biết... Trong khoảnh khác đó, Emlyn chợt có chút đồng cảm với Giám mục Utravsky, cảm thấy ông ấy là một người Fossack, một thánh chức giả đổi tín ngưỡng, bị những nhân viên khác của giáo hội Đại Địa bài xích cả ngoài sáng lẫn trong tối.

Nhận thấy sự thay đổi trong ánh mắt anh ta, Loreto lại nói thêm một câu:

"Đó là vì ông ấy là quyến giả của thần, không cần để ý đến sự mê hoặc của ma quỷ và Tà Thần."

Giám mục Utravsky gật đầu, nói bằng giọng bình thản:

"Gợi ý của Mẫu Thần ở ngay trong thánh điển của người, trong từng điều giáo lý, trừ những chỗ đó ra thì tất cả đều là học thuyết xằng bậy."

Emlyn hơi nghi hoặc, nhưng cảm thấy không có gì để hỏi, bèn "ừm" một tiếng, nói với Loreto:

"Vậy điểm cần chú ý thứ hai là gì?"

Loreto lại tỏ vẻ nghiêm túc:

"Nếu anh nhận được thần dụ, đừng tin tưởng một cách mù quáng, xin hãy lập tức tìm Giám mục Utravsky để xác nhận."

"Vì sao?" Emlyn càng thêm khó hiểu.

Việc này gần như đang nói rằng những người đáp lại anh đều là Tà Thần hoặc ma quỷ.

Loreto cân nhắc lời lẽ, giải thích chi tiết:

"Trên thế giới này có rất nhiều sự tồn tại tà ác, họ sẽ giả mạo thần linh, mê hoặc nhân viên thần chức, dụ dỗ tín đồ."

"Bởi vì hai con đường chủ yếu trong giáo hội Đại Địa Mẫu Thần của chúng ta đều có liên quan đến sinh mệnh, cho nên sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng hơn các giáo hội khác, thỉnh thoảng sẽ có người lầm đường lạc lối, thử những thí nghiệm cấm kỵ về sinh mệnh, dần dần đọa lạc."

"Để ngăn chặn xu hướng này, từ sớm chúng tôi đã bắt đầu dẫn đường theo ý chí của Mẫu Thần, cải tổ giáo hội, xác lập hai hệ thống lớn là thần ân giả và thần quyến giả."

Thần ân giả và thần quyến giả... Hiểu biết của Emlyn về giáo hội Đại Địa chỉ giới hạn trong một phần kinh văn và thánh điển, nhất thời nghe có chút mờ mịt.

Anh ta chưa bao giờ chủ động hỏi cha sứ Utravsky về các vấn đề liên quan đến giáo hội Đại Địa.

Loreto liếc nhìn Emlyn một cái, khẽ gật đầu nói:

"Thần ân giả là chỉ những nhân viên thần chức được Mẫu Thần ân huệ của hai con đường "Đại địa" và "Ánh trăng", thần quyến giả là chỉ những người được Mẫu Thần chiếu cố đến từ bên ngoài hoặc đến từ con đường khác."

"Thần quyến giả bị ma quỷ và Tà Thần ảnh hưởng khá ít, có thể giúp chúng ta phân biệt thần dụ thật hay giả."

"Trong tiền đề như thế, cho dù là tông tòa ban bố dụ lệnh, cũng phải có ít nhất một vị thần quyến giả cùng nhận, nếu không thì chỉ thị không có hiệu quả.

Vừa nói chuyện, Loreto vừa lấy ra một tệp văn kiện, mở ra đưa cho Emlyn xem, nội dung bên trên ngoại trừ những gì vị Tổng giám mục này vừa nói thì còn một phần là thông báo bổ nhiệm cho anh ta làm sứ giả.

Phần cuối của văn kiện có viết vài cái tên, tên thứ nhất thuộc về tông tòa giáo hội Đại Địa, chủ mẫu Roland, một loạt cái tên phía sau thì Emlyn không biết, chỉ có cái tên cuối cùng anh ta có thể gắng gượng nhận ra là của cha sứ Utravsky.

Chữ của cha sứ thật khó đọc... Emlyn vừa nghĩ thầm, vừa sinh ra sự nghi hoặc rất lớn đối với hai hệ thống thần ân giả và thần quyến giả này.

Vì sao thần quyến giả ít bị Tà Thần và ma quỷ mê hoặc hơn?

Vì sao họ có thể phân biệt được thần dụ thật hay giả, mà thần ân giả lại không làm được?

Trong lúc suy nghĩ, Emlyn đột nhiên chú ý tới một chi tiết.

Thần quyến giả không thuộc về hai con đường "Đại địa" và "Ánh trăng"!

Cho nên, vấn đề không phải nằm ở thần ân giả mà là nằm ở bản thân hai con đườnh này? Emlyn lờ mờ cảm thấy suy đoán của mình có lẽ chính là chân tướng.