← Quay lại trang sách

Chương 1744 Xử lý (2)

Đôi khi Klein nghĩ rằng mặt trời mà thiên văn học quan sát được rốt cuộc có phải là mặt trời thật không, chưa biết chừng chỉ là "Mặt Trời Vĩnh Hằng" đang treo mình ở nơi đó.

"Những cây nấm mà Frank mới phát minh ra hẳn là không có vấn đề gì lớn, mình đã cầm lên phía trên sương mù xám sử lý rồi... Hơn nữa, cư dân thành Bạc Trắng và thành Mặt Trăng đều không có sự bất thường nào, ừm, sau khi họ rời khỏi Vùng đất bị thần vứt bỏ, vì thiếu thi thể quái vật, lại có lương thực dồi dào nên không trồng nấm nữa... Gia tăng cường độ giám sát!" Klein càng nghĩ càng sợ.

Nếu không phải sức mạnh của "Mẫu Thần Đọa Lạc" thẩm thấu qua vách tường "Nguyên Sơ" còn cực kỳ hữu hạn, Klein nghi ngờ "Thẻ báng bổ" và những cây nấm kia đã khiến mình bị ô nhiễm, "Nguyên bảo" cũng bất tri bất giác đổi chủ rồi.

Đây đều là những thứ trường kỳ đặt trên phía trên sương mù xám, hơn nữa còn không làm phong ấn đặc thù gì.

So với "Dục vọng mẫu thụ" tùy tiện phô trương thì mức độ đáng sợ của "Mẫu Thần Đọa Lạc" luôn trông có vẻ khiêm tốn quả thực là cao hơn một chỉ một bậc!

Ngài "Gate" và đại đế đều bị vị này im hơi lặng tiếng ăn mòn.

"Không hổ là sự tồn tại đã mất đi hai con đường phi phàm và một phần "Nguyên chất" mà vẫn có thể đứng trên đỉnh của "Ngoại thần"..." Klein âm thầm cảm thán một tiếng, lấy giấy bút ra, định viết hồi âm cho "Ẩn giả" Capella.

Lúc này, anh mới phát hiện tiểu thư tín sứ vẫn đang chờ ở bên cạnh, chưa quay về linh giới, bốn cái đầu, tám con mắt đều đang nhìn chằm chằm vào mình không chớp mắt.

"Cô có ý kiến gì về Frank không?" Klein do dự, lên tiếng hỏi: "Ý tôi là ngoài biệt hiệu."

Bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ của Reinette Tincole lần lượt nói:

"Chỉ là..." "Giống..." "Con nuôi..." "Của "Ngoại thần"..."

Nói cách khác, lúc trước Frank quả thật không bị "Mẫu Thần Đọa Lạc" ảnh hưởng, chỉ là đầu óc có vấn đề... Klein thở phào một hơi.

Anh hỏi tiếp:

"Vậy hiện giờ thì sao?"

Bởi vì mỗi lần Frank Lee viết thư cho Hermann Sparrow, đều sẽ triệu hồi Reinette Tincole, cho nên Klein cho rằng vị tiểu thư tín sứ có địa vị rất cao này sẽ có sự nhìn nhận rõ ràng và chính xác về trạng thái của vị đại vương nấm này.

"Tôi..." "Cũng..." "Không..." "Biết..." Bốn cái đầu của Reinette Tincole lần lượt đáp.

Tiếp đó, cô lại bổ sung một câu:

"Thân thể..." "Tạm thời..." "Chưa..." "Bị ô nhiễm..."

Ý là tinh thần có bị ảnh hưởng hay không thì không thể nhận ra? Cũng phải, ngoại trừ cấp bậc không cao, thì biểu hiện bình thường của Frank còn giống bản thể Tà Thân hơn mình... Klein lẩm bẩm một câu, lấy ra một đồng vàng, tung nó lên.

Dùng thứ trung gian này, anh nhanh chóng tiến vào trạng thái "Bói toán giấc mơ".

Cùng lúc đó, anh cũng đã kích hoạt sức mạnh của "Nguyên bảo", ngăn cách sự theo dõi của "Ngoại thần".

Từng hình ảnh hiện lên, Klein nhìn thấy mấy tương lai.

Ừm, tai họa ngâm lớn nhất lúc này là tín đồ của "Ánh Trăng Nguyên Thủy" kia, phải chia cách hắn với Frank ra, nếu không chuyện sẽ trở nên rắc rối và nguy hiểm hơn... Nếu trong tương lai Frank không tiếp xúc với bất cứ thứ gì liên quan đến "Mẫu Thần Đọa Lạc", cũng không tấn thăng Bán Thần thì cơ bản không có vấn đề gì... Hai điều kiện này chỉ cần thỏa mãn một thì xác suất xảy ra chuyện bất trắc sẽ tăng lên nhiều, nếu đồng thời thỏa mãn cả hai thì mình hoàn toàn không nhìn ra được sẽ phát triển như thế nào... Klein tỉnh lại, đưa ra cách suy luận đối với kết quả bói toán vừa rồi.

Có lẽ do cấp bậc của Frank còn rất thấp, nên sự ảnh hưởng không sâu, "Bói toán" của Klein coi như thuận lợi, không gặp phải nguy hiểm.

Phù... Anh thầm thở hắt ra, keng một tiếng bắt được đồng vàng.

Sau đó, anh phát hiện ra tám con mắt đỏ của tiểu thư tín sứ đang nhìn chằm chằm vào đồng vàng trong tay mình.

Klein nhướng mày, tỏ vẻ nghi hoặc.

"Nó..." "Có..." "Khí tức..." "Của "Nguyên bảo"..." Bốn cái đầu tóc vàng mắt đỏ của Reinette Tincole đung đưa cao thấp.

Đây là một trong năm đồng vàng mình thường xuyên dùng để bói toán, đã nhiễm khí tức của "Nguyên bảo"? Vậy thì nó ở một mức độ nào đó đã được tính là vật phẩm thần kỳ, chỉ là hiệu quả sẽ giảm đi theo thời gian... Klein nhìn đồng vàng trong tay mình, dựa vào trực giác linh tính đưa ra phán đoán đại khái.

Đồng vàng này có thể tăng tính chính xác của bói toán, tăng cường năng lực kháng quấy nhiễu của người sử dụng.

Đối với Klein mà nói, đây là một niềm vui ngoài ý muốn, quyết định về sau sẽ thường xuyên dùng bản thể của đồng vàng, chứ không dùng hình chiếu lịch sử của nó nữa.

Cất đồng vàng đi, Klein viết thư hồi âm cho cô gái "Ẩn giả", thông qua Reinette Tincole giao cho đối phương.

...

Sau khi đưa cho tín sứ của Hermann Sparrow một đồng vàng nữa, "Thượng tướng ngôi sao" Capella mở bức thư ra, xem lướt qua.

Cô đọc xong, không hiểu sao trên vai mình chợt có thêm thứ gì đó nặng trịch.

Capella không chần chừ, rút ra một tờ giấy viết thư khác, bắt đầu viết:

"Nữ vương bệ hạ tôn kính."

"Tôi mơ thấy người đã tìm ra được hòn đảo nguyên thủy kia, cũng thuận lợi quay vè điểm xuất phát rồi..."

"Tình hình của người hậu duệ của đại đế kia ngày càng tệ, nếu còn tiếp tục ở trên "Tàu tương lai", tôi nghĩ anh ta sẽ điên mất, nếu người không ngại thì tôi muốn đưa anh ta đến chỗ người."

"Điều cần chú ý là tuy anh ta nói rằng mình không tín ngưỡng "Ánh Trăng Nguyên Thủy", nhưng không ai có thể chứng thực chuyện này."

"..."

"Rắc rối lớn nhất hiện giờ của tôi là rất khó lấy được tài liệu chính của "Bậc thầy tiên đoán"... Nếu người đã quay về, tôi hi vọng sẽ tìm một thời điểm để trả "Thần đèn cầu nguyện" lại cho người..."

"Thành Khẳng Khái" Bayam, trong một căn phòng cho thuê thắp đèn tường khí gas.

Verdu Abraham đeo kính mắt viền vàng, cầm lấy một xấp tư liệu rất dày, nghiêm túc đọc trong hoàn cảnh không sáng lắm, thỉnh thoảng lại dùng bút vẽ một ký hiệu, ghi lại nội dung mà cảm thấy sẽ có tác dụng.

Hắn rời khỏi Ruen, đến quần đảo Roth, mục đích chủ yếu là thoát khỏi tầm mắt của Dorian và các thành viên gia tộc, an tâm nghiên cứu thần bí học, tìm kiếm cách thức hữu hiệu cứu tổ tiên Bethel Abraham trở về, hoặc nên nói là tri thức đáng tin cậy có thể giảm độ khó của nghi thức kia.

Nhưng, qua hơn nửa năm, hắn vẫn không có manh mối gì, dường như ngoại trừ việc săn giết "Quỷ pháp sư", "Kẻ ký sinh" và "Bí pháp sư" thì không còn lựa chọn nào khác.

Điều này khiến Verdu khá uể oải, nhưng hắn lại tỉnh táo mà biết rằng vật phong ấn cấp "0" nguy hiểm đến msc nào, cho dù mình bằng lòng hi sinh, cũng không thể nào thực sự khống chế được chúng, khó đảm bảo kết cục cuối cùng sẽ thành ra thế nào.

Mà quan trọng hơn là hắn không tìm thấy "Quỷ pháp sư" và "Kẻ ký sinh", đây đều là những thánh giả nổi danh bởi hành tung bí ẩn, phong cách kỳ quặc.

Phù... Verdu bỏ tập tài liệu trong tay xuống, thầm lẩm bẩm:

"Chẳng lẽ chỉ có thể giống đám người Dorian, gửi gắm hi vọng cho "Kẻ Khờ" kia?"

Nghĩ đến "Kẻ Khờ", Verdu không nhịn được nhíu mày, bởi vì người bán khổng lồ tuyên truyền về tín ngưỡng "Kẻ Khờ" trong thành Bayam ngày càng nhiều, thậm chí người ít ra ngoài như hắn cũng nghe được phong thanh.