Chương 1749 Ba phương án (2)
Nói cách khác, nếu phương diện này thực sự tồn tại vấn đề thì Klein tin rằng "Nữ Thần Đêm Tối" đã cắt đi miêu tả tương ứng, một con mắt của vị tạo vật chủ ban đầu kia biến thành con nối dõi mà ngài ấy thai nghén sinh ra, như vậy sẽ có địa vị rất cao.
Đồng thời, tín đồ thừa nhận chuyện nào đó cũng không gây ra gánh nặng cho bản thân thần linh trên ý nghĩa thần bí học, nếu không thì Amon đã sớm bí mật chuẩn bị một đám tín đồ giúp Klein, hoặc nên nói là "Nguyên bảo" trước đó, sau đó hướng dẫn họ hình thành nhận thức "Thiên sứ thời gian" là hóa thân của "Quỷ bí chi chủ", và mượn lời hồi đáp theo bản năng phù hợp với điều kiện thành lập liên hệ với "Nguyên bảo", mở ra "cánh cửa sau" kia.
Thánh điển đối với thần linh mà nói, trừ cần để truyền giáo ra, thì chỉ có hai bộ phận quan trọng nhất:
Một là miêu tả về quyền lực và tôn danh của thần linh, nếu phần này xuất hiện sai sót sẽ khiến phương hướng cầu nguyện của tín đồ chỉ nhầm đối tượng, việc này không những nguy hiểm cho tín đồ mà còn có thể khiến thần linh mất đi mỏ neo; Hai là liên quan đến miêu tả của các giáo hội khác, việc này dễ dẫn đến xung đột.
Về phần liên quan đến Thiên sứ và thánh giả, thực ra thần linh không để ý lắm, chỉ có Thiên sứ và thánh giả phải tự mình chú ý, bởi vì họ cần dựa vào việc này để có được mỏ neo nhất định.
Cho nên, các thánh điển lớn cũng phải miêu tả chi tiết về Thiên sứ, thánh giả, có quyền lực và tôn danh riêng, tiện cho các tín đồ khác nhau lựa chọn và tham gia, mặt khác, việc này còn chưa đủ để hình thành mỏ neo ổn định, bởi vì bị tín ngưỡng bao phủ ở bên dưới.
Để giải quyết vấn đề này, giáo hội chính thần sẽ chỉ định các Thiên sứ, thánh giả bảo vệ chúa khác nhau trong các giáo đường khác nhau, phân chia phạm vi chính xác.
Chính vì có nhận thức nha vậy, cho nên Klein không coi trọng thánh điển lắm, lúc trước mới lật đến đoạn miêu tả quyền lực và tôn danh của mình đã xấu hổ không muốn xem nữa, chỉ dùng phương pháp "Bói toán" xác nhận xem phần sau có phát sinh xung đột với các giáo hội chính thần hay không thôi.
Cân nhắc một hồi, anh từ bỏ ý tưởng truyền thần dụ xuống yêu cầu thành Bạc Trắng chỉnh sửa thánh điển, quyết định dùng cách thức ôn hòa hơn:
Trong buổi tụ hội Tarot sẽ thông qua "Thế giới" Hermann Sparrow hướng dẫn "Mặt Trời" điều chỉnh nhận thức, đem phần liên quan đến "Thiên sứ thời gian" tiếp cận về phía Pares Zoroaster hơn, chỉnh sửa lại nội dung tương ứng mà không khiến thành Bạc Trắng nghi ngờ.
...
Bayam, Verdu Abraham thu hoạch được khá nhiều tri thức thần bí học trong giới người phi phàm.
Hắn thắp đèn tường khí gas, nhân lúc đêm tối đọc kỹ từng chi tiết.
Đến cuối, hắn bỗng đọc được một tin tức mà mình chưa từng tìm hiểu:
"Cảng Bansi là một nơi tràn ngập sức mạnh thần bí học, sự liên hệ giữa nơi đó và linh giới tinh giới đều vượt quá tưởng tượng... Cho dù giáo hội Gió Bão có trực tiếp phá hủy cảng này cũng không thể hoàn toàn xóa bỏ sự dị thường của nó..."
"Không ít nhà nghiên cứu thần bí học đều trả giá cao để thu mua vật phẩm có liên quan đến Bansi..."
Bansi... Verdu thầm lẩm bẩm một câu, đột nhiên có hứng thú mãnh liệt với khu cảng đó.
Hắn bắt đầu cân nhắc xem có cần thu mua một vài vật phẩm đến từ Bansi không, nghiên cứu sâu thêm chút, dù sao linh giới cũng có liên quan đến "Truyền tống", tinh giới và "Bầu trời sao" có liên quan đến "Dạo chơi", đều có khả năng liên quan đến việc giúp ngài "Gate" Bethel Abraham thoát khỏi giam cầm.
Có lẽ, nếu có cơ hội, có thể đến Bansi xem thử... Verdu khẽ gật đầu.
Chuẩn bị giai đoạn đầu cho việc sáng tạo ra thành phố bí ngẫu khá buồn chán và lằng nhằng, chí ít Klein cho là vậy.
Trong cung điện cổ xưa rộng lớn, Klein ngồi trên chiếc ghế dựa cao thuộc về "Kẻ Khờ", vừa cầm bút máy, dùng giấy bình thường, biên soạn ra tên tuổi, vận mệnh của từng bí ngẫu, vừa để cho các con "Trùng linh hồn" chui ra khỏi thân thể, tổ hợp thành các phân thân ở bên cạnh.
Đám Klein này có người ngồi dưới đất, có người chiếm hai mươi mốt chiếc ghế xung quanh "Kẻ Khờ", có người cụ thể hóa ra giường ngủ, nằm lên trên...
Sau đó, họ lần lượt gọi những quyển sách khác nhau trong đống đồ ra, nghiêm túc đọc.
Những quyển sách kia bao gồm:
"Làm thế nào sản xuất rượu ngon".
"Điều hành đoàn tàu".
"Bách khoa toàn thư làm điểm tâm ngọt".
"Tu dưỡng bản thân dành cho nhân viên thần chức".
"Sổ tay sửa chữa các loại máy móc gia đình và công tơ gas, đèn tường khí gas".
"Đồ ăn ngon Disi".
"Nghiệp vụ quản lý cảng khẩu".
"Cơ sở pháp luật".
Tạp chí "Thẩm mỹ phụ nữ"...
Những bí ngẫu này cần nắm giữ các tri thức chuyên nghiệp, như vậy họ mới có thể sắm vai giống với nhân vật của mình, để các phương diện của người này trở nên chân thật hơn, cho dù có người từ ngoài đến nói chuyện và tương tác với nhau cũng sẽ không để lộ ra sơ hở.
Nếu chỉ đơn thuần là nhớ những tri thức này thì đối với Klein mà nói không có bất cứ khó khăn nào, nhưng anh phải thực sự nắm giữ chúng và ứng dụng, hơn nữa không thể lẫn lộn các nhân vật với nhau, không thể để một công nhân bẻ ghi thân hình vạm vỡ, thu nhập thấp lại thốt ra hiệu quả một món mỹ phẩm có hiệu quả cấp ẩm như thế nào, một kiện tơ lụa có thiếu sót ở đâu.
Nếu tình huống như vậy xảy ra trên sân khấu kịch, ca kịch thì có lẽ sẽ tạo hiệu quả thu hút kỳ lạ, nhưng nếu đưa vào hiện thực thì sẽ có sự bất thường, gây bất lợi cho việc thực hiện kế hoạch.
Để tránh những vấn đề cùng loại, Klein chỉ đành khổ công chuẩn bị các giai đoạn đầu, muốn để từng nhân vật trong thành phố bí ngẫu đều chân thật, đầy đủ, thỏa đáng.
May mắn là trong một thành phố, người cần phải nắm giữ tri tri thức chuyên nghiệp một cách sâu sắc cũng không quá nhiều, phần lớn cư dân đều là người nửa mù chữ, thậm chí là thất học, dựa vào kinh nghiệm để sinh tồn, sống rất mù mờ. Đối với những nhân vật này, nội dung mà Klein cần học tập được giảm thiểu rất nhiều, giống như những công nhân được đào tạo cơ bản hoặc là chưa được đào tạo đã bước vào dây chuyền sản xuất vậy.
Không biết qua bao lâu, bản thể Klein bỏ bút máy xuống, day thái dương, thở một hơi thật dài.
Rốt cuộc anh cũng biên soạn xong tư liệu cho năm nghìn cư dân trong thành phố bí ngẫu, mà tri thức tương ứng cũng gần dự trữ đủ rồi.
"Việc này giống như đang đạo diễn một bộ phim điện ảnh siêu bom tấn, hơn nữa biên kịch là mình, nhân viên ánh sáng, đạo cụ là mình, thợ trang điểm là mình, toàn bộ diễn viên cũng là mình nốt... Làm tiếp nghie thức này mình sẽ thực sự đứng trước bờ vực mất khống chế, không cẩn thận là bị phân cách phân liệt, rơi xuống vực sâu điên cuồng... Cũng may mình có bác sĩ tâm lý tận chức trách...
"Ừm, trong lúc vận hành thành phố bí ngẫu mình phải chú ý một vấn đề: tuy bản thân mình là một quý ngài lịch sự của giáo dưỡng, nhưng trong một thành phố mà đại bộ phận cư dân đều ở tầng lớp thấp nhất của xã hội, bất kể nói chuyện hay là hành vi, đều sẽ nghiêng về phía thô tục... Không thể vừa bắt tay vào sắm vai đã không vượt qua được chướng ngại tâm lý..." Klein thầm cảm thán, để những phân thân xung quanh tan rã thành những con "Trùng linh hồn", rồi lại cho chúng chui trở về cơ thể mình.