← Quay lại trang sách

Chương 1803 Chứng kiến (2)

Nhưng mà, sự bố trí bí mật quá phức tạo thường sẽ phải gánh vác sự mạo hiểm kèm theo, chưa biết chừng Charles Latour sắp xếp việc hồi sinh sẽ làm lợi cho một vị may mắn nào đó trong hội Mật Tu, khả năng này thậm chí còn lớn cả việc ông ta quay trở vè từ kỳ tích trong sương mù lịch sử, với cả, còn tồn tại khả năng bị "Ngoại thần" quấy nhiễu, ảnh hưởng và lợi dụng..." Klein thầm cười nhạo một tiếng, chậm rãi đứng dậy.

Anh tạm thời không có ý định đi tìm phần đặc tính phi phàm "Bậc thầy kỳ tích" kia, bởi vì "Sai lầm" Amon mang đến áp lực rất lớn, anh không thể không tranh thủ thời gian tăng cường nhân tính, ổn định trạng thái tinh thần, đến thành phố Calderon sâu trong linh giới lấy nước "Dòng sông vĩnh ám", dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ", hoàn toàn không có thời gian để lãng phí vào những chuyện không quan trọng.

Đợi đến khi anh thành công tấn thăng, khiến cục diện một lần nữa cân bằng, anh không ngại tới Intis, bắt tay xử lý các thành viên hội Mật Tu, tìm ra "kho báu" mà Charles Latour cất giấu, để vị Thiên sứ còn sống từ kỷ đệ tứ này hoàn toàn yên giấc.

Sau khi thu lại suy nghĩ, cúi đầu nhìn bia mộ trước mắt một hồi, Klein chậm rãi lùi về sau, đút tay vào túi áo, nghiêng người đi vào linh giới.

Trong khoảng thời gian này, anh giống như một lữ giả trên ý nghĩa thần bí học, khi thì quay về những nơi đã từng ở, khi thì dưới sự chỉ dẫn của vận mệnh, tùy ý đi xuyên qua linh giới, đến những hiện thực khác nhau, chứng kiến các cảnh tượng khác nhau.

Một phần nhận thức và ý thức bản ngã thuộc về chính anh cũng vì vậy mà dần khôi phục, nhanh chóng tăng lên, trước mắt đã có thể phối hợp với mỏ neo rất tốt, áp chế ý chí muốn sống lại của "Thiên tôn" ở một mức độ nhất định.

Điều này khiến trạng thái tinh thần của anh ổn định hơn lúc gặp "Nữ Thần Đêm Tối" khá nhiều.

Trong linh giới có những mảng màu đậm đặc xếp chồng lên nhau như những bức tranh trừu tượng, Klein tản bộ không mục đích, chẳng phân biệt cao thấp, trước sau, phải trái.

Sau đó, anh theo sự dẫn đường của vận mệnh và linh tính, thoát khỏi nơi này, trở về thế giới hiện thực.

Hiện lên trước mắt anh là một quảng trường không lớn lắm và một giáo đường thuộc về "Nữ Thần Đêm Tối".

Lúc này, có khá nhiều người đang tiến vào giáo đường, nét mặt vui vẻ.

Quay lại Backlund rồi? Klein ngẩng đầu nhìn lên mặt trời đang chiếu xuyên qua tầng mây mỏng, đi theo đám người đến cửa chính của giáo đường.

Lúc đi qua cửa, ánh mắt anh chợt khựng lại.

Anh nhìn thấy Benson.

Benson Moretti.

Người đàn ông tóc đen mắt nâu, gương mặt có nhiều nét giống Klein nhưng hơi già hơn một chút này để mái tóc vuốt ngược về sau, để lộ ra cái trán rộng.

Anh ta đứng ở bên cạnh thánh đàn, mặc lễ phục thẳng thớm, trông hơi hồi hộp.

Klein nhìn chăm chú vài giây, nhanh chóng thu lại tầm mắt, nhìn về phía bên cạnh.

Tiếp đó, ánh mắt anh đảo qua hàng đầu tiên, thấy Melissa mặc váy dài màu trắng ngà.

So với trước kia, trên mặt cô gái này không còn vẻ trẻ con nữa, nhưng trông bầu bĩnh hơn, không gầy yếu như trước.

Cô đang luôn miệng nói chuyện với những người xung quanh, thuần thục xử lý các việc và thủ tục xã giao.

"Mặc thế này trông người lớn hơn, cũng may không mặc một bộ màu đen đến..." Klein hơi cong khóe miệng, thầm nói một câu, đi đến góc giáo đường, tìm một chỗ ngồi xuống.

Qua hơn mười phút, Melissa xong công việc, ngồi xuống chỗ của mình.

Tiếng nhạc vui mừng theo đó vang lên, dần trở nên có chút thần thánh.

Một cô gái mặc áo cưới thánh khiết một tay khoác tay cha, một tay khoác tay mẹ, từ cửa tiến vào, men theo lối đi ở giữa bước về phía thánh đàn.

Benson ở bên cạnh thánh đàn khẽ nuốt nước bọt, nở nụ cười.

Đây là lễ cưới của anh ta.

Klein trong góc nhìn thấy cảnh này, hơi dựa về sau một chút, đầu khẽ cúi xuống, lẩm bẩm một câu:

"Cười hệt con khỉ đầu chó..."

Sau khi được cha mẹ đưa đến phía trước thánh đàn, cô dâu hơi cúi người về phía Benson, sau đó mới hướng lên thánh huy và mục sư.

Benson cúi chào lại, cũng xoay người theo.

Đợi đến khi cha mẹ cô dâu ngồi xuống, mục sư lên tiếng nói:

"Dưới sự theo dõi của Nữ thần nhân từ, ta chứng kiến một cuộc hôn nhân thần thánh."

"Ca ngợi Nữ thần..." Khách khứa đang ngồi bên dưới, chỉ cần là tín đồ của "Nữ Thần Đêm Tối" thì đều đồng loạt giơ tay phải lên điểm bốn chỗ trên ngực theo chiều kim đồng hồ, vẽ ra bầu trời sao.

Trong đó có cả Klein.

Đợi mọi người ổn định lại, mục sư nghiêng đầu nói với cô dâu:

"Quý cô Rose Brooke, cô có bằng lòng để người đàn ông bên cạnh này trở thành chồng của cô, cùng cô ký kết hôn ước? Cô có bằng lòng trong cuộc đời dài lâu sau này, bất kể là bần hàn hay phú quý, bất kể là bệnh tật hay mạnh khỏe, đều yêu anh ấy, tông trọng anh ấy, bầu bạn bên anh ấy, chăm sóc anh ấy cho đến cuối đời hay không?"

Cô gái tên Rose nhìn lên thánh huy "Nữ Thần Đêm Tối", trịnh trọng gật đầu:

"Con bằng lòng."

Nụ cười trên mặt Benson chợt tươi rói.

Mục sư lại chuyển sang nhìn anh ta, nói:

"Ngài Benson Moretti, anh có bằng lòng để cô gái bên cạnh này trở thành vợ của anh, cùng anh ký kết hôn ước? Anh có bằng lòng trong cuộc đời dài lâu sau này, bất kể là bần hàn hay phú quý, bất kể là bệnh tật hay mạnh khỏe, đều yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, bầu bạn với cô ấy, chăm sóc cô ấy cho đến cuối đời hay không?"

Benson gật đầu đáp:

"Con bằng lòng!"

Xem đến đây, nghe được câu này, đôi mắt Melissa chợt nhòe đi, trong lòng vừa chua xót vừa vui mừng:

Sau khi trải qua đủ mọi chuyện, trong nhà rốt cuộc lại đón thêm thành viên mới.

Đột nhiên, cô theo bản năng quay đầu, nhìn về phía góc giáo đường, thấy ở đó có một vị trí trống không, không có ai ngồi.

Melissa lập tức mím môi, hơi lắc đầu.

Sau khi ánh mắt cô đảo qua khu vực đó vài giây, lại chậm rãi thu về, một lần nữa nhìn lên thánh đàn.

Cho đến khi mục sư tuyên bố ký kết hôn ước, Benson và Rose chính thức trở thành vợ chồng, trên mặt Melissa mới một lần nữa mang theo nụ cười.

...

Trong trang viên gia tộc Hall, quận Đông Chester, bóng dáng Klein từ hư không bước ra.

Tinh thần anh đã ổn định khá nhiều, có thể đến tìm bác sĩ tâm lý để trị liệu, đồng thời, anh còn muốn giải quyết một vấn đề.

Trên khoảng sân tắm ánh nắng mùa thu, Audrey đội chiếc mũ cỏ kiểu dáng mát mẻ, ngồi trên ghế dài, nhàn nhã lật xem một quyển tạp chí thời trang mới.

Trên chiếc bàn tròn bên cạnh cô đặt những món điểm tâm đẹp đẽ và một ly hồng trà đặc sản của trang viên gia tộc.

Đột nhiên, cô ngẩng đầu nhìn về phía rìa của khoảng sân, thấy Hermann Sparrow mặc áo gió đen đội mũ dạ tơ lụa đang đi từng bước tới.

Audrey nghiêng đầu, liếc nhìn hầu gái Annie bên cạnh một cái, phát hiện cô và các người hầu bên cạnh đều không nhìn thấy sự xuất hiện của người xa lạ này.