← Quay lại trang sách

Chương 1805 Phái hành động (1)

Klein thản nhiên hồi đáp:

"Xem như Vua Thiên Sứ."

"..." Audrey im lặng vài giây, mím môi, hơi "buồn bực" cười nói: "Vừa rồi tôi suýt thì xuất hiện vấn đề tâm lý."

Klein cười theo:

"Theo cá nhân tôi mà nói, trở thành Vua Thiên Sứ chưa chắc đã là chuyện tốt."

"Ừm, người phi phàm danh sách cao con đường "Người quan sát" phải đặc biệt chú ý đến trạng thái tinh thần của mình, còn đối với các con đường khác, biểu hiện thần tính tăng lên, ô nhiễm sâu sắc hơn được coi là khá rõ ràng, mà "Người quan sát" thì khác, cô cần luôn theo dõi, kiểm tra bản thân, bất cứ sự thay đổi nhỏ nào trong tính cách, nhận thức đều phải suy ngược lại để xem ngọn nguồn, xác định không có vấn đề gì, chỉ là thay đổi thuộc về bình thường. Nếu không, cô sẽ bất tri bất giác biến thành người khác, có thể lạnh lùng giết chết những người mà mình vốn muốn bảo vệ nhất."

"Người phi phàm con đường "Người quan sát" không dễ phát điên nhất, nhưng cũng dễ phát điên nhất."

Audrey như tỉnh ngộ, đáp lại:

"Tôi rõ rồi."

Cô theo đề tài này, bắt đầu hỏi:

"Trạng thái tinh thần của anh không ổn định, xuất hiện vấn đề tâm lý, là vì trở thành Vua Thiên Sứ trong thời gian ngắn hơn dự tính?"

"Đúng vậy." Klein uống trà son mối, đáp: "Ý chí không thuộc về bản thân ở trong cơ thể tôi đã sống lại ở một mức độ rất lớn, trước mắt chỉ có thể gắng gượng áp chế, duy trì ổn định tinh thần ở bước đầu."

Audrey vừa nghe Hermann Sparrow miêu tả, vừa sử dụng năng lực phi phàm của mình để quan sát và phân tích.

Đợi đến khi đối phương nói xong, cô nở nụ cười như trấn an tâm linh:

"Tôi đã nắm được đại khái tình hình hiện giờ của anh, phương án trị liệu bước đầu chia là hai bước: tôi sẽ tiến vào thế giới tâm linh của anh, đánh thức những ký ức có liên quan đến nhân tính của anh, à, không bao gồm việc khiến anh đau đớn đến mức muốn từ bỏ, khi thần tính có phản ứng, sẽ thông qua các năng lực phi phàm như "Trấn an", "Thôi miên" để giảm bớt ảnh hưởng xấu và ô nhiễm mà nó mang đến, giúp anh ngăn chặn nó một cách hiệu quả."

Klein im lặng một chút rồi nói:

"Được."

Anh quyết định sử dụng đặc thù bản thân có thể giữ được tỉnh táo khi người khác tiến vào giấc mơ hoặc thế giới tâm linh của mình, tập trung những ký ức có liên quan đến "Kẻ Khờ" lại, "Cấp ghép" chúng vào đám "Trùng linh hồn" phía trên sương mù xám.

Lúc này, Audrey bảo hầu gái Annie lấy một chiếc khăn lụa màu trắng nhạt đến đây.

Tiếp đó, cô cùng chiếc khăn lụa mỏng manh này che hai mắt và tai của mình.

Klein hơi ngạc nhiên nhìn cảnh này, đợi tiểu thư "Chính Nghĩa" giải thích.

Audrey cột khăn lụa xong, khẽ cười nói:

"Đây là một cách thôi miên, thôi miên đóng kín cảm giác của linh thể."

"Như vậy, cho dù tôi tiến vào thế giới tâm linh của anh, cũng không thể nhìn thấy, không thể nghe thấy những ký ức bị đánh thức. Đương nhiên, tôi sẽ giữ lại trực giác linh tính, nếu không thì không thể tìm được đảo tâm linh của anh, cũng không phát hiện ra sự thay đổi của thần tính."

"Tôi vốn có thể trực tiếp thôi miên, nhưng anh đã là Vua Thiên Sứ, lo rằng sẽ bị ý thức của anh ảnh hưởng, cho nên phải dùng nghi thức có ý nghĩa tượng trưng để hoàn thành việc thôi miên, tăng cao hiệu quả."

Cô dùng giọng đều đều giải thích, để tâm trạng Klein bất tri bất giác bình thản lại.

Anh khẽ gật đầu nói:

"Được, bắt đầu đi."

Phái hành động

Sau khi mở "Cánh cửa thể tâm trí" ra, Klein vẫn thận trọng lấy ra những ký ức liên quan đến "Kẻ Khờ", tập trung lại một chỗ, "Cấy ghép" chúng lên phía trên sương mù xám.

Tiếp đó, anh thấy Audrey để xõa mái tóc vàng mềm mại, quấn khăn lụa mỏng quanh mắt, men theo cầu thang bằng đá cổ xưa, từ biển lớn tiềm thức tập thể từng bước đi lên đảo tâm linh của mình.

Sau khi hơi do dự, Klein không để phần ý thức của kia của mình đứng ở trên bầu trời linh tính nữa, từ bỏ việc khống chế, để mặc chúng quay về và dung hòa chỗ cũ.

Nếu không làm vậy, trong quán trình điều trị tâm lý tiếp theo, anh sẽ giữ lý trí tuyệt đối, không thể bị các loại ký ức làm cho cảm động, mất đi khả năng tăng cường nhân tính.

Điều đó cũng có nghĩa rằng việc điều trị của Audrey đã thất bại ngay từ bước đầu rồi.

Sau khi dựa vào trực giác linh tính đi lên đảo tâm linh giống thế giới trong mơ kia, Audrey dừng lại, khẽ giơ hai tay lên.

Cô chợt nhớ tới tình yêu thương bố mẹ dành cho mình, sự kích động khi mới trở thành người phi phàm, niềm vui vẻ khi được giúp đỡ người khác, dùng những điều này để thay đổi cảm xúc bản thân, để nó tỏa ra dao động tương ứng.

Đây là cách để cô đánh thức những ký ức liên quan đến nhân tính của Hermann Sparrow, phi phàm hóa hiệu quả "lây lan cảm xúc".

Một vài hình ảnh hoặc đáng để trân trọng hoặc chất chứa cảm xúc sâu sắc lần lượt hiện lên trong ý thức của ahd, dưới chân cô, trên bề mặt đảo tâm linh đại diện cho Klein, những đốm sáng giống đom đóm xuyên qua "bùn đất", bay lên trên.

Trong mỗi đốm sáng này hiện ra cảnh tượng khác nhau:

"Một đứa bé chạy lon ton tới nhận lấy một que kem";

"Một học sinh lén lút đọc truyện tranh đằng sau quyển sách giáo khoa được dùng để che đi";

"Một thiếu niên ngồi trước bàn máy tính trong nhà, chăm chú chơi game, bỗng nhiên, cậu ấy nghe thấy tiếng chìa khóa tra vào ổ, tiếng vặn khe khẽ, cậu ấy giật bắn người, vội vàng tắt máy tính bằng nút nguồn, quay về phòng, vui vẻ đến mức bước chân cũng lâng lâng vì hành động của mình chưa bị phát hiện ra, lát sau cậu ấy đi vào phòng khách xin mẹ tiền tiêu vặt, cha đến bên cạnh, thuận miệng hỏi về vấn đề học hành";

"Một thanh niên cùng cậu ấy đẩy một người bạn đang nhăn nhó mặt mày lên hành lang, đến trước mặt đối tượng mà người bạn này thầm mến, sau đó, quay người lại lớn tiếng cười đùa";

"Một thanh niên trông còn chút trẻ con lén lút nhìn xuống dưới lầu, nhìn chằm chằm vào một bóng người đang đi xa, nhưng không thể nào mở miệng được";

"Một viên chức đã bắt đầu có chút bụng mỡ đến kỳ nghỉ quay về nhà, sốt ruột phất tay bảo cha mẹ đừng gắp thức ăn cho mình, đừng giới thiệu đối tượng xem mắt nữa, nhưng đến khi bình tĩnh, lại nhìn mái tóc hoa râm của cha mẹ mà nghĩ đến thất thần";

"Một người đàn ông rất có phong độ của dân trí thức cùng anh trai, em gái dọn nhà mới, nhìn những vết bẩn và bụi bặm trên mặt mà bật cười ha ha";

"..."

Klein ngồi bên cạnh bàn tròn trong sân, một tay cầm mũ dạ đã được tháo xuống, một tay để giữa không trung, dường như đang muốn đưa lên mặt.

Hai giọt nước trong suốt từ cánh mũi anh chầm chậm lăn dài, rơi xuống hư không.

Klein nhắm hai mắt lại, vẻ mặt vừa ôn hòa vừa sầu não.

Audrey trong đảo tâm linh của anh giống như một cơn lốc do cảm xúc tạo thành, tụ tập ký ức thuộc về đồng loại.

Sau khi trên không trung của đảo tâm linh bị giăng kín điểm sáng như đom đóm, sương mù xám trắng nhàn nhạt chợt ùa ra bao phủ không gian.

Bên trong sương mù, một cánh cửa ánh sáng hơi nhuộm màu xanh đen như ẩn như hiện, được tạo thành bởi những quả cầu ánh sáng hư ảo.

Chủ thể của mỗi một quả cầu ánh sáng đều là một con sâu hoặc trong suốt hoặc có đốt hoặc giống như ánh sao, chúng quấn bện lấy nhau, dính chặt lấy nhau, giống như những sinh vật trong thần thoại truyền thuyết.