Chương 1823 Bắt đầu dung nạp (1)
Người khác có lẽ không rõ, nhưng Lucca là lãnh đạo trong giáo hội Tri Thức, biết âm thanh này đến từ một vật phong ấn vô cùng đáng sợ, ngay cả bản thân ông cũng không rõ tình hình cụ thể, không thể nào tự dưng mất đi được.
Tình huống trước mắt chỉ có thể chứng minh một vấn đề:
Hoặc là vật phong ấn này đã thoát khỏi hạn chế, chuyển vào trạng thái quỷ dị hơn, hoặc là nó bị phong ấn thêm một bước, không thể gây bất cứ ảnh hưởng nào ra bên ngoài nữa.
Mà bất kể là khả năng nào, đều có nghĩa là xung quanh đang ẩn giấu mối nguy hiểm cực lớn, bởi vì vật phong ấn này được đánh số là:
"0-01"!
Trên gác chuông còn sót lại của Bayam, ánh sáng trên chiếc kính độc nhãn của Amon dần biến mất, trở lại bình thường.
Vừa rồi ngài "Sai lầm" này đã thể hiện ra năng lực phi phàm mình mới nhận được mà không hề che giấu chút nào, để khiến tất cả những sự tồn tại đang theo dõi mình đều biết được một chuyện:
Hắn đã dung nạp "Tính duy nhất" "Cánh cửa", lấy được quyền lực tương ứng!
Vừa rồi hắn đã dùng nó để đóng tất cả những sự vật có liên quan đến khái niệm "Cánh cửa", gia tăng hiệu quả phong ấn đến mức độ lớn nhất.
Điều này khiến các vật phẩm trong trạng thái phong ấn của các giáo hội chính thần và tổ chức bí ẩn đều không thể sử dụng được trong thời gian ngắn, bởi vì không ai có thể cởi bỏ được phong ấn.
Cho dù là Chân thần từ tinh giới giáng trần, có lẽ cũng phải mất một thời gian nhất định mới có thể giải trừ được hạn chế.
Vì thế, Amon đã loại bỏ phần lớn vật phong ấn cấp "0" ra ngoài cuộc thần chiến có thể xảy ra, không cần lo về việc quấy nhiễu tương ứng.
Đương nhiên, cách sử dụng quyền lực để ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới như thế này không thể duy trì quá lâu, trừ phi ngài "Sai lầm" Amon đặt toàn bộ sức lực vào chuyện này, vì nguyên nhân này nên hắn không làm việc này từ trước, mà đợi mỏ neo của Klein xuất hiện sự hỗn loạn, mới đột nhiên phát động.
Vật phong ấn cấp "0" càng mạnh thì hiệu quả xấu càng khủng khiếp, vật phong ấn có thể ảnh hưởng đến cấp bậc thần linh thì lại càng hơn thế, cho dù là Chân thần danh sách 0, cũng chưa chắc đã chịu được quá lâu, cho nên, các Chân thần không sử dụng đến thì sẽ không cởi bỏ phong ấn, nếu không thì vật phong ấn sẽ mang đến quấy nhiễu lớn hơn cho bản thân họ, cái được không bù lại cái mất.
Làm xong việc, Amon ấn tay lên lan can, nhẹ nhàng nhảy lên, ngồi lên tay vịn lan can của gác chuông, hoàn toàn không có hình tượng của Chân thần.
Hắn vừa nhìn đường chân trời, vừa nhàn nhã đợi bí ẩn giải trừ, nghi thức dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ" của Klein chính thức bắt đầu.
Đến lúc đó, hắn sẽ gõ chuông tang cho đối phương.
...
Trong thế giới bí ẩn của "Nữ Thần Đêm Tối".
Ý thức của Klein bị ý chí hồi sinh của "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn" và nhận thức bản ngã, dấu ấn tinh thần của Antigonus liên tiếp tấn công, giống hệt một con thuyền đi giữa bão táp, khi thì bị ném lên cao, khi thì bị dìm xuống dưới, khi thì bị ăn mòn, khi thì bị đẩy ra.
Điều này khiến suy nghĩ của anh trở nên vô cùng hỗn loạn, gần như sắp phân liệt ra hai nhân cách khác, nhân cách của Antigonus và "Chủ nhân quỷ bí".
Cùng lúc đó, phân thân của anh cũng mất đi lý trí, rơi vào trạng thái sắp sụp đổ xuống thành cơn lốc xoáy sâu mềm, chỉ có bí ngẫu kia là hiện giờ không có người thao túng, đứng ngẩn ra một chỗ.
Những tiếng cầu nguyện, những lời ca ngợi đến từ các tín đồ vang vọng bên tai Klein, hình thành biểu trưng nhận thức tương ứng.
Nó giống như một con đập, vất vả chống lại cơn hồng thủy đang cuồn cuộn đổ tới.
Klein không hề xa lạ gì với tình huống này, sau khi trở thành "Người hầu của quỷ bí", nuốt đặc tính phi phàm liên quan đến Charles Latour, anh cũng từng có trải nghiệm tương tự, cho nên dưới sự trợ giúp của mỏ neo, vượt qua sự hỗn loạn ban đầu, anh lập tức thuần thục dẫn đường cho nhận thức bản ngã, dấu ấn tinh thần của Antigonus chuyển hướng tấn công sang ý chí hồi sinh của "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn", để hai bên tự ăn mòn lẫn nhau.
"Cơn bão tinh thần" càn quét bốn phía yếu đi rất nhiều, ý thức của bản thân Klein rốt cuộc có cơ hội lấy hơi.
Anh không hề ngừng lại, lập tức dẫn biểu trưng thần linh do rất nhiều mỏ neo tạo thành vào giữa trận chiến của hai loại ô nhiễm tinh thần, định tìm ra sự cân bằng mới.
Nhưng việc này không thuận lợi, so với lần trước, bản chất, sức bền, mức độ điên cuồng của dấu ấn tinh thần Antigonus rõ ràng hơn hẳn Charles Latour, dù sao đây cũng là vị Vua Thiên Sứ dung nạp "Tính duy nhất", được gọi là nửa "Kẻ Khờ".
Hơn nữa, Klein còn đánh cắp thân phận và vận mệnh của đối phương. Việc này mang đến hai ảnh hưởng không tốt:
Nhân cách của anh luôn nằm ở ranh giới phân liệt, thỉnh thoảng anh sẽ cho rằng mình là Antigonus, định dung hợp dấu ấn tinh thần của đối phương và tâm trí của mình lại với nhau; anh nhận lấy vận mệnh điên cuồng mất khống chế của Antigonus, cả người như sắp sụp đổ, nó mang đến một lượng ô nhiễm tinh thần rất lớn.
Mặt khác, dấu ấn tinh thần của Antigonus và ý chí hồi sinh của "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn" cũng không hoàn toàn như nước với lửa, trong "chiến trường" cục bộ, về phương diện nào đó, chúng vẫn để lộ ra dấu hiệu hòa thành một thể, dường như vốn là một sự tồn tại đồng nhất.
Điều này bước đầu chứng thực một suy đoán của Klein, là sinh vật thần thoại trời sinh, Antigonus vừa sinh ra đã chứa đựng ý chí "Thiên tôn" ở một mức nhất định, đợi khi hắn tấn thăng thành "Người hầu của quỷ bí", vấn đề này chợt trở nên nghiêm trọng, khiến hắn bất giác sinh ra dị biến. Đến khi hắn dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ", điên cuồng dường như đã trực tiếp trở thành một mặt nào đó của hắn.
Nói cách khác, Antigonus trước khi hoàn toàn mất khống chế, phương diện tinh thần đã bị chắp vá ở một mức độ nào đó, nhận thức bản ngã và dấu ấn tinh thần của hắn đều có một phần thuộc về "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn", mà khi "Đánh cắp", thứ này không thể nào phân tách ra.
So với vị này, dấu ấn tinh thần của Charles Latour sạch sẽ hơn rất nhiều, chỉ có một phần rất nhỏ thuộc về "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn", phần lớn đến từ cảm xúc trước khi chết của Charles Latour.
Sở dĩ hai người khác nhau, ngoại trừ Antigonus đã dung nạp "Tính duy nhất" "Kẻ Khờ", còn do thời điểm trở thành "Người hầu của quỷ bí" đầu kỷ đệ tứ, ý chí "Thiên tôn" còn chưa suy yếu đến bằng thời kỳ kỷ đệ ngũ.
Sự cần bằng mới không thể hình thành, tốc độ Klein sụp đổ càng lúc càng nhanh: một nửa người anh đã biến thành những con sâu mềm trong suốt vặn vẹo, chúng đang thò những xúc tu kỳ dị dài mảnh ra xung quanh.
Đúng lúc anh đang tận lực giữ ý thức của mình, kiên trì đi tìm sự cân bằng mới, cơ thể đang dần sụp đổ, thì tinh thần điên cuồng của Antigonus và ý chí hồi sinh của "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn" đồng thời rơi vào trạng thái ngủ say.