Chương 1835
Lúc Amon nói chuyện, Klein trông thì như đang nghe, thực tế là đang thử rời khỏi "Nguyên bảo".
Làm vậy cũng có nghĩa là anh muốn từ bỏ hay đầu hàng, cũng không phải anh quá nhát gan, theo bản năng tìm cách trốn trước, mà anh cho rằng đây là giải pháp tối ưu nhất trong tình hình trước mắt:
Nếu ở lại "Nguyên bảo", Klein phải đối diện với ba vấn đề khó khăn:
Một là anh vừa tấn thăng "Kẻ Khờ", trạng thái bản thân cực kỳ bất ổn, phải phân ra một phần lớn tinh thần để áp chế ý chí hồi sinh của "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn", hai là không thể nào nhận được sự trợ giúp của các đồng minh, chỉ có thể một mình chiến đấu, ba là trong tình huống ai cũng có thể ảnh hưởng đến "Nguyên bảo", cho dù Klein nắm giữ phần "Nguyên chất" này nhiều hơn Amon, cũng không thể thể hiện ra được ưu thế áp đảo, thậm chí còn vì đối phương am hiểu sử dụng sơ hở, sáng tạo "Bug", bị hắn quấy nhiễu khó mà sử dụng được "Nguyên bảo", bị kéo xuống cùng một cấp bậc với đối phương.
Như vậy, "Kẻ Khờ" danh sách 0 đối diện với Chân thần hai con đường "Sai lầm" và "Cửa" đã bán điên, cho dù không thất bại trăm phần trăm thì xác suất chiến thắng cũng rất nhỏ.
Mà nắm lấy cơ hội, thoát khỏi "Nguyên bảo", sau đó Klein sẽ lập tức nhận được sự trợ giúp của đồng minh, nghịch chuyển tình cảnh hai bên:
Nếu Amon đuổi theo, Klein sẽ quấy nhiễu hành động hắn trở về "Nguyên bảo", để hắn đối đầu với đồng minh của mình, thời điểm đó, "Ma nữ nguyên sơ" chắc chắn không ra tay nữa, thần Viễn Cổ Thái Dương chưa chắc đã tái hiện được uy lực nửa "Cựu nhật" trong khoảng thời gian ngắn, sáu vị chính thần được "Nữ Thần Đêm Tối" dẫn đầu đủ để giải quyết Amon.
Cho dù Amon nắm giữ toàn bộ quyền lực hai lĩnh vực "Sai lầm" và "Cửa" không dễ giết chết, thì các chính thần chắc chắn cũng có thể làm hắn suy yếu, phong ấn hắn, đợi sau khi Klein ổn định trạng thái tinh thần, nắm giữ "Nguyên bảo" sâu hơn, sẽ có cách thức chính xác để giết chết hắn.
Quy trình như thế gần như không thể nghịch chuyển, cho dù thần Viễn Cổ Thái Dương có thể bộc phát ra địa vị, cấp bậc và thực lực như lúc trước, cũng không thể thay đổi, cực hạn của ông ta xem ra chỉ có thể đồng thời áp chế ba vị chính thần, trong đó còn không gồm "Nữ Thần Đêm Tối".
Đương nhiên, các "Ngoại thần" cũng không muốn thấy "Chủ nhân quỷ bí" mới sinh ra, một khi xuất hiện tình huống tương tự, họ tất nhiên sẽ ra sức quấy nhiễu, không cho Amon ngã xuống, nhưng trước khi vách tường thế giới còn chưa bị sụp đổ, sự ảnh hưởng đến từ họ khá hữu hạn, chưa chắc có tác dụng quá lớn, giống như lúc trước, Klein cho rằng thực lực mà "Mặt tối vũ trụ" và "Thần bị trói" có thể phát huy ra cộng lại với nhau đều thấp hơn "Hiền giả ẩn nấp".
Cho dù thật sự bị các "Ngoại thần" ảnh hưởng đến thế cục, Klein cũng không tổn thất quá lớn, dù sao những sự tồn tại này cũng không cho phép Amon xử lý ngược lại anh, anh có thể ung dung tìm nơi tránh né, ổn định trạng thái tinh thần, đợi đến khi chuẩn bị thỏa đáng, lại một lần nữa lên kế hoạch. Thị trấn sương mù của "Nữ Thần Đêm Tối" chính là một lựa chọn rất tốt.
Nếu Amon không đuổi theo, vẫn ở lại "Nguyên bảo", Klein có thể dựa vào thân phận chủ nhân "Nguyên bảo" và khả năng kiểm soát những thứ bên trong của mình, để Amon không làm được gì trong "Nguyên bảo", cho dù thông qua các ngôi sao đỏ thẫm để đối phó với các thành viên hội Tarot cũng không được.
Tóm lại, trong hai người họ ai muốn sử dụng "Nguyên bảo" cũng đều khó khăn cả, nhưng phá hỏng hành động của đối phương lại cực kỳ đơn giản.
Với tình thế giằng co như vậy, Klein hoàn toàn có thể nhàn nhã ổn định trạng thái tinh thần của mình, nắm giữ "Nguyên bảo" sâu sắc hơn, từng chút xoay chuyển cục diện.
Đến cuối cùng, Amon hoặc là trốn đi, hoặc là để "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn" hoàn toàn sống lại, kéo Klein chết cùng.
Cho nên, tuy không có thời gian phân tích quá nhiều lợi hại, nhưng Klein đã nhanh chóng đưa ra phán đoán:
Hiện giờ rời khỏi "Nguyên bảo" là lựa chọn tối ưu nhất.
NHưng, ý thức của anh vừa rơi ra rìa "Nguyên bảo", đã thấy một chiếc kính động nhãn được mài bằng thủy tinh.
Thứ này kịp thời xuất hiện, cắt ngang hành động trốn thoát của Klein.
"Ngươi cảm thấy ta sẽ để lại một sơ hở rõ ràng như vậy sao? Đương nhiên, ngươi cũng có thể ngăn ta rời khỏi "Nguyên bảo" bất cứ lúc nào." Amon gập ngón trỏ lại, đẩy phía dưới chiếc kính độc nhãn, cười nói.
Chiếc ghế dựa sau lưng hắn, phù hiệu được phác họa bằng ánh sáng lấp lánh nhanh chóng thay đổi, khi thì là sự kết hợp giữa các biểu trưng tương ứng ký sinh, thời gian, vận mệnh tạo thành, khi thì là tầng tầng lớp lớp "cánh cửa".
Hai phù hiệu khác nhau này luân phiên xuất hiện, không thể nào thực sự cố định lại.
Klein không nghe Amon nói gì, khi việc trốn thoát vừa thất bại, anh lập tức tạo ra "Cảnh tượng quỷ bí" chân chính, thần quốc "Kẻ Khờ" đầy đủ.
Trước mắt Amon, quang cảnh lập tức biến đổi, cung điện rộng lớn, bàn dài loang lổ và ghế dựa xa hoa lập tức biến mất, thay vào đó là một tòa thành xa xưa hiện lên.
Tòa thành xa xưa này có dáng vẻ cụ thể thế nào, Amon cũng không rõ, bởi vì hắn đang đứng trong một hành lang của tòa thành, chỉ có thể cảm giác được sự biến đổi của "Nguyên bảo", nhìn thấy cảnh tượng có hạn.
Hàng lang này vô cùng u ám và âm trầm, không có đầu cuối, cách một khoảng rất dài mới có một giá nến thanh lịch bằng bạc, trên ngọn nến tỏa ra ánh sáng ảm đạm, mờ nhạt.
Hai bên hàng lang có những cánh cửa gỗ đỏ thẫm đóng chặt, dường như nối liền với những căn phòng khác nhau.
Mà trong tất cả các căn phòng đều yên ắng không tiếng động, không biết đang cất giấu thứ gì.
Amon tùy ý nhìn lướt qua, thích thú cười nói:
"Thú vị đây."
Là một "Học giả giải bí mật" hùng mạnh nhất, hắn đương nhiên biết rõ đây là một thần quốc, hơn nữa còn là thần quốc không thể dùng sức để phá vỡ.
Bởi vì mỗi một cánh cửa này đều được "tổ hợp lại" với một sự vật khác nhau, nếu phá vỡ chúng không biết sẽ gây ra hiệu quả gì. Amon cũng không coi thường năng lực và chỉ số thông minh của một vị "Kẻ Khờ" danh sách 0, không định trải nghiệm những điều bất ngờ, ngạc nhiên này.
Nhưng, sau khi quy tắc của thần quốc được cố định lại, chủ nhân của thần quốc cũng sẽ bị hạn chế ở một mức độ nhất định.
Đơn giản mà nói, lúc này Klein chắc chắn đang ở một trong những căn phòng này, mà không thể ở nơi khác được.
Muốn đạt được lợi ích, thì trên lưng phải gánh trách nhiệm tương ứng.
"Muốn dựa vào cách này để kéo dài thời gian, để bản thân ổn định trạng thái tinh thần?" Amon lẩm bẩm một câu, không biết là đang nói với ai.
Sau đó, hắn đội mũ mềm chóp nhọn, mặc áo dài đen cổ điển đi tới gần một cánh cửa gỗ màu đỏ thẫm.
Trên cửa gỗ không có lỗ thủng, khiến người ta không thể nào nhìn được tình hình cụ thể bên trong.