Chương 1844 Biện pháp (2)
Klein vừa tiến vào nơi này, đã cảm nhận được những ánh mắt vô hình.
Chúng có ánh mắt đề từ khu vực bảo vệ vách tường thế giới, có ánh mắt đến từ những nơi rộng lớn, mang theo ác ý rõ ràng.
Klein không khỏi nhếch miệng cười, đột nhiên anh nghiêng đầu nhìn ra ngoài vách tường thế giới, giơ những xúc tu dài mảnh kỳ dị lên.
Đôi mắt như được đúc bằng ánh sao và chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh kia cũng chuyển động theo.
Bỗng nhiên, toàn bộ ánh mắt đến từ "Bầu trời sao" đều rụt lại, chỉ còn lại vầng trăng đỏ như được vẽ bằng tay treo ở đó, lóe lên ánh sáng.
"Ha ha." Klein bật cười thành tiếng, đi tới một quốc gia bóng tối mọc đầy dạ hương thảo và hoa thâm miên.
Cùng lúc đó, "Nữ Thần Đêm Tối" mặc chiếc váy dài nhiều lớp điểm xuyết những vì sao xuất hiện ở rìa thần quốc, trên mặt che một lớp voan mỏng màu đen bán trong suốt.
Cô không hóa thành khổng lồ, nhìn thẳng vào Klein, giơ tay phải lên, để lộ ra một vật phẩm trang sức hình chim bằng vàng.
Trên đầu vật phẩm trang sức bằng vàng, trong con mắt như bằng đồng xanh kia lộ ra tầng tầng lớp lớp cánh cửa hư ảo, một giọt nước không có màu sắc, mang theo khí tức yên giấc ngàn thu mãnh liệt bay ra, rơi xuống gương mặt nạ kỳ dị lạnh lẽo của Klein.
Ý chí "Phúc sinh huyền hoàng thiên tôn" bị đưa vào trạng thái yên giấc ngàn thu, phần lớn ý thức của Klein cũng vậy, chỉ để lại một chút tỉnh táo.
Với tình huống như thế, anh để mặt nạ biến mất, sửa áo choàng thành áo gió màu đen.
Sau đó, anh để chiếc kính độc nhãn bằng thủy tinh kia biến thành một đôi găng tay màu đen, còn đôi mắt được đúc bằng ánh sáng sao biến thành một cây gậy chống được khảm vụn sao.
Đây chỉ là sự biến hóa vẻ ngoài, thực chất không có gì thay đổi, một khi hai vật phẩm này rời khỏi Klein, chúng sẽ quay về hình dáng vốn có, đương nhiên, nếu Klein ổn định lại, dung nạp chúng, một lần nữa chỉnh sửa khái niệm và biểu trưng tương ứng, có thể khiến chúng thay đổi hình thái vĩnh viễn.
"Trạng thái này không thể duy trì được quá lâu, chỉ là làm chậm lại một thời gian." Giọng nói dịu dàng của "Nữ Thần Đêm Tối" nhắc nhở: "Nếu sử dụng nước "Dòng sông vĩnh ám" nhiều lần, "Chủ nhân quỷ bí" sẽ thức tỉnh nhanh hơn, bởi vì ngài ấy sẽ thích ứng với sự thay đổi chưa rõ, điều chỉnh lại trạng thái của bản thân, đặc thù đến từ "Nguyên bảo" và sự chúc phúc của ta cũng sẽ dần bị mài mòn, anh cũng sẽ tiến vào trạng thái yên giấc ngàn thu."
Klein cười gật đầu, giống như không phải đang thảo luận đến chuyện của mình:
"Tôi biết rồi."
"Nữ Thần Đêm Tối" dùng ngữ điệu gần như đang trấn an tinh thần Klein:
"Trong chuyện này, cách thức mà Amon sử dụng, hành động mà hắn tiến hành đều nằm ngoài dự đoán của ta, hắn quả thật là "Thần lừa gạt"."
"Tiếp theo anh không phải hoàn toàn không có cơ hội, anh có thể nắm triệt để "Nguyên bảo" trong tay, lôi kéo ý chí "Chủ nhân quỷ bí" cùng yên giấc ngàn thu, chống chọi không cho ông ta dung hòa với mình ở trong mơ, ta có thể ban cho anh lời chúc phúc nhất định, nhưng mấu chốt nhất vẫn là chính anh."
"Trở thành "Cựu nhật", không có nghi thức, bất cứ nghi thức nào cũng không thể thay đổi được việc ý chí "Nguyên Sơ" thức tỉnh, nhưng thần Viễn Cổ Thái Dương cho rằng quy trình dung nạp có thể tăng nhận thức của bản thân ở một mức độ nào đó, cũng tăng xác suất thành công lên."
"Trở thành danh sách 0 một con đường trước, tiếp theo kiểm soát và dung hợp "Nguyên chất", cuối cùng mới cất chứa "Tính duy nhất" khác, đây là trình tự tối ưu nhất."
"Trở thành Chân thần hai con đường, kiểm soát và dung hợp "Nguyên chất", sau đó cất chứa "Tính duy nhất" còn lại là một trình tự không tốt cũng không xấu."
"Đến cuối cùng mới dung hợp "Nguyên chất" là lựa chọn kém nhất."
Klein cười nói:
"Đây là một cách tốt, chỉ cần tỉnh lại, sẽ có một vị "Chủ nhân quỷ bí" sinh ra."
"Có thể là ngài ấy, cũng có thể là tôi, ừm, sau khi hoàn toàn nắm "Nguyên bảo" trong tay, tiến vào giấc ngủ ngàn thu, tôi hẳn là có thể khiến cho phong ấn của tây đại lục xuất hiện chỗ yếu, có thể ra vào từ chỗ đó."
"Nữ Thần Đêm Tối" nghe Klein nói, không lên tiếng.
Anh tiếp tục cười nói:
"Đây là lựa chọn của bản thân tôi."
"Ngay từ sớm tôi đã đoán được sẽ có một ngày, tôi phải đối mặt với ngài ấy."
"Nữ Thần Đêm Tối" gật đầu, không nói thêm gì nữa, giơ tay về phía trước, nắm vào hư không rồi khẽ kéo một cái.
Một tầng "màn đêm" mỏng manh khẽ buông xuống, bao trùm lên người Klein, lặng lẽ thẩm thấu vào trong.
Klein im lặng cảm thụa hai giây lời chúc phúc đến từ giấc mơ này, giơ tay đặt lên ngực, cúi người chào.
Anh lùi về sau hai bước, rời khỏi tinh giới.
"Nữ Thần Đêm Tối" đứng ở rìa thần quốc, nhìn anh rời đi.
Giây tiếp theo, Klein đáp xuống hình chiếu của "Vương đình Người khổng lồ" trong di tích thần chiến.
Sau đó, anh giống với Amon lúc trước, đi đến trước cánh cửa khổng lồ màu lam xám, giơ tay tạo ra một cánh cửa hư ảo màu lam thẫm.
Đi qua cánh cửa này, Klein tiến vào Vùng đất bị thần vứt bỏ, theo vận mệnh chỉ dẫn, "Dạo chơi" đến một đỉnh núi của một dãy núi.
Nơi đó dựng một giá chữ thập khổng lồ, trên giá chữ thập bao phủ một tầng bóng đen như có như không.
Klein ngước nhìn bóng đen này vài giây, thoáng thở dài, cúi người nhặt chiếc gương bằng bạc đặt bên cạnh giá chữ thập.
Tiếp đó, anh xoay người, biến mất khỏi Vùng đất bị thần vứt bỏ.
Cùng lúc đó, các "Trùng linh hồn" không cần canh giữ "Nguyên bảo" nói vị trí lúc trước của "Nữ vương thần bí" cho Klein, anh giơ tay lấy "Thần đèn cầu nguyện" từ trong đống đồ ra, dựa vào quan hệ sở hữu giữa nó và Bernarde, lại "Dạo chơi" một lần, xuất hiện trên hòn đảo khá kín đáo, trong thành phỉ thúy.
Bernarde đang ở đó lật xem một quyển sách tranh mới xuất bản ở Intis, vừa nhận thấy điều gì, đã thấy Hermann Sparrow đưa "Thần đèn cầu nguyện" cho mình.
"Cảm ơn." Klein dùng giọng bình thường, không lên xuống nói.
Bernarde khẽ mấp máy môi, như muốn nói gì đó, nhưng khoảnh khắc này ánh mắt cô chợt dao động giống như đã nhìn thấy điều gì, tiên đoán được việc gì, thế là lại lặng lẽ đưa tay nhận lấy "Thần đèn cầu nguyện".
Klein láy ra một hộp thuốc lá bằng sắt bên ngoài có nhiều dấu vết bị ăn mòn:
"Đây là thù lao."
Bernarde cho dù không cần "Con mắt nhìn trộm bí mật", cũng có thể cảm nhận được sự "bất phàm" của chiếc hộp thuốc lá bằng sắt này, có thể đoán ra nó từng bị thứ gì ăn mòn.
Nhưng cô không nhận nó vì lý do ấy, mà đột nhiên cảm thấy không có lý do gì để từ chối.
Cô chỉ ngập ngừng một chút, rồi thản nhiên cầm lấy hộp thuốc lá bằng sắt này.
Nếu lúc trước còn bị vây trong trạng thái khá điên cuồng, Klein chắc chắn sẽ nở nụ cười khoa trương khi thấy Bernarde ngập ngừng, nói: "Chú cho cháu đấy, cháu cứ lấy đi!"
Nhưng hiện giờ, anh chỉ còn chút tỉnh táo cuối cùng, cố gắng lắm mới không khiến mình ngủ mất, hoàn toàn không có ý muốn sắm vai thằng hề.
Sau khi rời khỏi thành phỉ thúy của Bernarde, Klein tranh thủ thời gian, "Dạo chơi" đến Backlund, "Dạo chơi" đến nhà bác sĩ Alan Chris.