Chương 302 Hấp Thu Trứng Rồng
Ánh nắng mặt trời xuyên qua khe lá chiếu rọi lên quả trứng rồng vàng óng.
Khoảnh khắc đó, quả trứng tỏa ra vẻ đẹp huyền ảo, tựa như món nghệ thuật tuyệt mỹ nhất thế gian.
Ăn quả trứng này, cũng đồng nghĩa với việc…Kết thù sâu với tộc Ngũ Trảo Kim Long.
Nếu nói, bắt Hải Long chỉ khiến họ đắc tội với tộc rồng.
Thì bây giờ, liệu có sống không yên với nhau không?
Đây là điều cần phải cân nhắc kỹ lưỡng, ai cũng có thể khoác lác.
Nhưng khi đến lúc này, rất khó để không do dự.
Chu Du sắc mặt bình thản, yên lặng nhìn quả trứng rồng đẹp đẽ ấy.
Trứng, Chu Du cũng đã từng ăn.
Ví dụ như, trứng gà, trứng vịt, trứng ngỗng, trứng dê (ngọc dương à!!).
Cơ Hào ánh mắt chớp lóe, lên tiếng trước, “Ngươi ăn trước đi, đồ tạp ngư.”
Hắn chỉ vào Hùng Đế.
Hùng Đế ngẩn người, “Không, ngươi ăn trước, nhân tộc xảo quyệt, nếu ta ăn trước, các ngươi không ăn thì sao?”
“Ngươi ăn trước.”
“Ngươi ăn trước.”
Cuộc tranh cãi không ngừng bắt đầu. Càng tranh cãi thì càng ầm ĩ, rồi lại trở thành ẩu đả.
Cơ Hào và Hùng Đế bắt đầu đánh nhau, mỗi cú đấm đều nện vào thịt. Chu Du ngồi xổm xuống, lặng lẽ quan sát quả trứng rồng rơi trên đất.
Một lúc lâu, hắn thở dài.
Nghe tiếng, Cơ Hào và Hùng Đế đều buông tay ra.
“Nếu ta gặp quả trứng rồng sớm hơn, thì đã không bị lừa bởi quả trứng quỷ.”
Chu Du lầm bầm, nhớ lại lời hứa hẹn của chó Phú Quý hồi đó, giờ hắn có chút muốn ăn thịt chó rồi.
Còn gì gọi là sinh non? Quả trứng rồng to hơn trứng ngỗng nhiều!
Hơn nữa, đây hoàn toàn là hai loại khác nhau mà?
“Thôi, giơ tay biểu quyết đi.”
Chu Du nhìn về phía Hùng Đế, “Đừng cãi nữa.”
Hùng Đế cười nhạo, “Coi ta là ngốc? Rõ ràng là tình huống hai trên một, ai muốn?”
Chu Du nói: “Chỉ có chúng ta thôi.”
“……”
Hùng Đế im lặng.
Chu Du cũng im lặng.
Quả thực, nếu chỉ có hai người bọn họ thì không cần phải biểu quyết.
Trừ khi, họ có thể mọc thêm một đôi tay.
Chu Du nhìn xung quanh, sau đó gãy ba đoạn thân cây, cũng không biết là cây gì, thân cây rỗng và có đốt.
Linh lực thông suốt nó. Mỗi người một đoạn.
Hùng Đế hiểu ý Chu Du.
Yêu lực cuốn quanh đoạn thân cây, sau đó đâm vào trứng rồng.
Chu Du cũng làm theo, rồi đoạn thân cây gãy rụng, “Ôi, gãy rồi, thực lực quả thật không đủ.”
Hùng Đế nhìn phía bên mình, há miệng, hắn không phải không nói mà chỉ là câm mồm mắng người.
“Đùa thôi.”
Chu Du cười, “Ngươi nhanh thật đấy.”
Hùng Đế mặt tối sầm, “Ngươi sẽ không định nuốt lời chứ?”
Chu Du lắc đầu, “Ngươi nghĩ nhiều quá, ta thì nổi tiếng tốt mà.”
Hàm răng của Hùng Đế nghiến lại kêu răng rắc, tên tiểu tử này, dưới vẻ ngoài vô tư thật sự che giấu một tâm hồn bẩn thỉu!
Lúc này nếu tìm Ngũ Trảo Kim Long Đại Đế đối chất, chỉ cần để đối phương trích xuất ký ức về quả trứng rồng, sẽ thấy ngay mình là người phá hoại trước tiên.
Một đoạn thân cây mới lại đâm vào quả trứng rồng.
Chu Du nhìn Cơ Hào một cái, Cơ Hào nhanh chóng nằm xuống, rồi cắn một đoạn.
Chu Du cũng không chậm trễ.
Trong khi Hùng Đế chưa kịp phản ứng, chất lỏng bên trong quả trứng rồng rõ ràng đã giảm đi ba phần.
Hùng Đế kinh ngạc, nhanh chóng nằm xuống.
Chu Du bỗng nhiên ho một tiếng, “Khụ khụ khụ.”
Âm thanh rất lớn.
Hùng Đế ngẩn người, không khỏi quay đầu lại, “Làm gì vậy?”
“Không có gì, chỉ là không ngon lắm, có chút tanh.”
Chu Du đáp.
Chất lỏng trong quả trứng đã giảm xuống dưới năm phần.
Cơ Hào rất nỗ lực.
Sắc mặt Hùng Đế trầm xuống, vội vàng nằm xuống, há miệng cắn lấy đoạn thân cây.
Bỗng dưng, Chu Du tay phải lắc nhẹ, kéo quả trứng về phía mình, đồng thời quát lớn với Cơ Hào, “Ngươi hút nhanh như vậy làm gì? Chưa từng ăn thứ tốt sao?”
Hùng Đế thì đang cắn đoạn thân cây, sắc mặt tối tăm, hắn còn chưa hút được miếng nào.
Cơ Hào đâu có chịu nói chuyện? Hắn lại gần một chút, tiếp tục cố gắng hút.
Hùng Đế hoảng hốt đâm đoạn thân cây vào trứng rồng, nhưng lần này đâm không đúng chỗ, không chạm vào.
Chu Du và Cơ Hào càng cố gắng hút hơn.
Khi Hùng Đế quay lại tìm một đoạn khác, chất lỏng trong quả trứng đã còn chưa tới hai phần.
Nhìn thấy hai phần này cũng không giữ được, Hùng Đế bỗng nhiên nắm lấy quả trứng, trực tiếp cướp đi. “Đùa à?”
Chu Du ngơ ngác nhìn Hùng Đế, “Có ý gì?”
Hùng Đế môi mím lại, hắn muốn giết hai tên này!
Hắn cuối cùng đã hiểu. Cái gì do dự?
Cái gì không dám?
Còn có đệ tử của Ngưu Đại Lực nào không dám làm điều này?
Rõ ràng là cố ý giăng bẫy, để hắn bị dắt mũi.
Khi mình bắt đầu do dự, thì hắn lại bỗng nhiên làm ngược lại, bắt đầu ăn uống thỏa thích!
Thế gian sao lại có loại người đáng ghê tởm như vậy?
Chu Du nhổ đoạn thân cây ra, rồi vẫy tay không quan tâm, “Ngươi ăn đi, ngươi ăn, đều cho ngươi ăn.”
Cơ Hào từ dưới đất đứng dậy, khinh thường bĩu môi, “Đồ tạp ngư tham lam!” (Vô sỉ, cmn)
Hùng Đế lắc lắc quả trứng, hắn còn chưa một lần chạm vào, giờ chỉ còn lại một phần?
Người ta sao có thể xấu xa đến mức độ này?
Hùng Đế mặt mày dữ tợn, hóa thành một khuôn mặt gấu lớn, một miếng đã cắn nát quả trứng.
Lần này, hắn không bỏ sót cả vỏ trứng.
Khi hắn ăn xong, Chu Du và Cơ Hào đều ngồi xếp bằng, nhập định.
Trong quả trứng chứa đựng một sức sống rất mãnh liệt, loại sức mạnh sinh mệnh này rất tinh khiết. Đối với cơ thể mà nói, có lợi ích rất lớn. Không chỉ có thể giúp họ xóa bỏ hoàn toàn những vết thương ẩn bên trong, mà còn có thể tăng cường sinh lực của họ, và mạnh mẽ hóa huyết mạch của bản thân.
Hùng Đế cũng không dám lãng phí thời gian, cũng bắt đầu hấp thụ sức mạnh từ trứng rồng.
Thực lực của Chu Du cũng nhanh chóng nâng cao, sức mạnh từ trứng rồng lại kích thích những dược lực và sức mạnh yêu đan tích tụ bên trong.
Máu không còn chỉ đơn thuần phát ra ánh sáng vàng, mà xuất hiện một đường vàng, xuyên suốt tất cả huyết mạch, nối liền với nhau. Những hoa văn vàng trên xương như rồng cuộn quanh cột, càng lúc càng sống động. Mỗi một mạch máu đều vang lên âm thanh như tiếng đàn dây.
Đây chính là sức mạnh của rồng!
Là một trong những tộc rồng cao quý nhất thế gian, huyết mạch của chúng mạnh mẽ ra sao, có thể tưởng tượng được. Đặc biệt là khi rồng mẹ ngưng tụ sức mạnh của bản thân, sinh ra tinh hoa sinh mệnh.
Cuối cùng, Chu Du đạt đến cảnh giới Chân Huyền tầng ba, thì không còn động tĩnh nữa.
Chu Du cũng không vội, thậm chí còn rất vui vẻ.
Ánh mắt Cơ Hào sáng lên, rất vui mừng, đạt đến Luân Hổi Cảnh tầng hai, sinh lực trong cơ thể dồi dào.
Khi Hùng Đế mở mắt ra, hàm răng kêu lách cách. Theo đúng tính toán của hắn, thương tích lần này đáng lẽ phải phục hồi hoàn toàn.
Kết quả lại chỉ phục hồi được bảy, tám phần. Hai tên nhân tộc này, không biết để lại cho mình chút ít sao?
Chu Du lo lắng hỏi, “Ngươi đã phục hồi thương tích chưa?”
Cơ Hào cũng nhìn sang, việc này không thể không quan tâm. Nếu không Hùng Đế hoàn toàn phục hồi, họ cũng không chắc sẽ có kết quả tốt.
Đây chính là một Yêu Đế chính hiệu!
Hùng Đế lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý, “Tốt, rất tốt, trước đây cũng từng bị người ta chơi như vậy, nhưng chưa bao giờ có ai dám chơi như thế với ta!”