← Quay lại trang sách

Chương 493 Các Ngươi Định Cướp Ta?

Trước mắt, cảnh tượng đất đá tung bay khiến Diệp Mi và Triệu Triệu hoàn toàn sững sờ.

Cửu Âm Thi Khôi này quả thật quá mạnh mẽ!

“Hơn nữa, trạng thái này hoàn toàn không giống với cương thi thông thường sao?”

Triệu Triệu nuốt nước bọt, ánh mắt đầy vẻ kinh hãi. Mạnh mẽ, quả là quá mức mạnh mẽ. Chưa từng thấy một sự tồn tại nào đáng sợ đến vậy.

Có lẽ chỉ có khả năng điều khiển số lượng cương thi khổng lồ của phó môn chủ Bào Song Ngư hoặc cương thi trấn tông của Tây Tương Môn mới có thể sánh kịp.

⚝ ✽ ⚝

Mặt đất sụp xuống, Cửu Âm Thi Khôi nhấc cương thi bay lên rồi quăng mạnh xuống đất.

Nhìn cương thi bị ném xuống, cảnh tượng quả thật không thể tả nổi.

Chân gãy, tay đứt, hàm lệch hẳn sang một bên.

“Chỉ đến mức này thôi sao?”

Chu Du tỏ vẻ thất vọng, yếu đến mức thật khó tin.

Triệu Triệu đổ mồ hôi trán, Diệp Mi thì đầy vẻ ngưỡng mộ, ân nhân quả nhiên là ân nhân, thực lực thực sự vượt xa trí tưởng tượng của nàng.

Nghĩ đến việc mình từng thề sẽ trả ơn, Diệp Mi bất giác cảm thấy mặt mình đỏ bừng.

Chênh lệch lớn thế này, làm sao có thể báo đáp? Chẳng lẽ lại phải lấy thân báo đáp ư?

Không phải như vậy là ân đổi thành oán hay sao?

Trong lòng nàng thoáng một cảm giác phức tạp, chỉ thấy việc báo ơn dường như là một mộng tưởng viển vông.

Triệu Triệu lắp bắp, không biết phải nói gì.

Chu Du quay người lại, ánh mắt dừng trên khu mộ.

Cửu Âm Thi Khôi dùng tay đẩy ngang, một đống đất bị đẩy ra, để lộ một phòng mộ được xây dựng bằng đá dưới lòng đất.

Chu Du nhảy xuống, Cửu Âm Thi Khôi đứng canh bên cạnh.

Hắn quan sát mặt đất, rồi lại ra hiệu cho Cửu Âm Thi Khôi đào tiếp.

Lớp đất phía dưới bị bới ra, để lộ một chút đỏ tươi.

Chẳng mấy chốc, một cái hố sâu được đào ra, và bên trong có một đoạn rễ cây toàn thân đỏ rực như máu nằm yên tĩnh trong đất.

Chu Du cầm lấy, cảm thấy lạnh buốt tay, bên trong ẩn chứa một sức mạnh lớn lao.

Quan sát kỹ, đúng là một đoạn rễ cây rất đặc biệt, nhưng xung quanh lại chẳng có gì liên quan. Có lẽ sự biến đổi cương thi ở nơi này là do đoạn rễ cây này gây ra.

Chu Du được Cửu Âm Thi Khôi đỡ lên lại mặt đất; chuyện không biết bay này quả thực có chút xấu hổ.

Nhưng rất rõ ràng, Diệp Mi và Triệu Triệu không chú ý đến chi tiết nhỏ này.

“Các ngươi có nhận ra thứ này không?”

Chu Du giơ đoạn rễ cây dài một thước trong tay lên.

“Đây là Địa Mạch Linh Căn.”

Triệu Triệu nhìn nhanh và nhận ra ngay, “Tông môn có ghi chép về thứ này, được cho là xuất phát từ lòng đất.”

Sau đó, thấy như vậy hơi mơ hồ, hắn giải thích thêm: “Theo ghi chép, bề dày của đại địa lên đến cả triệu trượng, và Địa Mạch Linh Căn sinh ra từ sâu trong lòng đất. Tên gọi này mang ý nghĩa là huyết mạch của đại địa biến hóa mà thành.”

Chu Du ngạc nhiên, “Vậy có công dụng gì?”

Triệu Triệu suy nghĩ một lát rồi nói, “Có thể cường hóa huyết mạch, thậm chí có thể giúp một tu sĩ có linh huyết chuyển hóa thành linh mạch của đại địa. Tuy nhiên, chi tiết thì ta cũng không rõ.”

Nói thật, hắn cũng chỉ là một tu sĩ nhỏ, hiểu biết còn hạn chế. Mắt Chu Du sáng lên, nghe thì có vẻ rất tốt. Dù mình không cần dùng, đem về bồi dưỡng Chu Thần cũng rất hay.

Dù sao Chu gia cũng cần người đủ mạnh mẽ trấn giữ, ngay cả khi sau này hắn để lại Cửu Âm Thi Khôi, đó cũng không phải cách giải quyết tốt nhất.

“Ngưu trưởng lão,Mã trưởng lão, chính là hắn!” (đầu trâu mặt ngựa à)

Một nhóm người từ trên trời đáp xuống, dẫn đầu không ai khác chính là Tống sư huynh. Vừa nhìn thấy, sắc mặt Diệp Mi và Triệu Triệu lập tức biến đổi.

Hai vị trưởng lão này đều là cường giả Thiên Nguyên cảnh đỉnh phong!

“Cương thi Phi Thiên!”

Ngưu trưởng lão mặt đen vừa thấy cương thi Phi Thiên bị đánh cho tàn phế, liền không kiềm được tiếng hét kinh ngạc, trong mắt vừa đau lòng vừa thèm khát.

Cương thi với phẩm chất như vậy đâu có dễ kiếm!

“Cửu Âm cương thi!”

Mã trưởng lão trừng lớn mắt, lập tức nhận ra ngay.

“Đây là Địa Mạch Linh Căn sao?”

Ngưu trưởng lão gần như nghẹt thở. Những người đạt đến Thiên Nguyên cảnh, đa số đều sở hữu linh huyết.

Ông ta đã sống đến 140 tuổi, kiến thức phong phú, nên nhìn một cái là nhận ra Địa Mạch Linh Căn.

Mã trưởng lão sắc mặt đầy biến đổi, hôm nay quả thật là vận may bất ngờ!

Địa Mạch Linh Căn, cương thi Phi Thiên, Cửu Âm Thi Khôi!

Chẳng lẽ, đây là điềm báo tổ tiên phù hộ, sắp phát tài to?

Tống sư huynh liếc nhìn, trong mắt thoáng chút hối tiếc. Biết trước có nhiều bảo vật thế này, hắn ta đã chẳng đi gọi cứu viện, giờ thành ra tự thiệt mất rồi!

Thực ra, hắn ta là kẻ tinh ranh.

Ngay từ lần đánh Triệu Triệu thứ hai, hắn ta đã lén rắc bột theo dõi đặc chế lên người Triệu Triệu, nên mới lần theo tới được đây.

Triệu Triệu mặt đầy căng thẳng, cũng lập tức hiểu ra nhiều chuyện.

“Ta sơ suất quá rồi.”

Triệu Triệu khẽ thì thầm, “Tống Hỗ chắc chắn đã để lại bột theo dõi trên người ta. Tiền bối, thật có lỗi.”

Nhớ lại, từ đầu hắn đã luôn kính nể năng lực của Chu Du, không còn thời gian suy nghĩ nhiều về những chi tiết khác.

Diệp Mi lo lắng nhìn Triệu Triệu, hỏi: “Triệu sư huynh, bây giờ làm sao đây?”

Trong lúc nói, nàng âm thầm chắn trước mặt Chu Du, đơn giản vì dù thế nào, nàng cũng là đệ tử Tây Tương Môn, hi vọng có thể khiến các trưởng lão kiêng dè đôi chút.

Ngưu trưởng lão hít sâu, lạnh lùng nhìn tới: “Các ngươi muốn cướp Cửu Âm Thi Khôi của ta sao?”

Nghe vậy, ngay cả Chu Du cũng thoáng sững sờ.

Một nam tử sau lưng Ngưu trưởng lão bước lên, là một cương thi. Không mang nhẫn trữ vật, cương thi cũng không thể nhét vào áo nên thường ngày đành đi theo như một người bình thường.

Diệp Mi vội nói: “Ngưu trưởng lão, vị này là bằng hữu của đệ tử…”

“Càn rỡ!”

Ngưu trưởng lão quát lớn: “Ngươi thân là đệ tử Tây Tương Môn, mà dám cấu kết với người ngoài để trộm cương thi của Tây Tương Môn, tội đáng chết!”

Triệu Triệu vội vàng giải thích: “Xin hai vị trưởng lão minh xét, cương thi Phi Thiên này là đệ tử phát hiện, còn Cửu Âm Thi Khôi kia chính là vật phẩm cá nhân của vị tiền bối này…”

“Im miệng!”

Mã trưởng lão quát lớn, “Ngươi nghĩ ta và Ngưu trưởng lão là ai? Là hạng người thèm muốn đồ của kẻ khác sao? Chúng ta thân là trưởng lão Tây Tương Môn, tự biết cách hành xử.”

Nói rồi, ánh mắt ông ta hướng về phía Chu Du: “Tiểu tử, vật ngoại thân đều là phù du, để lại Cửu Âm Thi Khôi và Địa Mạch Linh Căn, ngươi có thể tự do rời đi.”

Chu Du nhìn Địa Mạch Linh Căn trong tay, lại nhìn sang bọn họ, hỏi: “Các ngươi muốn cướp của ta sao?”

Mã trưởng lão lạnh lùng đáp: “Tiểu tử không biết trời cao đất dày, ta không rõ ngươi có được Cửu Âm Thi Khôi bằng cách nào. Nhưng với tư cách là người đi trước, ta khuyên ngươi một câu: đừng quá tự cao, vô ích thôi.”

Tống Hỗ cười nham hiểm, “Tốt nhất là các ngươi nên thức thời. Về việc các ngươi trộm cương thi, ta đã báo cáo với hai vị trưởng lão, và cả phó môn chủ.”

Nghe vậy, sắc mặt Triệu Triệu càng khó coi hơn, áy náy nói: “Tiền bối, lần này là do ta hại người, chi bằng người cứ để lại đồ mà đi nhanh thôi. Phó môn chủ của chúng ta là kỳ tài trời ban, có thể điều khiển hàng chục cương thi, là cường giả số một của Tây Tương Môn!”