Chương 627 Đặt tước hiệu và chọn tên
Là hậu duệ của "Đổng Vương", Đổng Cửu Phiêu có chút không hiểu.
Kẻ đánh người là Cơ Hào. Nhưng người bị đánh lại đối xử với Cơ Hào hết sức cung kính, không dám thở mạnh. Ngược lại, họ lại nhìn mình bằng ánh mắt đầy oán hận.
Cái vẻ mặt đó, vừa tủi thân lại lộ rõ sự phẫn nộ, cứ như là...
Giống như họ đang nói rằng, "Dù có vẻ ngoài đàng hoàng, nhưng lại không làm việc ra hồn."
Trong bốn mươi chín người, chỉ có Trương Tiểu Vũ là còn đứng vững.
Cơ Hào vừa nắm chặt nắm đấm, ánh mắt đầy sát khí, "Ai dám nhếch miệng sau này, ta sẽ giết hắn!"
Mặc dù hắn bị thương nặng, nhưng những người này cũng chẳng dám phản kháng.
Trong kế hoạch của Đổng Cửu Phiêu, đó lẽ ra là một "cuộc tỉ thí" mang tính đe dọa, chứ không phải một cuộc đánh đập thuần túy.
Mọi người trong gia đình Trương im lặng, chỉ lặp lại lời xin lỗi.
Đổng Cửu Phiêu miễn cưỡng mỉm cười, "Thực ra chuyện này, mọi người cũng đừng..."
Chưa nói xong, phần lớn mọi người đã quay đi, ánh mắt đầy oán giận. Dù có người còn nhìn hắn, nhưng ánh mắt đó chỉ toàn sự khinh miệt.
Chưa thấy ai lại là kẻ tiểu nhân như thế!
Mới không nói gì đã vội đi tìm người đánh họ?
Đó là lý lẽ gì chứ?
Cơ Hào vung tay, "Đi đi."
"Vâng, Cơ đại ca!"
Đám trẻ con đồng loạt hô to, thật là đồng thanh.
Đổng Cửu Phiêu mấp máy môi, cùng Cơ Hào đi về phía sau, không nhịn được hỏi: "Ngươi... hình như ngươi cũng khá giỏi?"
Cơ Hào liếc nhìn Đổng Cửu Phiêu với ánh mắt khinh miệt, "Ngươi có phải ngu không? Ta xuất thân từ thế lực tà ác, cái gì mà chưa thấy qua? Cũng chỉ có mấy người như ngươi mới không biết gì."
Đổng Cửu Phiêu tức giận vung tay áo, bỏ đi.
Bị một tên đại hán mắng là ngu, đối với hắn, đây hẳn là một sự sỉ nhục.
"Đám tạp ngư."
Cơ Hào khinh bỉ phun ra một tiếng, nghĩ đến mấy đứa trẻ tuổi còn nhỏ và vài thanh niên khoảng hai mươi đang cung kính với mình.
Điều đó khiến hắn nhớ lại những chuyện đã xảy ra khi còn theo sau bên cạnh Huyết Thủ Đồ Phu
Lúc ấy, Huyết Thủ Đồ Phu chỉ cần cười một cái, nhiều người đã sợ đến nỗi nín thở.
Đó chính là sức mạnh đe dọa!
"Đã nhiều năm rồi ta không làm đàn em."
Cơ Hào ngẩng đầu kiêu hãnh, "Chỉ muốn yêu đương cho tốt một lần thôi."
Hắn xoa tay, quyết định ngày mai sẽ lại đi đánh bọn họ một trận, phải để bọn họ nhớ rõ sức mạnh của hắn, sau này sẽ không bị hắn giết nữa.
⚝ ✽ ⚝
Sáng hôm sau.
Chu Thần đang mài mực cho Chu Du, còn gọi Âu Diệp đến để tham khảo.
Vì...
Hôm nay, Chu Du sẽ viết chữ.
Chung sống lâu như vậy, ai cũng thấy Chu Du viết chữ bao giờ đâu?
Tất nhiên, chủ đề hôm nay không phải là viết chữ, mà là nghĩ tên.
Khi ra ngoài, danh hiệu là tự mình đặt. Mà hắn ta cũng có quyền có danh hiệu này.
Chu Du cầm bút, vung một cái, viết xong hai chữ to đẹp, bay bổng trên giấy.
Chu Thần vỗ tay, "Nhị gia, chữ đẹp quá."
Chu Du vui mừng, "Có đẹp không?"
"Bạt Tôn."
Âu Diệp có chút mơ hồ, "Cái tên này là gì vậy?"
Chu Du lại vung bút, viết thêm hai chữ nữa — Kiếm Tôn.
Lúc này Âu Diệp đã hiểu, "Công tử muốn tranh giành tước hiệu tôn giả?"
Chu Du đáp, "Ngươi thấy hai cái tên này, cái nào nghe hay hơn?"
Âu Diệp nói: "Nếu chọn một tên chưa có, chỉ cần có đủ địa vực, rồi tỉ thí với một tôn giả khác, là có thể xưng tôn. Còn nếu chọn một cái tên đã có, như Kiếm Tôn, thì phải đi thách đấu với Kiếm Tôn. Chỉ cần đánh bại hắn, hắn sẽ không còn tự nhận mình là Kiếm Đạo Độc Tôn, lúc đó tâm địa của hắn cũng sẽ tự tan biến.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Chu Du suy nghĩ, "Chắc không đâu? Lúc có Thiên Kiếm Chí Tôn, hắn chẳng phải đã xưng tôn rồi sao?"
Âu Diệp lắc đầu, "Cái đó không tính, vì Thiên Kiếm Chí Tôn giờ là Ngưu Trấn Thủ rồi, như vậy đã ra khỏi cấp bậc đó."
"Nhưng ta không muốn phải đánh nhau với hắn."
Chu Du nghiêm mặt, "Vậy gọi là Bạt Tôn đi?"
Âu Diệp suy nghĩ một lát, cười khổ nói: "Sợ rằng tên này của ngươi sẽ không qua được kiểm duyệt."
Chu Du nhướng mày, "Tại sao?"
Âu Diệp bất lực đáp: "Khi ngươi muốn xưng tôn, chắc chắn phải có người giúp ngươi quảng bá, mà người giúp quảng bá đương nhiên là Thiên Cơ Các. Ngươi nghĩ xem, Thương Tôn có để ngươi dùng cái tên này không?"
Chu Du đập mạnh tay lên bàn, "Thế thì sao? Ta muốn gọi gì thì gọi, chẳng lẽ hắn có quyền can thiệp vào sao? Thoái Tôn cũng được, tại sao Bạt Tôn lại không được?"
"Khụ khụ khụ."
Âu Diệp khẽ ho một tiếng, tránh nhìn về phía Chu Thần, rồi thì thầm: "Tên của người khác, đều có liên quan đến chính họ. Còn ngươi, cái tên Bạt này, dễ khiến người ta liên tưởng đến những chỗ khác."
Chu Du không hiểu, "Ý ngươi là gì? Ngươicó phải nghĩ quá nhiều không?"
Âu Diệp thì thầm tiếp: "Chính là... chuyện đó."
"Chuyện gì?"
"Bản năng của đàn ông."
"Bản năng của đàn ông là đâm sao?"
"Đâm xong rồi sao?"
"Ồ!"
Chu Du bỗng hiểu ra, "Ra là vậy." (Bạt là rút, đâm rồi rút…các đồng râm hiểu chứ)
Chu Thần đứng bên cạnh ngạc nhiên, "Các người đang nói cái gì vậy? Mập mờ thế."
Âu Diệp vội vẫy tay, "Chuyện này hỏi rồi cũng chẳng nói được, nói rồi cũng không được viết."
Chu Thần còn chưa hiểu rõ, nhưng Chu Du đã trầm tư, "Mặc dù khả năng đặt tên của ta rất mạnh, nhưng giờ lại bị vướng ở đây."
Âu Diệp thì thầm, "Không thấy đâu."
Chu Du tiếp lời, "Không thấy sao? Long Cát Tường, Ngọc Như Ý, Chó Phú Quý, tên này, đổi người khác có thể nghĩ ra cái tên hay vậy không?"
Âu Diệp khép miệng, không có ý định tranh cãi.
"Đó gọi là tên sao? Nếu gọi là tên, thì ngày mai ta có thể đặt tên là Bình An, Khỏe Mạnh, Trường Thọ."
"Thế này đi," Âu Diệp chuyển đề tài, "Đừng vướng mắc vào hai chữ, lần trước ngươi bảo ngươi tu luyện Bá Thiên Quyết, thì gọi là Bá Tôn đi."
Chu Du tức thì bày vẻ mặt khó chịu, "Ta còn tưởng ngươi sẽ nghĩ ra cái tên gì hay ho cơ."
Âu Diệp lại nói: "Bạt Kiếm Thiên Tôn? Cái này thế nào?"
Chu Du nhíu mày, "Cái này có vẻ giống tên của sư phụ ta rồi, hắn lúc nào cũng đả kích ta, ta không muốn dùng tên gì giống hắn."
"Ôi."
Lúc này, Cơ Hào và Đổng Cửu Phiêu bước vào, Đổng Cửu Phiêu chớp mắt, "Đang học vẽ bùa à?"
"Khụ khụ khụ."
Chu Thần ho liên tiếp.
"À, đang vẽ thôi."
Đổng Cửu Phiêu nhìn một cái, "Sao giống viết chữ thế?"
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ..."
Chu Thần càng ho mạnh hơn.
Đổng Cửu Phiêu ngạc nhiên, "Không tồi đấy, chữ viết đẹp thật."
Chu Du liếc hắn một cái, "Ngươi biết cái gì? Lần này chỉ là bút lớn thôi, ta đang viết tiểu triện, tiểu triện viết xong giống khắc vậy."
Cơ Hào nhìn thoáng qua, "Đang làm gì thế?"
Âu Diệp giải thích khẽ.
"Bạt Tôn?"
Cơ Hào trầm ngâm, "Tên này hay đấy, nghe rất khí thế."
Âu Diệp ngẩn ra, nhìn Đổng Cửu Phiêu một cái.
Đổng Cửu Phiêu nói: "Bạt Kiếm Thiên Tôn hay Thiên Kiếm Tôn cũng được, đều hay cả."
Âu Diệp nhẹ nhõm thở ra, may mà có một người bình thường.
"Bạt Tôn!"
Cơ Hào bực bội đập bàn, "Đây mới là tên của đàn ông, Bạt Kiếm Thiên Tôn nghe có vẻ rườm rà, lại còn dài, gọi cả ngày cũng mệt."
Đổng Cửu Phiêu mặt mày trầm lại, "Đừng đùa, đây là tên gọi nghiêm túc đấy."
"À."
Chu Thần e dè lên tiếng: "Hay là trước tiên gửi lên thử, xem Thiên Cơ Các công nhận tên nào?"