Chương 886 Lại Vào Táng Tiên Lộ
Lão Cẩu rất hài lòng với điều này, dù sao đây cũng là lợi ích chung, nên hắn không tiện chủ động đề cập trước.
“Đúng rồi, Bào Song Ngư và Diệp Mi đâu rồi?”
Chu Du hỏi Lão Cẩu: “Dạo này ta không biết mình bận rộn chuyện gì, cứ mơ mơ hồ hồ.”
Lão Cẩu đáp: “Ta hỏi Chu Hiền rồi, nghe nói họ đã đi tìm thi cương. Sau biến cố ở Tây Tương Môn, những thi cương của hắn đã hỏng hết. Còn Cửu Âm Thi Cương của Diệp Mi có tác dụng rất lớn, nên họ đã cùng đi.”
Chu Du hỏi tiếp: “Họ đi đâu?”
Lão Cẩu đáp: “Chu Hiền nói là tới Đại Lục Yêu Hoang, chuẩn bị tìm thi thể của yêu thú mạnh mẽ. Ta cũng không hiểu rõ về việc này.”
Sức mạnh của Bào Song Ngư chủ yếu dựa vào thi cương. Không có sự hỗ trợ từ chúng, thực lực của hắn suy giảm rõ rệt.
Chu Du thở dài: “Mãi nghĩ đến ‘người chết là lớn,’ mà quên không đem tiên thi đó cho Bào Song Ngư.”
Nghe vậy, Lão Cẩu mở to mắt, ngẫm một hồi rồi đập tay lên trán: “Quả là như vậy thật.”
Nhưng với tình cảnh lúc đó, sự việc chồng chất, mọi người đều căng thẳng, chẳng ai còn tâm trí để lo đến những người bên ngoài.
“Thật đáng tiếc.”
Chu Du khẽ giọng.
Dù tiên thi kia gần như đã phế bỏ, nhưng so với những thứ tầm thường thì vẫn giá trị hơn rất nhiều.
“Chủ nhân, ngài muốn lại tiến vào Táng Tiên Lộ sao?”
Giọng nói của Kính Yêu vang lên từ phía trên.
Chu Du ngẩng đầu: “Sao? Ngươi có cách à?”
Hắn biết rằng phương pháp mở cửa vẫn nằm trong tay Đạo Tôn và những người khác, còn bản thân hắn hoàn toàn không hiểu chút gì về điều này.
Kính Yêu đáp: “Có ta rồi, chẳng phải ngài đã có chìa khóa vào Táng Tiên Lộ sao? Ta đã ở nơi đó rất lâu, cực kỳ quen thuộc với vị trí không gian bên trong. Chủ nhân chưa từng nghĩ rằng, người tiền nhiệm của ta cũng thông qua ta để tới Táng Tiên Lộ sao?”
“Chuyện này cũng có thể sao?”
Chu Du trợn tròn mắt, vô cùng kinh ngạc.
Kính Yêu giải thích: “Mọi không gian đều kết nối với nhau, thuộc về một thể thống nhất, chỉ là ở các vị trí khác nhau mà thôi. Ta vốn dĩ đã gắn kết chặt chẽ với nơi đó, đặc biệt là Tâm Đạo Quán. Nếu muốn, giờ ta có thể đưa ngài qua đó ngay.”
Lão Cẩu nghe vậy vội xua tay, sợ rằng sẽ xảy ra biến cố khác, dù biết mối nguy lớn nhất đã bị loại bỏ.
Bán tiên đã hồn phi phách tán, tiên thi cũng hoàn toàn phế bỏ, tiên khí bị lấy đi.
Về pháp tắc không gian, Chu Du vốn không hiểu.
Giờ nghe Kính Yêu nói đầy huyền ảo, hắn không khỏi hiếu kỳ.
“Thử xem sao?”
Chu Du cười nhẹ.
Kính Yêu mở rộng thân hình: “Mời chủ nhân tiến vào thân thể của ta.”
Chu Du nhíu mày: “Sau này đừng nói câu này nữa.” (hình như…à mà thôi, đầu óc tui hơi tà râm)
Kính Yêu không hiểu lời này có vấn đề gì, rõ ràng nó chỉ đang mô tả khách quan.
Chu Du bước vào bên trong cơ thể của Kính Yêu, mặt gương dao động như mặt nước.
Khi Chu Du mở mắt ra, một luồng sát khí ập tới.
Hiện tại, hắn đang đứng trong Tâm Đạo Quán.
Phía sau hắn, không gian như dòng nước cuộn trào.
“Thật thú vị.”
Chu Du thán phục: “Không trách được mọi người đều cảm thấy đau đầu với Quy Khư Tử, cho rằng chỉ cần hắn muốn trốn thì không ai có thể ngăn được.”
Bây giờ, hắn đã hoàn toàn hiểu rõ.
Chu Du nhanh chóng tiến về phía trước, nhưng ngay lập tức nhận ra một vấn đề. Tiên thi khổng lồ thế nào, nhẫn trữ vật không thể chứa nổi. Cuối cùng, hắn quay lại Tâm Đạo Quán, rồi bước ra khỏi Vãng Sinh Luân Hồi Kính trong chớp mắt.
Lão Cẩu ngây người ra: “Công tử, thật sự đã đến nơi sao?”
Chu Du gật đầu: “Đúng vậy.”
Kính Yêu nói: “Chuyện này sao có thể giả được?”
Lão Cẩu lại lộ vẻ hoảng hốt: “Công tử, lỡ đâu nó ném ngài lại đó rồi bỏ mặc thì sao?”
Lời này lập tức khiến Chu Du cảm thấy lạnh sống lưng.
Hắn thật sự chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Dù sao trong suy nghĩ của hắn, cũng không có lý do gì để người khác hãm hại mình.
Kính Yêu cũng kinh hoảng: “Trời đất chứng giám, ta hoàn toàn không nghĩ như vậy!”
Chu Du phất tay, ra hiệu Lão Cẩu mau rời đi.
Kính Yêu vội hiện thân, khẩn khoản: “Chủ nhân, dù ngài có cho ta thêm can đảm, ta cũng không dám làm điều đó.”
Chu Du điềm tĩnh: “Không sao, ta cũng không nghĩ đến chuyện đó.”
Hắn rất thẳng thắn.
Nếu hắn thật sự nghĩ đến khả năng đó, chắc chắn đã không bước chân vào.
Nếu bị bỏ lại trong Táng Tiên Lộ, quay về sẽ là một vấn đề lớn.
Ít nhất, cũng phải nhờ người khác tìm đến Đạo Tôn để xin trợ giúp.
Kính Yêu run rẩy không ngừng.
Đừng nhìn lời nói của Lão Cẩu như chỉ là đùa cợt, nhưng đôi khi, những mối đe dọa tiềm tàng chỉ cần một câu ba chữ là đủ kết tội—"Không cần lý do."
Ý của "không cần lý do" là, chỉ cần ngươi có khả năng, dù ngươi chưa từng làm chuyện vượt quá giới hạn, thì vẫn có thể bị kết tội.
Giống như một người cầm dao đi lại giữa phố, người khác sẽ nghĩ rằng ngươi có khả năng gây hại, và chỉ thế đã đủ để định tội ngươi.
Chu Du cười nhạt: “Được rồi, ta không bao giờ nghi ngờ người bên cạnh mình.”
Nghe vậy, Kính Yêu mới bình tâm trở lại, âm thầm lau trán, dù chẳng có chút mồ hôi nào.
Nó đã từng trải qua sức mạnh của Chu Du, cảm nhận sự áp bức kinh khủng đó, làm sao không khiếp sợ được?
Trước đây, Kính Yêu từng theo chân chủ nhân cũ, gặp không ít người đáng sợ.
Chu Du cười nói: “Ta thích lấy chân thành đổi lấy chân thành. Dù có người nói rằng, chân thành chưa chắc đổi được chân thành. Nhưng ta nghĩ, để đổi được sự chân thành, trước hết phải dùng sự chân thành của mình. Nếu bản thân đã giả dối, làm sao có thể nhận được sự thật?”
Kính Yêu vội vàng đồng ý: “Chủ nhân nói rất đúng. Tiểu yêu tuyệt đối không có ý nghĩ bất chính. Hơn nữa, chủ nhân cũng hiểu rõ, tuy tiểu yêu có chút thực lực, nhưng thế gian này đầy rẫy người có thể giải quyết ta. Nếu không có sự bảo hộ của ngài, e rằng ta sẽ mất tự do trong thời gian ngắn nhất.”
Chu Du gật đầu: “Ngươi nói trước đó là gì?”
Kính Yêu nhanh chóng giải thích: “Hiểu rõ quy tắc không gian tại nơi này và đánh dấu nó. Bằng cách đó, bất cứ khi nào ngài muốn đến bất kỳ góc nào của đại lục này, ta đều có thể hỗ trợ. Đây là cách vận dụng quy tắc không gian. Tiểu yêu tuy không tài giỏi, nhưng sống đủ lâu để có chút kiến thức trong lĩnh vực này.”
Chu Du cảm thán: “Thật sự là một năng lực tuyệt vời.”
Sau đó, Chu Du hỏi: “Nếu có người sử dụng pháp tắc không gian để chạy trốn, ngươi có thể ngăn cản không?”
Kính Yêu đáp: “Có thể gây nhiễu, nhưng không đảm bảo thành công hoàn toàn. Không gian rất phức tạp, cần phải nhạy bén bắt được khí tức của đối phương.”
Chu Du gật gù: “Hóa ra là vậy. Tức là, trong quá trình đối phương thi triển pháp tắc không gian để trốn chạy, ngươi vẫn có thể can thiệp, đúng không?”
Kính Yêu đáp: “Đúng vậy. Sau khi gây nhiễu, có thể phá không ngăn chặn.”
Nó bổ sung: “Nếu đối phương yếu hơn ta, ta có thể gia cố không gian xung quanh, làm nó đông đặc, khiến đối phương không thể sử dụng pháp tắc không gian.”
Nghe vậy, Chu Du tấm tắc khen ngợi, cảm thấy năng lực này thật sự quá hữu dụng. “Vậy nếu ngươi đã đưa ta đến nơi, ngươi có cách trực tiếp đến chỗ ta không?”
“Dĩ nhiên.”
Kính Yêu gật đầu chắc nịch: “Ta có thể thông qua kênh không gian đã mở ra để trực tiếp đến bên ngài.”
Chu Du búng tay: “Thật thú vị.”
(Tác giả: Hôm nay hoàn toàn không muốn viết, cả ngày nghe bài ‘Ngày mai tôi nghỉ làm’, nghe đến mức tâm trạng rối bời.)