Chương 714
Hai người trực tiếp xuống nước, Diệp Cửu Cửu bơi đến khu vực có nhiều rong biển, mũi chân nhẹ nhàng chạm đất, trên mặt đất lập tức xuất hiện một cơn lốc xoáy nhỏ.
TBC Lăng Dư cũng theo xuống, nhìn xoáy nước rồi tiến lên giữ cằm Diệp Cửu Cửu, lưu luyến hôn một cái: "Anh sẽ đến ngay."
Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Ở vùng biển Lãng Quên nhất định phải chú ý an toàn, nếu gặp nguy hiểm có thể nhờ thương long giúp đỡ, chúng sẽ nhận ra anh.' 'Được. Lăng Dư lại hôn lên khóe miệng cô, sau đó mới buông cô ra. Diệp Cửu Cửu cười với anh, sau đó nắm tay Tiểu Ngư đi vào xoáy nước ngày càng lớn.
"Đại nhân, chờ chúng tôi đến giúp ngài làm việc nhé." Bạch tuộc lớn hét lớn một câu.
Diệp Cửu Cửu mơ hồ nghe thấy tiếng của bạch tuộc lớn, quay đầu nhìn hắn, cười cười rồi nhanh chóng biến mất trong xoáy nước cùng với Tiểu Ngư.
Lăng Dư nhìn vào vị trí Diệp Cửu Cửu và Tiểu Ngư biến mất, khuôn mặt anh tuấn đầy nụ cười lập tức trở lại vẻ lạnh lùng xa cách như trước.
Cua hoàng đế, đồi mồi muốn nói gì đó nhưng lại lặng lẽ nuốt xuống, quả nhiên điện hạ vẫn là điện hạ trước đây, chỉ vì Cửu Khanh đại nhân mới khác mà thôi.
Bên kia.
Diệp Cửu Cửu và Tiểu Ngư như thể đột nhiên đi đến một vùng biển khác, mà trên đầu là hồ nước mở, họ theo dòng nước nổi lên, ùm một tiếng chui ra khỏi mặt nước.
Diệp Cửu Cửu lau nước biển trên mặt, trước tiên đẩy Tiểu Ngư lên khỏi hồ nước, sau đó lại đẩy một túi đồ lớn mà Tiểu Ngư mang theo lên khỏi mặt nước, sau khi lên khỏi mặt nước cô mới phát hiện túi đồ này thực sự rất nặng: "Em nhét gì vào đây vậy? Sao lại nặng thế?"
"Quần áo, váy, còn có đá quý cho Cửu Cửu nữa." Tiểu Ngư mở túi ra, lấy ra những viên ngọc trai, đá quý, ngọc bích to bằng nắm tay, ngoài ra cô bé còn lấy ra hơn mười chiếc đĩa, bát màu xanh ngọc lục bảo: "Cửu Cửu, chị nói dùng nó ăn cơm sẽ ngon hơn, em cũng lấy luôn-"
"..." Diệp Cửu Cửu không ngờ một câu nói đùa của mình lại bị cô bé coi là thật, ở thế giới kia có thể dùng làm bát ăn, nhưng ở đây thì không được, quá xa xỉ rồi, cô phải cất những thứ trị giá cả triệu này vào két sắt.