Chương 64 NGƯỜI VIẾT TÔN MINH
Sương Vũ nghiến răng kèn kẹt, người viết cầu nguyện nàng ngàn vạn lần đừng có bùng nổ vào lúc này. Rốt cục thì dưới sự chiếu cố của Thượng Đế, trước khi Sương Vũ kịp bùng nổ thì Gia Tử đã làm như sửng sốt mở miệng ra hỏi trước: "Ưu tú? Ưu điểm? Hắn có ưu điểm nào?"
"..." Công Chúa bị câu hỏi này làm cho kẹt lại. Ưu điểm gì chứ? Trọng cảm tình à? Đáp án là không... Võ nghệ cao cường à? Bảng cao thủ cho đến nay chưa từng có tên hắn... Lực hiệu triệu mạnh à? Sương Vũ vừa mới ra đi thì tức khắc có một nửa người rời bang ngay... Còn phần diện mạo và nhân phẩm thì không cần bàn đến. Thêm nữa là độ tin cậy yêu cầu thấp nhất cũng không có nổi... Từ đâu mà nói được cái này? Đó là: người ta đã không chỉ một lần nói phải truy sát Đông Phương Gia Tử, nhưng giờ hắn đang an vị ở phụ cận vậy mà cũng chẳng có lấy nổi một chút động tĩnh nào kìa, thay vào đó lại nhờ vào một người phụ nữ đi ra đương đầu. Ai... Công Chúa muội muội a, nếu ngươi mà nói rằng Vô Cực có sở trường thì mọi người còn có thể bán tín bán nghi đấy, nhưng mà ngươi nói rằng Vô Cực có ưu điểm thì tức là không coi ánh mắt sáng như tuyết của quần chúng ra gì rồi. Cái gì? Có độc giả hỏi có sở trường gì à?... Cái này là riêng tư, nhưng có thể nhắc nhở một câu thế này, "trường" tức là "dài" đó, người viết xin thanh minh là tuyệt đối không phải nói đến cái "dài" mặt ngựa của hắn đâu, mọi người có thể tưởng tượng tiếp cái khác nữa mà...
"Ha ha... Nghe nói Gia Tử với Vô Song tỷ tình đầu ý hợp, thậm chí còn ngồi chung một cái ghế ăn mì ở trước công chúng nữa cơ, coi bộ lời đồn cũng có vài phần đáng tin đấy."
Oa moá! Thằng súc sinh này, có gấu mà cũng không nói một tiếng nào với huynh đệ kìa! Khụ! Câu nói này phải xoá đi... Tình thế chuyển biến nữa rồi, Công Chúa đã sử ra di dời cừu hận đại pháp, dời gian tình của mình cùng với Vô Cực sang tình yêu thuần khiết của Sương Vũ rồi.
"Ai... Cũng hết cách rồi, chẳng phải vì Vô Song tỷ của ngươi bị người ta giật mất ông xã đó sao, nên nàng đành không xu dính túi lưu lạc nơi đầu đường xó chợ, trùng hợp thay ta cũng nghèo, chỉ lấy được một chỗ ngồi thôi... Không phải a, ngày đó chẳng phải là ngươi với Vô Cực ngồi ở vị trí đối diện với chúng ta sao? Vô Cực còn nói Vô Song là chờ nàng chiếm được Lao Sơn xong thì cút đi đấy..." Lại dời ngược lại nữa rồi!
"Phải không? Ha ha, ta quên mất rồi. Các ngươi hiện giờ... Dường như cảm tình rất tốt nhỉ?" Lại xoay ngược lại!
"Chúng ta chỉ là quan hệ bạn bè thôi, dùng bữa cũng ngồi đâu ra đó, chứ có giống ngươi với Vô Cực ca ca của ngươi dùng bữa cũng ăn chung một cái tô đâu." Dời dời dời tập N.
Người viết lúc này mới theo như lời Gia Tử nói, quay đầu nhìn lại, quả nhiên... Hai người dùng bữa chung một cái tô đấy.
Một cái tô à? Bà mày đang ăn lẩu mà sao không chung được. Công Chúa tiếp tục mỉm cười một cái nói: "Vô Song tỷ của chúng ta ưu tú như thế, chẳng lẽ Gia Tử ngươi không có ý định gì à, có muốn ta hỗ trợ để tác hợp cho không?"
"Cái này không hay đâu! Chẳng phải hiện giờ đang lưu hành chuyện tìm bầu bạn không có ưu điểm sao? Sương Vũ hoàn toàn không hợp chuẩn đâu, nếu như là ngươi..."
"Thì sao?"
"Không được, ngươi cũng không được đâu! Mẹ của ta đã nói với ta là ít nhất cũng phải tìm được loại con gái mà buổi tối ngủ chung sẽ không bị ác mộng mới được."
Đông Phương Gia Tử đã lợi dụng một cách triệt để đề tài mà nam giới có thể bàn đến còn nữ giới không thể bàn được để hung hăng đánh trả lại Công Chúa một lần. Muốn xem hậu sự như thế nào thì chúng ta vui lòng đợi hồi sau gặp lại...