Chương 138 Trong lúc cua gái
Thắng Giả Vi Hậu nói: "Lý do này xin mọi người không cần quan tâm. Người ta nói nhập bang chứ chưa có nói là muốn theo đuổi Mông Mông mà. Còn có ý kiến nào khác nữa không?"
Phi Thường Kiếm: "Nhận đi! Dù sao không nhận họ cũng cướp, nhận họ cũng cướp, ít nhất sau khi nhận rồi người ta có cướp cũng sẽ có chút ngượng ngùng, tối tối thiểu cũng sẽ tiên lễ hậu binh. Coi như bỏ hai vị trí trong bang hội ra cho hai người bọn họ để ít người chết hơn."
"Phải, Phi Thường Kiếm nói rất có lý. Hơn nữa, ta nghe nói hai người này ngay cả kênh bang hội cũng không bao giờ mở lên, cơ bản là có họ hay không cũng chẳng có gì khác nhau cả. Vừa không đắc tội họ, lại khiến hai người họ khi làm việc có phần cố kỵ hơn. Lại tưởng tượng, nếu ba bang thực sự đánh tới đây, chỉ cần Đông Phương Gia Tử ra mặt, dù không động thủ, chỉ động khẩu cũng đủ giúp chúng ta lời ít nhiều rồi."
Mông Mông phản đối: "Sao huynh biết hắn sẽ nhúng tay?"
"Đây chẳng phải là vì còn có muội hay sao?"
Đường Hoa mãi cứ mong tạo ra cục diện Mông Mông cho rằng hắn có ý với nàng, hiện giờ vẫn chỉ mới nằm trên kế hoạch, ai ngờ trong lần hội nghị này của Thần Chi Lĩnh Vực, bởi vì mọi người đưa ra các loại phán đoán, đã trực tiếp khiến Mông Mông đưa ra kết luận luôn: Ây da, đúng thật là hắn có ý với mình rồi.
Lời nói dối, nói một lần là giả, nhưng nói đến một trăm, một ngàn lần thì cho dù là người nói cũng sẽ bị chính mình thôi miên, cho điều đó là thật.
"Tốt!" Thắng Giả Vi Vương nói: "Đã không có ý kiến, vậy sự tình cứ định như thế đi. Đề tài thảo luận tiếp theo là, phải đặt bọn hắn trong phân đường nào?"
Cả bầy hô lên: "Đương nhiên là phân đường XX của Mông Mông trưởng lão kiêm đường chủ rồi."
"Có lý! Vậy Mông Mông quay về Trung Nguyên với huynh trước để giải quyết vấn đề thủ tục, sẵn tiện làm nghi thức hoan nghênh luôn."
Hệ thống nhắc nhở: Ngài đã gia nhập bang Thần Chi Lĩnh Vực, ngài đã được phân phối vào phân đường XX!
Thắng Giả Vi Vương nói trong kênh phân đường XX: "Hoan nghênh đệ nhất cao thủ của Song Kiếm..."
"Chào đường chủ." Đường Hoa la lên, rõ ràng trong mắt không hề có bang chủ nào tồn tại. Sát Phá Lang thì một câu cũng không nói, chỉ lặng xem Đường Hoa làm sao câu được Mông Mông.
"Xin chào!" Mông Mông rất xấu hổ hồi đáp một câu, rồi hỏi: "Bang hội đang đánh kiếm Tinh Diệu thạch nơi Huyền Vũ quốc, các ngươi có cùng tới không?"
"Thôi toi..." Đường Hoa vội ép câu nói lại, đáp: "Được!"
"Mông Mông..." Đường Hoa nhìn Mông Mông, nói: "Thực ra huynh cũng biết huynh quá đường đột, huynh cũng biết... Thôi vậy, huynh chỉ hy vọng có thể kết bạn với muội thôi. Huynh biết muội có thành kiến với huynh, nhưng vẫn hy vọng muội có thể cho huynh cơ hội để biểu hiện."
"..." Mông Mông im lặng. Từ câu này có thể thấy được khoảng cách lớn giữa hai người. Nếu nàng mà là người nam thì sẽ nói: "Muội là của huynh, huynh tin như thế. Cho dù muội có chồng đi nữa, muội vẫn là của huynh." Cách nói thật rõ ràng trần trụi, đâu mà uyển chuyển như Đường Hoa đâu. Mông Mông ỉu xìu rũ rượi nói: "Cùng đi kiếm Tinh Diệu thạch trước đã."
"Huynh đây..." Đường Hoa có vẻ khó xử, nói: "Thuộc dạng công kích toàn thể, sẽ bất cẩn công kích đến người mình."
"Là lửa phải không? Không sao, mọi người sẽ thông cảm mà."
"Ừ ừ, vậy tốt!" Đường Hoa phát Tam Muội Chân Hỏa ra, bất cẩn một cái hệ thống đã thông báo: Mông Mông đang ở vào trạng thái phản kích với ngươi. Đường Hoa rất ngượng ngùng nâng tay nhún vai, trạng thái phản kích sẽ duy trì trong 1 phút, trong thời gian 1 phút này hai người không thể tăng trạng thái phụ trợ cho nhau, cũng không thể sử dụng pháp thuật khôi phục sinh mệnh hay pháp lực cho nhau được.
Thực là phiền chán, chẳng có chút thoải mái nào cả. Mông Mông uống viên thuốc vào, lắc đầu ý bảo không sao cả.
Phi Long Tham Vân Thủ cấp 1: Tiêu hao 50% pháp lực, ăn cắp vật phẩm chưa cố định của mục tiêu hình người ở gần mình, nếu ăn cắp thất bại thì công đức bị giảm đi 10 điểm, bị cưỡng chế định thân 5 giây. Tỷ lệ thành công có liên quan với đẳng cấp, pháp lực. Trước mắt, tỷ lệ thành công cao nhất là 10%, nếu sử dụng liên tục với cùng một mục tiêu thì tỷ lệ thành công sẽ giảm xuống.
Ta trộm! Pháp lực tiêu hao mất 50%, không thành công, bị định thân 5 giây. Bởi vì lúc trước đã ở trong trạng thái phản kích nên Mông Mông không nhận được thêm cảnh báo từ hệ thống.
Ta lại trộm! Oa, lại thất bại nữa. Hết pháp lực rồi. Đường Hoa khôi phục một chút pháp lực xong, lại đánh ra Tam Muội Chân Hỏa, loại pháp thuật ít hao phí pháp lực nhất của hắn, sau đó tiếp tục chờ cho pháp lực khôi phục.
Sát Phá Lang có cảm giác mình đã bị lừa, quan sát đã lâu, thế mà chưa phát hiện thủ đoạn nào của Đường Hoa có thể làm tham khảo cho mình cả, chuyện duy nhất hắn làm được là cứ áp sát vào thân nữ sinh nhà người ta, người ta đã bay dạt ra hai lần rồi, ngươi còn mặt dày mày dạn áp cái gì mà áp?
Tay Đường Hoa không cẩn thận giơ lên một cái, đánh trúng tay Mông Mông, lại rơi vào trạng thái phản kích tiếp. Đường Hoa cười khổ với Mông Mông, Mông Mông chết lặng lắc đầu, Đường Hoa thấy nàng không chú ý tới mình, bèn vội vàng đưa tay ra... Lần này trong mắt Đường Hoa lóe lên ánh sao, thế mà thành công rồi, oa ha ha, ngày tháng khổ cực đã kết thúc rồi, bố phải đi đây. Nhưng mà liếc qua tang vật vừa được ném vào trong túi Càn Khôn, Đường Hoa hộc máu mắng: Đậu má, thế mà lại là một miếng bánh quy có nhân. Đường Hoa nhìn nhìn dáng người của Mông Mông, trong lòng phỉ báng: Đã béo như thế lại còn ham ăn. Ta thành công một lần nào có dễ dàng đâu chứ?
Mông Mông bị Đường Hoa kề cận thì khó chịu vô cùng, cứ có cảm giác tên này đang chảy nước miếng ngó khuôn mặt, bộ ngực với hạ bộ của mình hoài, tựa như một con sâu róm bám vào thân mình vậy, kinh tởm muốn chết. Nhưng mà mình đổi sang chỗ khác, tên sắc lang này lại bám đi theo, mình thì lại khó mở miệng nói hắn cút ra xa được... Nghĩ đến cảnh ngày tháng thế này không biết đến bao giờ mới kết thúc, Mông Mông cảm thấy nỗi buồn trào lên.
"Ta đi thành trấn phụ cận mua chút đồ ăn." Mông Mông tìm một cái cớ.
"Huynh đi cùng muội." Đường Hoa lập tức dán theo: "Huynh bảo vệ cho muội."
"Cám ơn! Không cần." Mông Mông nghiến răng.
"Muội... Có phải rất chán ghét huynh không?" Đường Hoa ảm đạm: "Huynh biết huynh không đẹp trai, lại không có tiền, thanh danh lại không tốt. Huynh dám thề với mẹ mình, huynh thật không có hy vọng xa vời rằng muội sẽ trở thành bạn gái của huynh, huynh chỉ mong... Được ở cạnh để bảo vệ cho muội. Sau này... Nếu muội tìm được người thích hợp..."
Mông Mông đập cái trán vào bàn tay, thở dài nói: "Đi cùng nhau vậy... Ngươi đừng có luôn đụng vào ta chớ! Luôn ở trong trạng thái phản kích, tuy không rớt máu nhưng nhìn hệ thống thông báo liên tục, ngươi không phiền sao?"
"Xin lỗi, xin lỗi!" Tổ mẫu cái chân giò nhà nó! Nữ nhân chết tiệt này thế mà còn định đi mua đồ ăn đấy... Đại tỷ à, ngươi đã mua muốn đầy một cái túi Càn Khôn rồi đó, đây chẳng phải bức ta trộm ngươi đến bạc đầu hay sao? Một phút sẽ đầy pháp lực, cũng tức là một phút sẽ có hai hành vi trộm cắp. Dựa theo xác suất 10% mà suy, vậy tức là 5 phút sẽ thành công một lần. Tăng thêm cả chuyện sử dụng liên tục với cùng một mục tiêu sẽ bị giảm tỷ lệ thành công, vậy đại khái 7,5 phút mới thành công được một lần. Giả dụ túi Càn Khôn của nữ nhân chết tiệt này là 64 ô vuông, vật phẩm cố định là 12 ô, vậy tức là còn tới 52 cái ô vuông. Lại giả dụ 52 ô vuông này đều đầy hết, 7,5 lần thành công được một lần, thế thời gian để mình trộm được thứ cần trộm sẽ là... Ta đệt ta x, tới sáu cái nửa tiếng đồng hồ! Thượng Đế ôi! Phải cọ cọ với một con nhãi béo suốt sáu cái nửa tiếng đồng hồ, cứu mạng với...
Mông Mông nhắn tin cho Thắng Giả Vi Hậu: "Hắn cứ lợi dụng chạm muội hoài hà, cơ hồ mỗi một phút phải đụng thoáng qua một cái, tuy không phải là bộ vị mẫn cảm, nhưng thực vẫn khó chịu lắm. Vi Hậu tỷ, tỷ nghĩ biện pháp giúp muội với."
"A, không phải là mối tình đầu của hắn đó chớ? Nghe nói người mới yêu lần đầu đều hận không thể hòa tan được với nhau, không có chuyện gì cũng phải đụng một chút vào người của đối phương, nhằm thỏa mãn tâm lý của mình."
"Không phải chứ? Nhìn hắn coi bộ đã chừng hai ba hai bốn, bộ dạng lại cũng không tệ như vậy."
"Khó nói lắm! Đừng sợ đừng sợ. Ngoài hiện thực còn sợ người ta biến thái, chứ trong trò chơi thì lo gì. Lại nói, người ta thích muội như thế, lợi dụng chạm muội chút xíu, muội cũng xem như không chịu thiệt mà."
"Vậy cũng phải, dù sao cũng là đệ nhất cao thủ mà." Mông Mông thoáng nổi lên lòng hư vinh, trả lời.
Đường Hoa bỏ lại Mông Mông đang mua đồ ăn, mặt xám xịt quay lại địa điểm chiến đấu, sau đó giao dịch với Sát Phá Lang, tống một đám bánh bích quy, dưa chuột, đậu Hà Lan, quả mận, v.v... qua. Đậu xanh, vừa nãy lại thành công được một lần, nhưng hệ thống lại nhắc nhở túi của mình đã bị đầy rồi. Ta giận!