← Quay lại trang sách

Chương 150 Thi đấu bơi lội

Ừ ừ!"

"Khoan đã!" Đường Hoa hỏi: "Hiện giờ ta đang ngụy trang, ngươi có thể tính ra được không?"

"Có thể tính ra vị trí của ngươi, nhưng không cách nào tính ra tên hiện giờ của ngươi được."

"Ừ... Ngươi đi đi." Đường Hoa đột nhiên nghĩ, Sát Phá Lang không thể nào không ngụy trang được, nếu không hắn vừa lộ mặt trên đường, tuyệt đối sẽ nhận được đãi ngộ ngang hàng với tổng thống ngay. Ai cũng đều biết cả, tên này mười phần có tám chín phần là do nhận nhiệm vụ ám sát mới tới.

"Sát Phá Lang đang ở cách ngươi khoảng 20 thước!" Tinh Tinh thông báo.

Đường Hoa hiện giờ đang tựa người nơi cửa sổ của tửu lâu, vừa nhận được tin liền thò đầu ra săm soi người chơi cả trên đường lễn trên không trung. Quả nhiên không có Sát Phá Lang, có điều ngươi rất giống với một con đom đóm giữa trời đêm, xem ta làm thế nào tìm ra ngươi đây nhé... Không có người chơi nào đi một mình cả, ít nhất đều là hai người kết bạn. Đường Hoa gật đầu, khi mà giữa trời đêm có cả một đàn đom đóm, ta không nhận ra ngươi thật. Bây giờ hắn có phần hận vụ đúng giờ mới cử hành sự kiện của hệ thống này, đã khiến cho kế hoạch của mình khó thêm đôi chút. Có điều vì thế này nên mới đỡ phiền phức cho tên bạn Tôn Minh của mình hơn.

Bản đồ phụ thi đấu bơi lội này không khác gì trong hiện thực cả, chủ yếu là để tránh gặp phải sự xấu hổ khi ở Lâm Truy lại xuất hiện biển Đông. Quy tắc của màn này như sau:

Thứ nhất: pk trong biển mà bị trọng tài của hệ thống phát hiện, vậy kẻ pk trước sẽ bị đuổi khỏi thi đấu. Ý là ngươi có thể đánh nhau, nhưng đừng có để ta bắt gặp. Trọng tài là cá heo có đội mũ, trước ngực còn đeo một chiếc còi.

Thứ hai: bất cứ ai rời khỏi mặt nước biển không những đồng nghĩa với việc từ bỏ thi đấu, mà đội viên trị an còn có thể tự do săn giết người này trong thời hạn 3 phút, săn giết thành công thì được thưởng chút chút tiền.

Thứ ba: ở trong biển mà bị quái vật giết chết sẽ bị rớt 5% kinh nghiệm, nhưng sẽ được miễn trừ những trừng phạt tử vong khác, đồng thời nếu giao nộp 1 kim thì có thể tiếp tục tham gia thi đấu.

Thứ tư: thời gian thi đấu là bảy giờ sáng đến bảy giờ tối, theo thời gian của hệ thống.

Thứ năm: trên mặt biển có thuyền bán đồ uống, thức ăn, giá cả ước chừng là gấp 3 lần trên thị trường.

Mấy cây cầu nhảy rộng chừng 5 thước bố trí khắp bờ biển trăm dặm đã phủ đầy người, đương nhiên ngươi cũng có thể dùng cầu thang để xuống biển. Sự nhiệt tình tham dự của bọn người là hết sức cao. Nguyên do có chuyện như vậy là bởi vì loại thi đấu này không phải chuyên lợi cho các cao thủ. Hơn nữa cho dù không lấy được hạng đầu, nằm trong top 100 cũng sẽ có tiền thưởng, ngoài ra còn có mấy chiếc rương trôi nổi trên mặt biển hay chìm dưới đáy, cộng với vé số sẽ nhận được khi hoàn thành thi đấu nữa. Đương nhiên điều trọng yếu nhất là chẳng có gì vui bằng một bầy hảo hữu vừa bơi lội giỡn nước lại vừa nói chuyện phiếm với nhau.

Đường Hoa xếp hàng nhảy vào trong biển, hắn cứ có cảm giác giống bọn chim cánh cụt xếp hàng nhảy xuống nước trong chương trình Animal Internet vậy. Ây da! Cạn quá, chỉ vì theo đuổi tư thế mà kết quả đầu bị chúi xuống, sinh mệnh tổn thất mất 20%. Nhìn lại tứ phía, còn có mấy người bị ngã chết nữa kìa. Đường Hoa bắt đầu bơi đi, lúc này hắn mới chợt phát hiện, mình đã không chuẩn bị chu đáo rồi. Nhìn người chơi bên cạnh xem, đang sử dụng loại pháp thuật không biết tên nào đó, tốc độ trong nước lại không hề khác gì với trên không cả. Có vẻ mình không chiếm được bao nhiêu ưu thế rồi.

Bơi được mấy trăm thước, giữa đáy biển xuất hiện một vật thể phát sáng, mấy trăm tên người chơi quanh đó phấn chấn tinh thần lên, nhất tề bắn phi kiếm về phía nó. Lúc này Đường Hoa cảm thấy muốn khóc mà không có nước mắt, ngươi nói xem trong bảy loại pháp thuật, vì sao mình lại cố tình học phải sét với lửa chớ? Khi ở trong nước cơ bản không có chút đất dụng võ nào cả.

Phi kiếm chém vào vật thể phát sáng kia, mọi người đang chờ xem hoa sẽ rụng nhà ai, nào ngờ nước biển đột ngột sôi sục, vật kia nổi lên, mọi người nhìn qua rồi tập thể hộc máu, nào phải rương báu gì, đây là một con mực lớn! Có một anh bạn ném Bùa Giám Định ra xong kêu toáng lên: "Ối giời, BOSS bị động level 70, các huynh đệ chạy mau đi."

Bị động à? Đường Hoa như được uống thuốc thả lỏng, hắn bơi nhấp nhô bên cạnh con mực kia nhìn đám người chơi bị nó truy sát, trong lòng thoải mái vô cùng: ai bảo chỉ học sét với lửa là chịu thiệt? Mama từng nói rồi, chịu thiệt là phúc đấy.

Boss level 70 mạnh đến thế nào? Dù sao Đường Hoa biết mình cộng thêm Huy Hoàng, Phá Toái với Sát Phá Lang cũng không gặm nổi nó được. Bởi vậy bọn người chơi cơ bản không thể chạy thoát nổi, đương nhiên trong đó có một nguyên nhân thật lớn là mọi người đều bơi về phía trước cả, cho nên con mực kia chỉ cần đuổi theo một hướng là túm được. Sau khi giết sạch những người chơi đã tấn công mình, con mực này lại núp xuống dưới đáy biển, dưới đó lại xuất hiện một vật thể phát sáng, hấp dẫn đợt người chơi tiếp theo.

3 km sau, mọi người gặp phải BOSS chủ động công kích - cá mập nhỏ, là BOSS level 40, tuy level không cao, nhưng lại khá là gian xảo. Khi mọi người đến đó, con cá mập này đang nói chuyện phiếm với một tên trọng tài, cũng tức là cá heo, mọi người thấy đó là trọng tài nên cũng không quy nạp con cá mập này vào hàng ngũ quái vật, thậm chí còn có người cho rằng đó là người trong uỷ ban kỷ luật trọng tài đến để giám sát trọng tài. Nhưng nào ngờ vừa mới đến gần, người ta bùng lên ngay, trực tiếp giết chết 4 người, lúc này bọn người chơi mới tỉnh ra, nhao nhao cùng đoàn kết kháng chiến, thanh lý con BOSS nhỏ này.

Có người chơi đến chất vấn trọng tài, trọng tài cá heo ra vẻ khinh thường trả lời: "Ta có thể nói chuyện với ngươi, vậy nói chuyện với nó thì đã sao? Lẽ nào các ngươi cho rằng bộ dạng của ta với các ngươi có phần nào giống à?"

Anh bạn này tức giận chửi tục, bị trọng tài trực tiếp phất thẻ đỏ đuổi ra khỏi cuộc thi. Anh bạn này không phục bèn phản kháng, bị trọng tài giết chết.

Quân khởi nghĩa bị trấn áp thành công, những dân chúng còn lại tức khắc nén giận im hơi lặng tiếng. Nhưng điều này không trở ngại cho việc họ dùng ánh mắt khinh bỉ trọng tài cá heo.

Thùng, ước chừng khoảng 8 giờ, mọi người lần nữa phát hiện một vật thể phát sáng, lần này nó bập bềnh trên mặt biển. Tuy vậy, vì đã có vết xe đổ, mọi người đều đến gần đã rồi mới dám ra tay. Trong biển thì Đường Hoa không có hàng, nhưng không có nghĩa rằng trên mặt nước hắn không có, rất nhanh Đường Hoa đã phát ra mấy tia sét lấy được rương báu.

Mở rương báu ra, một tinh linh nước xuất hiện ở trước mặt Đường Hoa, nó chỉ tay vào Đường Hoa, nói: "Tốc độ trong nước được cộng thêm 30%, duy trì 10 phút, thời gian bắt đầu." Đường Hoa giơ một tay siết cho tinh linh nước kia hóa thành ánh trắng, ha, muốn dụ mình xông lên phía trước mạo hiểm à, coi mình là ngốc hả? Biện pháp tốt nhất hiện giờ chính là bảo trì vị trí trong những người dẫn đầu, đồng thời dùng mạng sống lẫn máu tươi của các chiến hữu mở ra một con đường tới chức quán quân.

"Huyền Thiên Lôi Minh đạn!" Một người chơi lấy được một rương báu trong biển xong thì vui vẻ nói: "Là đạo cụ đặc thù có thể nổ mạnh ở trong nước, uy lực cực mạnh, xin kiềm giữ cẩn thận. Là ý gì?"

Mọi người chơi lập tức cách anh bạn này xa xa một chút. Có thể nổ, uy lực lớn, kiềm giữ cẩn thận. Ba đặc điểm này khiến mọi người chơi nơi này đều xem anh bạn đó như một quả bom người tùy thời có thể bùng nổ. Sự thật đã rất nhanh chứng minh rằng mọi người sai rồi, suốt nửa tiếng đồng hồ Huyền Thiên đạn vẫn chưa nổ, mọi người cũng lần nữa chấp nhận anh bạn này. Khi gặp con BOSS nhỏ thứ hai có level 48, anh bạn này ngứa tay ném đạn ra. Sự thật lại lần nữa chứng minh hệ thống là đúng, ít nhất nó cũng không hề gạt mọi người trong phần uy lực của vụ nổ, nổ một nhát xong sóng xung kích không những xử lý BOSS, mà còn xử lý luôn cả bản thân người ném lẫn đám người chơi gần đó. Đường Hoa lúc này mới cảm thấy sâu sắc hài lòng với việc mình đã học phép sét với lửa.

Khi rương báu thứ ba bập bềnh trôi qua bên cạnh mọi người, tất cả đều phớt lờ nó.