← Quay lại trang sách

Chương 556 Hung danh lan xa

Trường thương trong tay Lục Trần chấn động, mơ hồ có xu thế không khống chế được, chủ yếu là luồng lực lượng này vượt qua Nguyên Thần cảnh, không dễ nắm giữ, cũng may thể phách của Lục Trần mạnh mẽ, không bị cắn trả dưới uy năng kích hoạt một nửa Thánh khí.

Lục Trần trực tiếp đâm vào bàn tay màu tím, dễ dàng đâm thủng bàn tay màu tím đó.

Ầm ầm ầm!

Lực lượng mà trường thương phóng thích ra va chạm với uy năng của bàn tay màu tím, phát ra âm thanh chấn động, thiên địa dường như nổ tung, một luồng lực trùng kích khuếch tán kịch liệt ra ngoài khiến đại thụ trong phạm vi ngàn mét trực tiếp nổ tung.

A a a!

Không chỉ như thế, võ giả trong phạm vi bị ngọn sóng quét trúng lần lượt kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể lùi về phía sau mấy bước, còn người hơi yếu thì phun ra một ngụm máu tươi, huyết sắc trên mặt đã phai hết, chỉ còn lại một mảng trắng bệch.

Lục Trần mượn lực lượng Thánh khí triệt tiêu phần lớn, nhưng thân thể vẫn bị một phần nhỏ năng lượng quét trúng, hơn nữa hắn ở trung tâm phạm vi giao chiến, khí huyết trong cơ thể dâng lên, phập phồng bất định.

“Đời này ta ghét nhất chính là lấy lớn hiếp nhỏ, lão già, có tin ta diệt ngươi hay không?” Lục Trần không vui nhìn Yêu Hoàng trên bầu trời nói.

Người xung quanh nghe vậy, mơ hồ có chút cạn lời, vậy mà người này còn hống hách hơn bọn họ.

Nhưng bọn họ đã suy đoán được thân phận của người này, chắc chắn là Kiếm Tam công tử đến từ Kiếm Đế cung, hơn nữa gần đây trong thành Vô Song thảo luận nhiều nhất chính là sự tích của Kiếm Tam công tử, cũng chỉ có hắn mới có thể không kiêng nể gì mà ra tay công kích với tộc Tử Vân Thử dưới tình hình không báo bối cảnh thân phận như vậy.

Người ở đây nhìn về phía Lục Trần với sắc thái khác nhau.

Thanh niên Hổ tộc mang theo tia lạnh lẽo, nguyên nhân là vì bọn họ nghe nói Hoang vực truyền đến tin đệ tử Lục Trần của Kiếm Đế cung đã dùng xương cốt của Hổ tộc đời trước để ủ Hổ Liệt tửu, nên nhìn người của Kiếm Đế cung rất khó chịu.

Đây gọi là ghét ai ghét cả tông ti họ hàng.

Ánh mắt của thanh niên Đọa Lạc ma điện nhìn về phía Lục Trần mang theo tia ngưng trọng, thiếu đi mấy phần ngạo nghễ.

Dù sao thì đối mặt với người cùng tuổi còn mạnh hơn mình tất nhiên phải tôn trọng người ta mấy phần.

“Thanh vực thật sự là xuất hiện nhân tài lớp lớp, đầu tiên có Lục Trần, sau có Kiếm Tam công tử!” Trong lòng thanh niên Ma đạo này nói thầm một câu: “Sau lần ra ngoài này, có thể đến Thanh vực lịch luyện một phen, kết giao cường giả.”

Vẻ mặt Kim Anh Tuấn khó chịu nhìn Kiếm Tam công tử trong Phong Lôi các, bởi vì lần trước hắn đã bị đánh thành hai mắt gấu trúc ở trong phủ thành chủ.

Lý do mà Kiếm Tam công tử này đưa ra vô cùng vớ vẩn, việc của sự đệ lại để người làm sư huynh như hắn đến gánh chịu.

Nhưng trong lòng Kim Anh Tuấn lại phấn khởi, Kiếm Tam công tử càng mạnh càng tốt, đến lúc đó sẽ để Kiếm Tam công tử và Lục Trần đánh nhau một trận.

“Hì hì, ngươi chính là Kiếm Tam công tử đúng không, nghe danh đã lâu!” Lúc này, Thánh nữ Chu Tước cốc Kỷ Nguyên Huyên cười duyên mở miệng nói.

Từ khi đoàn người Kiếm Đế cung xuất hiện, ánh mắt của Kỷ Nguyên Huyên đã nhìn về phía Lục Trần, bởi vì tất cả hành động của Lục Trần trong bí cảnh đã mạnh mẽ thu hút sự tò mò của nàng.

Hôm nay gặp mặt, quả nhiên Kiếm Tam công tử hống hách như lời đồn, không chỉ giết mấy tộc nhân của Tử Vân Thử mà còn lấy ra Thánh khí đối kháng với Yêu Hoàng, không chút lo lắng về sau sẽ xuất hiện kẻ địch mạnh hơn nào.

“Kiếm, Kiếm Tam công tử!”

Vốn Yêu Hoàng trên không trung thấy một tiểu bối hống hách như vậy trước mặt hắn rất tức giận, đưa bàn tay lên, nhưng Kỷ Nguyên Huyên nói ra thận phận trực tiếp khiến hắn cứng đơ ngay tại chỗ.

Không chỉ có hắn mà Thử Quân Hạo bên cạnh cũng ngơ ngác.

Cho dù bọn họ không hoạt động ở thành Vô Song, thì cũng có nghe qua danh tiếng về sự tích của Kiếm Tam công tử.

Tộc Tử Vân Thử biết được thanh niên trước mắt chính là Kiếm Tam công tử ở thành Vô Song, bàn tay đang giơ lên cứng rắn dừng lại, không dám ra tay.

Đùa à, Kiếm Tam công tử có thể dễ dàng phá bỏ cung điện màu xám, là bánh bao thơm ngon của hai đại thế lực bí cảnh, hơn nữa đối phương ở thành Vô Song không ai sánh bằng, đã đánh chết bốn truyền nhân của gia tộc có cường giả Thánh Quân tọa trấn.

Mặc dù tộc Tử Vân Thử có Thánh Vương tọa trấn, hơn nữa còn là hai Thánh Vương nhưng đều khiếp phục uy thế Phán quyết giả của tộc Ma Bất Tử.

Nếu như Phán quyết giả ra lệnh muốn điều động Thánh tử của tộc Tử Vân Thử thì bọn họ không dám không theo.

Cả người Thử Quân Hạo đều choáng ngợp, trong lòng bị sợ hãi lấp đầy, bởi vì hắn sợ bị điều động đi phá vỡ cung điện màu xám, sau đó bị Kiếm Tam công tử giết chết ở bên trong.

Mười lăm người bị hại ở thành Vô Song chính là chết như vậy.

“Hóa ra ngươi là Kiếm Tam công tử, đắc tội nhiều rồi!” Ánh mắt Yêu Hoàng của tộc Tử Vân Thử thay đổi, đột nhiên hai tay khép lại, thân thể nghiêng nghiêng, hành lễ với Lục Trần.

Yêu Hoàng tộc Tử Vân Thử không còn kiêu ngạo như trước nữa, mà đặt tư thái rất thấp.

Bởi vì hắn sợ Kiếm Tam công tử ôm hận trong lòng, trở về thành Vô Song xúi giục Thánh Vương đến giết chết hắn.