← Quay lại trang sách

Chương 1253 Hành giả hư không

“Con bê, nữ nhân đó ở nơi này!” Ánh mắt Kim Dương nhìn lướt một vòng, bỗng nhiên quét về phía một nữ nhân, thầm nói một câu xui xẻo.

Đại sảnh rộng rãi sáng sủa có mấy công tử trẻ tuổi nói chuyện vui vẻ, từ trang phục của bọn họ cho thấy, hẳn là công tử thế gia của thành Nhu Đế, trên người có một luồng khí quý phái bẩm sinh.

Bọn họ vây quanh một nữ nhân khoảng hơn hai mươi tuổi, ngũ quan xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, thanh xuân xinh đẹp.

Nữ tử dung mạo vô cùng xinh đẹp, không kém bao nhiêu so với Hỏa Tích Quân ở bên cạnh.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Kim Dương, nữ tử đó nhìn thoáng qua bên này, khi nhìn thấy Kim Dương cùng với Hỏa Tích Quân, vẻ mặt vốn có ý cười đột nhiên lạnh xuống, sau đó khóe môi hơi nhấc lên một độ cong.

Hỏa Tích Quân cũng nhìn thấy đối phương, nhưng vẻ mặt không có bao nhiêu thay đổi, chỉ là nhìn thoáng qua rồi dời tầm mắt, làm như không quen biết đối phương.

“Sao vậy, ngươi quen biết sao?” Lục Trần truyền âm hỏi một câu.

Bởi vì lúc nữ tử đó nhìn qua, trong ánh mắt mang theo địch ý rất mãnh liệt, Lục Trần hiểu được có lẽ hai người Kim Dương có ân oán với nữ tử đó.

“Quen!” Kim Dương sờ mũi, sau đó truyền âm dùng mấy câu giải thích ân oán của hai bên.

Lục Trần nghe xong, cảm giác đây hoàn toàn không tính là ân oán, bởi vì chỉ là hận ý từ một bên.

Nữ tử này tên là Lý Mai, đến từ một Đế tộc ở thành Nhu Đế, cũng có một người cha Đại Đế, thiên phú cũng không kém, hiện giờ có tu vi Chuẩn Chí Tôn.

Lý Mai thích Thái tử của một cổ quốc, mà Thái tử đó lại thích Hỏa Tích Quân.

Bởi vì yêu sinh hận nên Lý Mai rất đố kỵ Hỏa Tích Quân, trên cơ bản bọn họ đến Nhu Đế cung đổi chiến công, người đó đều sẽ làm khó bọn họ.

Bởi vì gia tộc Lý Mai toàn quyền tiếp quản việc ở đây, người thuộc hệ Đại Mộng Thiên Nữ, ngay cả hai người họ cũng không dễ biết được.

Bình thường bọn họ đến đổi đều là tìm người ngoài giúp đỡ vì để phòng ngừa Lý Mai gây sự, lần này đi theo Kiếm Tam tới nơi này vốn tưởng chỉ có xác suất đụng phải đối phương rất nhỏ.

Dù sao Lý Mai cũng là người tu hành, cũng phải tu luyện, không thể lúc nào cũng ở nơi này.

Nhưng ai ngờ ông trời thích đùa giỡn, xác suất rất nhỏ ấy lại xảy ra.

Nếu Lý Mai đã nhìn thấy bọn họ, nhất định sẽ làm khó dễ một phen, đây cũng là nguyên nhân Kim Dương lộ ra vẻ đau khổ.

“Kiếm Tam huynh, xem ra cần ngươi đi đổi yêu thú rồi, nè, ở cửa sổ đối diện, ngươi đưa nhẫn không gian cho bọn họ, bọn họ ắt sẽ đổi chiến công cho ngươi.” Lúc này, Kim Dương hướng về phía Lục Trần truyền âm nói.

Đồng thời đưa nhẫn không gian với ngọc phù chiến công chứa Thiên Yêu cho Lục Trần, để Lục Trần đi đổi.

“Được!” Lục Trần cũng không từ chối chút chuyện nhỏ này, tiếp nhận đồ Kim Dương đưa tới, rồi đi tới cửa sổ xếp hàng.

“Đợi đã!”

Ngay lúc Lục Trần xếp hàng nửa tiếng, lúc bắt đầu đổi, bên cạnh truyền đến một âm thanh đột ngột.

Chỉ thấy Lý Mai trước đó lộ ra lãnh ý với Hỏa Tích Quân đi tới trước mặt Lục Trần, trong mắt mang theo vẻ tương đối cao ngạo, thản nhiên phất tay nói: “Ngươi khoan đổi đã, qua một bên đợi đi.”

Trên đài cửa sổ, nữ nhân viên phụ trách đổi chiến công hướng về phía nữ tử bên cạnh Lục Trần, câu nệ nói một câu: “Lý tiểu thư.”

“Tại sao?”

Lục Trần khó hiểu, nhìn trái, lại nhìn, phát hiện xung quanh không có nhiều người, nói: “Hiện tại đến lượt ta, tại sao ta không thể đổi.”

“Ta nói ngươi đợi thì cứ đợi, đâu ra nhiều lời như vậy.” Hình như Lý Mai đã quen với việc sai khiến, nghe Lục Trần hỏi ngược lại, sắc mặt nàng trầm xuống, vẻ mặt thêm mấy phần âm nhu.

Lý Mai nói xong, quay đầu dùng ánh mắt khinh thường nhìn thoáng qua Hỏa Tích Quân.

Dường như đang nói, ngươi cho rằng để người khác đổi, ta sẽ không làm khó ngươi sao?

Muốn có được, đừng mơ.

“Tiểu tử, ngây ra cái gì, ngươi không nghe thấy lời của Lý tiểu thư sao, qua bên cạnh đợi đi.” Một âm thanh kiêu ngạo truyền đến từ bên cạnh, là một trong mấy công tử nói chuyện với Lý Mai.

Mấy người này xuất thân từ thế gia thành Nhu Đế, bối cảnh cũng không kém, bọn họ cũng biết thân phận của Kim Dương và Hỏa Tích Quân, còn biết ân oán giữa Lý Mai và Hỏa Tích Quân.

Bọn họ không ngại chọc Kim Dương và Hỏa Tích Quân, dù sao phía sau hai người đó cũng có Đại Đế, nhưng thấy Lục Trần rất lạ mặt, nghĩ chắc là Hỏa Tích Quân đẩy ra để Lý Mai phát tiết lửa giận.

Đương nhiên bọn họ cũng sẽ trợ giúp, chỉ cần Lý Mai vui vẻ thì có thể ăn cơm mềm.

Tất nhiên, cơm mềm này không phải là cơm mềm lúc trước.

Lý gia chưởng quản công việc đổi chiến công, quyền lợi rất lớn, đến lúc đó tùy tiện thao tác ngầm thì có thể cho bọn họ chút chiến công.

Bọn họ có thể không cần đi sắn giết Thiên Yêu mà cũng có được chiến công.

“Lý Mai, ngươi đừng quá đáng!” Kim Dương thiếu kiên nhẫn, vẻ mặt giận dữ nói.

Mặc dù sớm biết Lý Mai sẽ đến làm khó dễ, nhưng thật sự đến đây làm khó dễ, trong lòng vẫn không khỏi khó chịu.

Lý Mai quay đầu nhìn Kim Dương, khóe miệng nhếch lên một độ cong châm chọc: “Nơi này là thành Nhu Đế, không đến lượt ngươi hống hách, nói thêm một câu thì sẽ xem là ngươi quấy rối.”

Kim Dương vừa nghe vậy, đậu mé, rốt cuộc là ai hống hách vậy?

Mọi người xung quanh đều nhìn thấy chuyện xảy ra ở đây, không dám hỏi nhiều, yên lặng cho có khí thế.