← Quay lại trang sách

Chương 1428 Mang thai?

“Tiểu tặc, ngươi…” Mặt Thần Đế Hi đỏ lên, vừa tức vừa giận trừng mắt nhìn Lục Trần.

Soạt một cái, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Thần Đế Hi đột nhiên rời đi khiến cho mọi người mơ màng, nhưng rất nhanh, ba tầm mắt có ý vị thâm trường quét tới quét lui trên người Lục Trần.

“Các sư phụ, sao các ngươi lại nhìn ta như vậy?” Lục Trần bị nhìn, cả người không được tự nhiên.

Tô Nghênh Hạ dùng giọng điệu hơi cổ quái nói: “Lúc trước Nhĩ Du xuyên tạc mộng cảnh của nàng chỉ là để nàng thân cận ngươi, lôi kéo một cường giả cho Sơn Hải giới, kết quả ngươi hay rồi…”

Nói đến đây, Tô Nghênh Hạ không nói được nữa.

Khóe miệng Diêu Hi hiện lên một ý cười, ý cười trong suốt nói: “Trần nhi, lá gan của ngươi cũng quá lớn rồi.”

Mặc dù Kha Dĩ Nhu không nói gì nhưng đôi mắt đẹp cũng nhìn Lục Trần, bên trong xen lẫn vẻ kinh ngạc và tức giận.

Lục Trần nghe được mấy câu đầy ám chỉ, trong lúc nhất thời khuôn mặt già nua hơi đỏ lên, bỗng nhiên hắn nhớ đến lúc trước ở trong bí cảnh, thiếu nữ Hi vì nguyên nhân là sư muội, một tấc cũng không rời khỏi mình, thỉnh thoảng còn chui vào trong ngực hắn, hắn nhất thời không nhịn được, đương nhiên là đã ăn thiếu nữ Hi.

Kết hợp với cảnh vừa rồi thiếu nữ Hi ọe một tiếng, trong đầu Lục Trần có một suy đoán to gan, không phải là thiếu nữ Hi đã mang thai đó chứ?

Nghĩ đến đây, trái tim Lục Trần nhảy dựng kịch liệt.

Tin tức này thực sự là quá khiếp người rồi.

“Thiếu nữ đó mang thai rồi!” Bỗng nhiên Đông Hoàng Tịnh bên cạnh nhẹ nhàng nói một câu, sau đó ánh mắt quái lạ nhìn Lục Trần, lá gan của tên háo sắc này lớn hơn nhiều so với nàng tưởng tượng.

“Khụ khụ, khụ khụ!” Lục Trần cúi đầu.

Cũng may, bốn người họ chỉ nhìn chằm hắn mấy giây rồi dời mắt, nói chuyện với nữ tử váy đỏ bên cạnh.

Lục Trần nhanh chóng biết được tên người đó là Đông Hoàng Tịnh, là muội muội của Đông Hoàng thiên đế lúc trước.

Khó trách đối phương có giao tình thâm sâu với sư phụ nhà mình.

“Ninh Thiên Quân đâu?” Đông Hoàng Tịnh váy đỏ lượn lờ, khí tức mạnh mẽ phóng thích ra, trong mắt toát ra thù hận khắc cốt ghi tâm.

“Lên Giới thành rồi nói!” Tô Nghênh Hạ nói một câu, sau đó rời đi với Diêu Hi.

Đông Hoàng Tịnh nhìn Tử Vong thần thụ bên cạnh, khẽ vẫy tay, Tử Vong thần thụ không ngừng thu nhỏ lại, nhập vào ấn đường của nàng, chân đạp một bước, rời khỏi nơi này.

“Sư phụ!”

Thấy chỉ còn lại một mình Kha Dĩ Nhu ở đây, Lục Trần yếu ớt kêu lên một câu.

Hiện tại tam sư phụ không rời đi, lẽ nào là muốn dạy dỗ hắn một trận?

“Ngươi lên Giới thành với ta, đến chỗ ta lĩnh ngộ quy tắc Đại Mộng!” Kha Dĩ Nhu lạnh lẽo nhìn Lục Trần nói một câu, tay áo cuốn lấy, dẫn theo Lục Trần phá không rời đi.

Ngay lúc Lục Trần trở về Giới thành với Kha Dĩ Nhu, ở một nơi xa xôi có một tiểu Giới thành, phía trước Giới thành có một lạch trời dài đến trăm tỷ, trong phủ đệ nào đó ở Giới thành có một nử tử với khuôn mặt tinh xảo, mặc váy đen yểu điệu, trên bàn tay ngọc thon dài nắm lấy một danh sách.

Danh sách này là nhóm võ giả Chí Tôn lên Giới thành gần đây.

“Lục Trần!” Nữ tử tuyệt đẹp này nhìn cái tên bên trong, trong ánh mắt hiển hiện ra giận dữ, nói: “Gọi tên nhãi tên Lục Trần qua đây cho ta.”

Nữ tử tuyệt đẹp đó chính là Hứa Thanh Dao, nhìn thấy cái tên Lục Trần là nhớ đến tên nhãi của Hạ giới, trôi qua nhiều năm, với thiên phú và bối cảnh của tên nhãi đó có lẽ đã lên Thượng giới rồi đúng không, có lẽ Lục Trần trên danh sách này chính là tiểu tặc đáng ghét khiến mình phát điên.

“Bẩm báo Hoàng Tôn, người này không đến cùng mọi người, có người xin nghỉ phép cho hắn rồi!” Bên cạnh có một hộ vệ khom người nói.

“Xin nghỉ phép?”

Khuôn mặt xinh đẹp vô song của Hứa Thanh Dao hơi ngây ra, sau đó mặt đầy cười giễu: “Ta cũng không vội, tên nhãi này rồi cũng rơi vào trong tay ta.”

Trong lòng hộ vệ bên cạnh run lên, cầu nguyện cho tên nhãi tên là Lục Trần đó.

Vẫn chưa lên Giới thành đã đắc tội với Hứa Thanh Dao hoàng tôn.

Cũng quá thảm rồi.

Vào những năm tháng xa xôi trước đó, Sơn Hải giới và Thiên Yêu giới va chạm dẫn đến bức tường giới vỡ vụn, như quả cầu thủy tinh sau khi va chạm xuất hiện vết nứt giống như mạng nhện.

Mấy vết nứt ngắn kéo dài hàng ngàn dặm, còn các vết nứt dài lại không thể tính độ dài được.

Những vết nứt này còn được gọi là lạch trời.

Giữa lạch trời là thông đạo hai giới, có lượng lớn quân đội Thiên Yêu đóng quân ở bên trong, có thể phát động chiến tranh xâm lấn Sơn Hải giới bất cứ lúc nào.

Sơn Hải giới tổng cộng có mười tám chủ Giới thành, năm mươi bốn tiểu Giới thành.

Lạch trời bên cạnh chủ Giới thành đi tới Thiên Uyên không thể nào tính toán được khoảng cách, bên trong lạch trời có quân đoàn Thiên Yêu Hoàng tộc đóng quân chuẩn bị xâm nhập Sơn Hải giới bất cứ lúc nào, cần cấp bậc Thiên Đế trấn giữ chủ Giới thành, trước đó lúc Sơn Hải giới gian nan nhất đã mất chín chủ Giới thành, trải qua tranh đấu dài đằng đằng, dần đoạt lại được.

Chủ Giới thành ít nhất cần có cấp bậc Thiên Đế cùng với thế lực siêu cấp như tộc Thiên Thần, Kiếm Đế cung, Lôi tộc dốc hết nội tình trấn giữ, chủ Giới thành như vậy dễ thủ khó công, Thiên Yêu không dám tùy tiện xâm phạm, nhưng vẫn có mấy chủ Giới thành phái Thánh Đế trấn giữ, không có nhân vật trụ cột cấp số Thánh Đế siêu cấp, cho nên thường xuyên xảy ra chiến đấu.

Tiểu Giới thành đối mặt với Thiên Yêu Vương tộc, hơn nữa lạch trời nhỏ, có sức kháng cự lớn với Thiên Yêu Thiên Đế cảnh, thông thường mà nói, cùng lắm là xảy ra Đại Đế chiến, cho nên tối cường giả tiểu Giới thành cũng chỉ có mấy Đại Đế hoặc là Thánh Đế bình thường là đã đủ.

Tiểu Giới thành thích hợp cho người vừa mới lên Giới thành lịch luyện với Thiên Yêu, đợi tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, tăng tu vi thì sẽ đi đến chủ Giới thành.

Tốc độ của Kha Dĩ Nhu rất nhanh, một bước mấy ngàn vạn dặm, vật đổi sao dời, không dùng bao nhiêu thời gian, Lục Trần đã nhìn thấy một thành trì khổng lồ ở xa xa.