Chương 1751 Để hai con heo chà đạp
Lục Trần nhìn về phía nữ chiến thần, bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm xinh đẹp, nhanh nhận ra đối phương, lúc lần đầu tiên đến thượng giới, chính là nàng đích thân đến, phụng mệnh Nhị sư phụ dắt Liễu Khuynh Thành đi.
Lục Trần khoát khoát tay, khiêm tốn nói: “Tiền bối khách khí, đây là việc ta phải làm.”
“Không chỉ thành Thần Hoàng có võ giả bị ô nhiễm nguyên thần, mấy thành khác cũng có giống vậy, chắc có khoảng hơn ba trăm ngàn người, ngươi có thể ở lại cùng xử lý hay không?” Nữ chiến thần tiếp tục nói.
Lục Trần vỗ bộ ngực nói: “Không thành vấn đề, sắp xếp bọn họ đến thành Thần Hoàng đi, chúng ta cùng nhau giải quyết.”
Giúp võ giả bị oán khí làm nguyên thần ô nhiễm không chỉ có thể tăng cường sức mạnh của Diệt Thế Hắc Diễm mà còn có thể thu hoạch một đợt sóng hảo cảm, một cuộc giao dịch chỉ lời không lỗ như vậy sao Lục Trần có thể từ chối cho được.
Trong lòng Lục Trần yên lặng hỏi một câu: “Tiểu Hắc, lúc trước ngươi hấp thu nhiều oán khí như vậy, sức mạnh tăng trưởng nhiều ít.”
Diệt Thế Hắc Diễm đáp: “Chắc cũng tầm một phần ngàn thôi.”
Lục Trần nghe xong, khóe miệng giật giật, hấp thu nhiều oán khí như vậy mà chỉ tăng thêm một phần nghìn thực lực, xem ra muốn thăng cấp Thánh diễm còn phải đi một đoạn đường dài.
Nhưng mà Lục Trần cũng không nhụt chí, dù sao Chân diễm thăng cấp thành Thánh diễm vốn cực kỳ khó khăn.
Một ngọn Chân diễm, ít nhất phải nuốt chửng hàng trăm ngọn Chân diễm thì mới có thể bước vào cấp Thánh diễm.
Mà cấp bậc Thánh diễm thật sự có thể hủy thiên diệt địa, dễ dàng hủy diệt một thế giới cũng không thành vấn đề, bởi vì Thánh diễm còn có một cái tên khác, Vũ trụ chi hỏa.
Mọi người tại chỗ nghe được Lục Trần đồng ý bèn thở phào một hơi, bọn họ còn thấp thỏm sợ Lục Trần cảm thấy phiền phức nên từ chối nữa chứ. Nếu Lục Trần từ chối, bọn họ thật sự không biết nên làm gì, chẳng lẽ lại dám cưỡng bức ép buộc Lục Trần sao?
Bọn họ một chọi một còn chưa chắc có thể đánh được Lục Trần, bởi vì lực uy hiếp của Kiếm Đế là quá lớn, có thể nhẹ nhõm phá vỡ đạo thể phòng hộ của bọn họ.
Sau khi đạt được đáp án mình muốn, các Thánh Đế biến mất không thấy tăm hơi, lấy tốc độ nhanh nhất truyền bá biện pháp vừa tìm được ra ngoài.
Xung quanh, mấy vạn người được cứu chữa cũng nói lời cảm ơn với Lục Trần rồi rời khỏi đây, bọn họ bị oán khí tra tấn rất thảm, cơ thể yếu ớt, cần phải hấp thụ một lượng lớn.
Tin tức mấy võ giả bị ô nhiễm nguyên thần rồi được cứu như một cơn gió lốc nhanh chóng thổi qua Sơn Hải giới và mấy chục toà Giới thành, ngay lập tức gây ra một chấn động lớn, mọi người đều phấn khích khi nghe tin.
Chẳng mấy chốc, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền chở đầy người được trận pháp bao vây nhanh chóng lên đường hướng về phía thành Thần Hoàng.
...
Trong phủ Liễu Khuynh Thành.
Ở một khoảng sân nhỏ đầy hoa và cây cỏ, mấy người Lục Trần, Bùi Kỵ, Yến Tử Hiên ngồi vây quanh một chỗ.
“Nào, hai vị sư huynh, uống một chén trà để trấn tĩnh lại.” Lục Trần đưa cho hai người một ly trà.
Lần nữa nhìn thấy hai người, trong lòng Lục Trần cực kỳ vui vẻ, dù sao hắn và Yến Tử Hiên đã quen biết từ rất lâu rồi, sau khi đến Giới thành, Yến Tử Hiên cũng rất chăm sóc hắn, chỉ là theo cảnh giới phát triển, mọi người vì bảo vệ Sơn Hải giới, âm thầm ở lại cống hiến, rất khó có thời gian gặp nhau.
Cho nên Lục Trần không keo kiệt chút nào lấy ra trà ngộ đạo, cho hai người nếm thử.
“Sư đệ, hôm nay nếu không phải ngươi đến, sợ là ta với Bùi Kỵ không kiên trì được bao lâu.” Yến Tử Hiên cười khổ nói.
Bùi Kỵ cảm thán hùa theo một tiếng: “Đúng vậy đó.”
Hai người bọn họ từ mười năm trước đã sớm bị trúng chiêu, cưỡng ép áp chế thời gian suốt mười năm, người sụt gầy mấy chục cân, bị hành hạ đến sống không bằng chết, nếu như chờ thêm mấy năm nữa chắc chắn sẽ chết vì nguyên thần vỡ nát, may mà Lục Trần tới kịp thời, kéo bọn họ ra khỏi cửa tử.
Sau đó, Yến Tử Hiên hơi cau mày nói: “Cũng không biết Thiên Yêu giới tìm đâu ra một vị lợi hại như vậy xin giúp đỡ, mặc dù là Thánh Đế cảnh, nhưng so với Thiên Đế còn lợi hại hơn.”
Trong mắt Lục Trần lóe lên một tia lạnh lùng, nói: “Ta sẽ tự mình giải quyết oán khí này.”
Bùi Kỵ kinh ngạc nói: “Sư đệ, nhìn dáng vẻ của ngươi, có vẻ như biết tên Tà Thần áo bào vàng này?”
Lục Trần khẽ gật đầu, mô tả ngắn gọn những gì đã xảy ra ở Thiên Nguyên giới, mọi người nghe Lục Trần kể xong, trên mặt lộ ra những biểu cảm cực kỳ khoa trương.
Tin tức bọn họ biết không nhiều, chỉ biết tên Tà Thần áo vàng này là một Thánh Đế.
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, hơn trăm năm trước người ta đúng là cấp Thiên Đế, mà vài chục năm trước bị Lục Trần đánh cho trọng thương sau, cảnh giới của hắn giảm mạnh, bây giờ lại khôi phục lại cảnh giới Thánh Đế, đúng là biến thái quá mà.
Trong mắt tất cả đều hiện ra vẻ lo lắng, bây giờ Tà Thần áo bào vàng đang vững vàng phát triển ở Thiên Yêu giới, không ai có thể làm gì được hắn, nếu tiếp tục cho hắn thêm mấy chục năm, chẳng phải lại có thể khôi phục cấp Thiên Đế sao.
Nếu Tà Thần áo bào vàng khôi phục lại cấp Thiên Đế thì Sơn Hải giới sẽ gặp nguy hiểm.
Bởi vì đến lúc đó, chỉ sợ Thiên Đế cũng sẽ trúng chiêu.
Yến Tử Hiên cười ha ha, vẻ mặt không thèm quan tâm nói: “Không phải còn có sư đệ ở đây sao, hỏa diễm của sư đệ ngươi có thể thanh trừ nguyên thần bị oán khí làm ô nhiễm, chúng ta cần gì phải sợ hãi.”