← Quay lại trang sách

Chương 1893 Mục tiêu vị trí phó cung chủ (2)

Mặc dù vẫn chưa giao thủ nhưng thanh niên này phóng thích đại đạo trì hoãn công kích của hắn, đại đạo của đối phương vô cùng hùng hậu, đã không thua kém hắn.

Bên ngoài, ba trưởng lão cũng đang quan sát chiến đấu bên trong.

“Lý Hiên Dật ra tay, có lẽ có thể đánh bại đối phương trong vòng mười phút.”

“Nội tình đại đạo của Lý Hiên Dật đã đạt tới hơn sáu trăm bốn mươi đại đạo, là thiên kiêu đệ nhất hoàn toàn xứng đáng của Vạn Kiếm tông, dưới Tạo Giới cảnh không có đối thủ, có lẽ thanh niên này không kiên trì được mười phút đâu.”

Ba trưởng lão lẩm bẩm.

Bọn họ rất có lòng tin về Lý Hiên Dật, dù sao thì đây cũng là yêu nghiệt đệ nhất của Vạn Kiếm tông.

Còn nữa, khảo hạch của cửa ải thứ ba cũng rất đơn giản, chính là chống cự qua mười phút trong tay Thánh Đế cự đầu đệ nhất Vạn Kiếm tông.

Thế hệ này, Lý Hiên Dật là thiên kiêu đệ nhất, cho nên người khảo hạch cửa ải thứ ba chính là hắn.

Bên trong không gian, hai người họ bay bốn phía, va chạm như tia chớp, quanh thân đều quấn quanh đại thế Kiếm đạo, cơ thể bọn họ bắn ra kiếm quang va chạm với nhau, truyền ra thanh thế chấn động vô cùng khủng bố.

“Vũ Kiếm Quyết!”

Lý Hiên Dật khẽ quát một tiếng, quanh thân nổi lên hào quang rực rỡ đến cực điểm, ngón tay chỉ một cái, hào quang nổ tung hóa thành vô số kiếm quang, như mưa kiếm đầy trời bao trùm xuống phía Lục Trần.

Kiếm ý màu vàng kim hộ thể quanh thân Lục Trần, vẻ mặt không thay đổi, mặc cho kiếm quang dày đặc đánh đến, hạ xuống bên trên kiếm ý, lại không tạo nổi một tia gợn sóng chứ đừng nói đến phá vỡ phòng ngự của Lục Trần.

Lý Hiên Dật nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt hơi khó coi, thanh niên trước mắt là quái vật gì, hắn thi triển là Vũ Kiếm Quyết lại không phá được phòng ngự của Lục Trần.

Đôi mắt màu vàng màu vàng bén của Lục Trần nhìn chằm chằm Lý Hiên Dật, giơ tay lên, trên bầu trời trắng xóa bỗng nhiên xuất hiện vô số kim quang đan xen lại với nhau, hình thành từng thanh thần kiếm màu vàng kim, bên trên lượn lờ uy năng vô song.

Bàn tay Lục Trần ấn xuống, thần kiếm giáng xuống vị trí của Lý Hiên Dật.

Lý Hiên Dật cảm nhận được luồng nguy cơ mãnh liệt, không dám khinh thường, vội vàng mở đại đạo, đồng thời hai tay kết ấn, khẽ quát một tiếng: “Thần kiếm đại đạo.”

Bên trong lĩnh vực của Lý Hiên Dật xuất hiện một thanh thần kiếm, lực lượng đại đạo dung hợp vào bên trong, không ngừng tăng cường uy năng cho thần kiếm, một luồng đại đạo hủy diệt chấn động từ phía trên tản ra ngoài.

Lục Trần cảm nhận được luồng uy năng này, sắc mặt hơi thay đổi, thanh thần kiếm được ngưng tụ này thật mạnh, có thể uy hiếp đến hắn.

Lý Hiên Dật giơ hai tay lên như nâng một mảng trời.

Thần kiếm khổng lồ đó ngược dòng lên, hư không xung quanh không ngừng vỡ vụn, xuất hiện cảnh tượng diệt thế, vô số thần kiếm màu vàng kim giáng xuống tiếp xúc với thần kiếm đại đạo, trong nháy mắt sụp đổ, tiêu tán.

Ánh mắt Lục Trần lập tức ngưng trọng, mang theo trịnh trọng trước nay chưa từng có.

Thần niệm của hắn tản ra, trải rộng phiến không gian này, lực lượng đại đạo rít gào mà ra, hào quang màu vàng kim rải khắp mỗi một góc nhỏ, bốn phía đều có thể nhìn thấy dòng chảy màu vàng kim chuyển động.

Không gian này cứ như hóa thành một thế giới Kiếm đạo màu vàng kim.

Từng thanh thần kiếm sinh ra, từ bốn phương tám hướng giết về phía Lý Hiên Dật ở giữa.

Hai tay Lý Hiên Dật nâng thần kiếm đại đạo lên, treo trên đỉnh đầu, bất luận thần kiếm màu vàng kim tiếp cận đều tan vỡ nát bấy dưới uy thế thần kiếm đại đạo khủng bố.

Bên trong không gian, tiếng đinh tai nhức óc vang liên tiếp không ngừng, ảnh hưởng hủy diệt không ngừng khuếch tán, vô số thần kiếm màu vàng kim như thêu thân lao đầu vào lửa va chạm với thần kiếm đại đạo trên đỉnh đầu Lý Hiên Dật, vẫn chưa tiếp cận đã bị kiếm khí nhộn nhạo ra ngoài xé nát.

Lý Hiên Dật thi triển đại đạo kiếm quyết, dùng nội tình đại đạo thúc giục một thanh đạo kiếm có được lực lượng hủy diệt đất trời, đáng tiếc lại bị năng lượng màu vàng kim lấp đầy không gian kiềm chế, chỉ có thể khuếch tán kiếm khí rung động bốn phía, ngăn cản thần kiếm màu vàng kim từ bốn phương tám hướng bay qua đây.

Đạo kiếm xoay tròn phát ra tiếng kiếm ngân kinh động đất trời, kiếm khí rung động như đại dương bắt đầu khởi động, khuếch tán ra ngoài, tản ra khí tức hủy diệt.

Lục Trần nhìn thấy cảnh tượng này, khẽ nhíu mày, kiếm quyết mà đối phương thi triển rất mạnh, rõ ràng không sánh được với kiếm ý cấp Đế nhưng uy năng lại vô song.

Giờ phút này, trong lòng Lý Hiên Dật vô cùng khiếp sợ, đây là lần đầu tiên hắn thi triển thần kiếm đại đạo, lại chìm vào trạng thái bị động.

Đại đạo kiếm quyết, một trong kiếm pháp trấn tông, chỉ có trưởng lão và người đặc thù như hắn mới có tư cách tu hành.

Vừa xuất thần kiếm đại đạo, khó có đối thủ cùng cảnh giới.

Hôm nay lại bị liên lụy.

“Phá!”

Lý Hiên Dật gào thét, hai tay kết ấn, điên cuồng rót tu vi vào bên trong đạo kiếm, muốn phá vỡ kiếm ý cấp Đế xung quanh.

Nhưng mảng không gian lấp đầy kiếm ý cấp Đế trở nên vô cùng sền sệt, cho nên tốc độ đạo kiếm tiến đến vô cùng chậm chạp.

Ánh mắt Lục Trần hờ hững, đại đạo bản thân bắt đầu khởi động giao hòa với kiếm ý cấp Đế, hào quang lóng lánh, thần kiếm màu vàng kim lần nữa ngưng tụ còn chói mắt hơn trước đó mấy phần, tăng thêm mấy phần kiên quyết.

Từng thanh trường kiếm thần mang màu vàng kim lóng lánh được sinh ra từ không gian, kiếm chưa đến nhưng lại tản ra kiếm khí vô song không gì sánh nổi, hung hăng đâm về phía thần kiếm đại đạo.

Ầm đùng đùng!