← Quay lại trang sách

Chương 1905 Cung chủ bá đạo

Rất nhanh, mọi người lại cảm nhận được một luồng yêu khí khác, lập tức quay đầu, nhìn sau, nơi đó xuất hiện một con cầm ma lông đen nhánh tỏa sáng, lệ khí ngập trời.

Cầm ma màu đen vỗ cánh, biến thành một tia chớp màu đen bắn nhanh đến, đưa ra mọt móng vuốt thật lớn, bao trùm xuống, túm mấy trăm người lên trong nháy mắt, bao gồm cả cường giả Tạo Giới cảnh sơ kỳ kia.

Dưới móng vuốt thật lớn này, bọn họ cũng không có lực lượng phản kháng.

Một đám người bị bắt đưa đến trước cung điện của Lục Trần, ném xuống đất.

Một đám người kinh hoảng thất thố, lộ vẻ sợ hãi nhìn Lục Trần chằm chằm.

Ngược lại, Vương Mãnh, Lý Cường cầm đầu các đệ tử, vui sướng nhìn cảnh tượng này, đệ tử ba phe phái đó, ba ngày hai lượt chạy tới núi Kiếm Đế cung, thậm chí tu luyện ở trong núi rừng, dường như lặng lẽ khiêu khích Kiếm Đế cung.

Bọn họ không thể làm gì đám đệ tử này, nhưng hiện giờ cung chủ tức giận rồi, trực tiếp phái ra hai con yêu thú, bắt bọn họ lại đây.

Hơn nữa, bọn họ cũng mới biết được, thuộc hạ của cung chủ, cư nhiên còn có hai con yêu thú lợi hại như vậy.

“Lục Trần cung chủ, chúng ta biết sai rồi, nể mặt chúng ta lần đầu tiên phạm sai lầm, buông tha cho chúng ta đi”

“Lục Trần cung chủ, lần sau, không được ngươi cho phép, chúng ta tuyệt đối sẽ không bước nửa bước vào phạm vi Kiếm Đế cung.”

Một đám người nằm liệt trên mặt đất, bắt đầu chịu thua.

Vì sao trong lòng bọn họ lại khinh thường Kiếm Đế cung, còn không phải bởi vì Kiếm Đế cung không lấy ra được lực lượng khiến bọn họ kinh sợ sao, hơn nữa Lục Trần cung chủ chỉ là một vị Cự Đầu, còn chưa bước vào Tạo Giới cảnh.

Nếu biết Kiếm Đế Cung có hai Yêu Hoàng Tạo Giới cảnh viên mãn, cho bọn họ một trăm lá gan, cũng không dám tới đây khiêu khích.

Tuy Vạn Kiếm tông có không ít Tạo Giới cảnh, nhưng đạt tới viên mãn, cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Ánh mắt Lục Trần lạnh băng nhìn đám người này, lạnh giọng nói: “Lúc trước ta đã cho các ngươi cơ hội, nhưng các ngươi lại không biết quý trọng, hiện giờ muộn rồi.”

Mọi người nghe thấy lời này, lòng trầm xuống đáy cốc.

Lục Trần lạnh lùng nói: “Cứng Đầu, đi tới ba đại phe phái trước, báo là đệ tử của bọn họ tới chỗ ta khiêu khích, dùng ngôn ngữ vũ nhục vị cung chủ ta đây, muốn đổi lấy bọn họ thì dùng Ngộ Đạo đan để đổi, mười viên Ngộ Đạo đan đổi lấy một người, nếu không muốn lấy Ngộ Đạo đan ra đổi, thì phế bỏ tất cả những người này, ném ra khỏi Vạn Kiếm tông.”

Giọng nói rơi xuống, sắc mặt mọi người đột nhiên thay đổi.

Bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới, vị cung chủ này sẽ lập tức trở nên cường thế như vậy, đưa ra yêu cầu dùng Ngộ Đạo đan đổi lấy bọn họ.

Vốn đang cho rằng, bị đánh một trận là xong.

Hiện tại xem ra, mọi chuyện vượt xa tưởng tượng của bọn họ.

Cứng Đầu nghe Lục Trần phân phó, giương cánh bay đi, chỉ chốc lát sau đã trở lại, bên cạnh còn có ba lão già tiên phong đạo cốt, trên mặt ít nhiều đều có thần sắc xấu hổ.

Ba vị trưởng lão này, lần lượt đại diện cho chủ phong, Khôi Lỗi cung, cùng với Thanh Viêm cung.

Trong khoảng thời gian gần đây, ba phe phái đều có đệ tử tới Kiếm Đế cung khiêu khích gây chuyện, thật ra bọn họ đều nhìn thấy, chỉ là lười quản mà thôi, mở một con mắt nhắm một con mắt.

Hiện giờ, đệ tử của bọn họ bị bắt, đương nhiên không ngồi được, đi theo Cứng Đầu đến.

“Trưởng lão chủ phong bái kiến Lục cung chủ”

“Khôi Lỗi cung…”

“Thanh Viêm cung…”

Ba vị trưởng lão đứng trên không trung, khách khí chắp tay, chào hỏi Lục Trần.

Lục Trần tùy ý nhìn lướt qua bọn họ, nói: “Mang đủ Ngộ Đạo đan.”

“Cái này, Lục cung chủ, một đám tiểu bối làm ầm ĩ chút mà thôi, không cần thiết so đo trịnh trọng như thế.”

“Ta ở đây tạ tội một câu với Lục cung chủ, mong rằng Lục cung chủ tha thứ, sau này chúng ta cũng sẽ quản giáo đệ tử nghiêm khắc.”

Trưởng lão ba phe phái khách khí nói, hy vọng dùng những lời này để biến chiến tranh thành tơ lụa.

“Xem ra các ngươi còn không chưa ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, đám người này dĩ hạ phạm thượng, miệng nói lời làm nhục ta còn chưa tính, nhưng mà chuyện đả thương đệ tử Kiếm Đế cung này, ta tuyệt đối không nhân nhượng.” Lục Trần lãnh đạm quát.

Phía sau, đám người Vương Mãnh, Lý Cường nhìn Lục Trần, có ý khinh bỉ.

Cung chủ, lúc trước ngươi cũng không nói như vậy, rõ ràng nói là làm nhục đệ tử của Kiếm Đế cung thì được, làm nhục lão nhân gia ngài thì không được.

“Mỗi người chúng ta chuẩn bị một trăm viên Ngộ Đạo đan, coi như nhận lỗi, mong rằng Lục cung chủ bao dung.” Ba vị trưởng lão ăn nói khép nép, nói xong móc ra nhẫn không gian.

Ngộ Đạo đan, đan dược thập ngũ phẩm, có thể khiến võ giả nhanh chóng lĩnh ngộ đạo, tích góp nội tình, cực kỳ thưa thớt, hiện giờ có hơn tám trăm đệ tử bị bắt giữ, một đệ tử mười viên, chính là hơn tám ngàn viên, đối với ba phe phái mà nói, cũng là chảy máu nhiều.

Đương nhiên không có khả năng lấy ra hơn tám ngàn viên đổi lấy toàn bộ đệ tử, một phe phái tượng trưng lấy ra một trăm viên coi như nhận lỗi.

Ánh mắt Lục Trần mang theo ý châm chọc, hừ lạnh nói: “Tống cổ ăn mày sao.”

“Ba người các ngươi chọn lựa mười đệ tử rời đi, những người khác thì phế bỏ, ném ra khỏi Vạn Kiếm tông.” Lục Trần lạnh lùng nói.

Lời này vừa nói ra, ba vị trưởng lão và cả hơn tám trăm đệ tử bị bắt giữ, sắc mặt tất cả đều thay đổi, bọn họ không ngờ trưởng lão tới rồi mà Lục Trần vẫn cường thế như vậy, giống như muốn cường thế đến cùng.