Chương 1938 Khi sư diệt tổ (2)
Người này cũng không nhượng bộ, khẽ gật đầu.
Hắn đứng giữa không trung, thôi động tu vi, kiếm quang vây quanh thân thể, tựa như thần thể Kiếm đạo, một lĩnh vực đại đạo từ dưới chân lan tràn, bao trùm không gian mênh mông.
Trong lĩnh vực đại đạo diễn hóa ra vô số kiếm quang, tiếng kiếm rít bên tai không dứt, dấy lên một cơn phong bạo kiếm khí.
Vương Mãnh đứng trong lĩnh vực đại đạo của người nọ, một luồng kiếm phong vỗ vào trên mặt cường tráng của hắn, vẻ mặt yên tĩnh đến cực điểm, không hề có biến hóa nào.
Người này phất tay, một mảnh kiếm quang xen lẫn, hoá thành một tấm lưới kiếm lớn, trực tiếp bao phủ tới Vương Mãnh.
“Sư đệ, ngươi cũng nên cẩn thận rồi đó.” Thanh niên thờ ơ nói một câu.
Tốc độ lưới kiếm cực nhanh, lơ lửng trên đỉnh đầu Vương Mãnh, tản ra khí lưu sắc bén vô tận, theo bàn tay thanh niên ấn xuống, lưới kiếm hạ xuống vị trí của Vương Mãnh.
Vương Mãnh tùy ý đứng tại đó, ngẩng đầu nhìn tấm lưới lớn kiếm khí đan xen trên không, hai mắt lộ ra miệt thị nồng đậm, hét lớn một tiếng, thân thể của hắn đột nhiên tỏa ra ánh sáng, từng dòng nước kiếm ý vây quanh, hội tụ thành một cột nước hình kiếm phóng lên tận trời.
Roẹt!
Chỉ thấy lưới kiếm nháy mắt bị cột nước hình kiếm xé rách ra một lỗ hổng lớn.
Người xung quanh thấy một màn này, sắc mặt hơi kinh ngạc, thứ như dòng nước kia, chính là kiếm ý sao.
Uy lực thật mạnh, thế mà nháy mắt xé rách lưới kiếm.
Theo lưới kiếm bị xé rách, hình thái của cột nước hình kiếm nhanh chóng biến hóa, lại hóa thành một con thủy long du đãng, cắn nuốt toàn bộ ánh kiếm xung quanh.
Vẻ mặt thanh niên không thay đổi, hai tay kết ấn, trong lĩnh vực đại đạo, vô số kiếm khí hội tụ đến, hóa thành ba thanh kiếm toàn thân sáng chói, ánh kiếm chém đứt không gian, uy thế phát ra vô cùng cường đại.
Bàn tay huy động, ba thanh kiếm đặt song song, bắn tới Vương Mãnh.
Vương Mãnh vươn tay, bao trùm tầng một kiếm ý, trường kiếm đụng vào lòng bàn tay, trực tiếp bị kiếm ý ma diệt, chỉ thấy trường kiếm vỡ ra từng tấc, tan thành mây khói.
Thanh niên kia nhìn thấy một màn này, vẻ mặt hơi kinh hãi, hai tay lần nữa kết ấn, làm ra từng thủ thế, bên cạnh bỗng nhiên nhiều ra một con rối luyện kim.
Con rối luyện kim giống như người thật, hiện màu vàng sẫm, thân thể cao to lựuc lưỡng, phát ra sát khí mờ nhạt.
Con rối luyện kim cầm trong tay một thanh trường kiếm, chém giết tới Vương Mãnh.
Vương Mãnh chắp tay trước ngực, kiếm ý bốn phía hội tụ đến, mặt khác, xung quanh Vương Mãnh bốc lên vô số hỏa diễm đỏ thẫm, hỏa diễm và kiếm ý dung hợp cùng nhau, một thanh thần kiếm hỏa diễm dựng dục mà sinh.
Theo thần kiếm hỏa diễm xuất hiện, một luồng năng lượng hỏa diễm cực nóng quét khắp bốn phương tám hướng, trên trời cao càng dấy lên một cơn phong bạo đỏ thẫm, phong bạo quay cuồng gào thét, thanh thế kinh người.
Bàn tay Vương Mãnh vỗ vào chuôi kiếm, chỉ thấy thần kiếm hỏa diễm bắn ra, đụng vào con rối luyện kim.
Xoẹt!
Thần kiếm hỏa diễm sắc bén vô cùng, thế mà dễ dàng xuyên qua con rối luyện kim, răng rắc một tiếng, con rối luyện kim rạn nứt, hoá thành vô số mảnh kim loại.
Thanh niên nhìn thấy một màn này, mắt đều sắp trừng ra ngoài, con rối luyện kim này của mình, hao tốn vô số tài liệu luyện chế mà thành, độ cứng không thua kém Thánh Đế khí, nhưng mà lại như vậy, lại tuỳ tiện bị thần kiếm hoả diễm đánh nát, biến thành một đống mảnh vỡ kim loại.
Rất nhanh, sắc mặt thanh niên chợt biến, bởi vì hắn cảm giác được lĩnh vực đại đạo của mình đang tán loạn, bị một sức mạnh cực kỳ đáng sợ va chạm, căn bản không ổn định được.
Trên thân thể Vương Mãnh tỏa ra khí tức đáng sợ, vô số kiếm ý thoát ra, khiến lĩnh vực của thanh niên vỡ nát nổ tung, đường vân đại đạo tràn ngập dưới chân Vương Mãnh, tạo thành lĩnh vực, bao phủ một vùng thiên địa, nhốt thanh niên vào bên trong.
Trong lĩnh vực đại đạo, khắp trời đều là dòng nước kiếm ý.
Thanh niên ngẩng đầu, nhìn từng luồng lực lượng sắc bén, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Hắn ở trong lĩnh vực của đối phương, bị đại đạo của đối phương áp chế, không dùng ra đượcmột chút lực lượng nào.
Lần chiến đấu này, thua cực kỳ triệt để.
“Ta thua rồi.” Mặt mũi thanh niên tràn đầy hồn bay phách lạc, trong miệng chậm rãi phun ra ba chữ.
Gần ba vạn người vây xem xung quanh nhìn thấy một màn này, cũng lộ vẻ cực kỳ kinh ngạc, người tu hành tên Vương Mãnh này thế mà dùng lĩnh vực đại đạo đảo khách thành chủ, khắc chế thanh niên của Khôi Lỗi cung, đại đạo Kiếm Ý quả nhiên càng đáng sợ hơn Kiếm đạo.
Quan trọng nhất là, thanh niên còn cao hơn Vương Mãnh hai tiểu cảnh giới.
“Đại đạo Kiếm Ý chỉ là đại đạo xuất hiện mấy năm trước, vì sao người Kiếm Đế cung đã tu hành kiếm ý, chẳng lẽ trước khi chưa có đại đạo này đã bắt tay vào tu hành sao?”
Trong bóng tối, có mấy tồn tại quan chiến, là Thái Thượng trưởng lão của ba phe phái, cấp bậc Tạo Giới cảnh viên mãn.
Một trận chiến này, cũng làm cho bọn họ bị xúc động mạnh, cảm giác cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng trách năm mươi bảy người từ Đạo giới trở về, quyết tâm gia nhập Kiếm Đế cung, chín con trâu cũng kéo không lại.
“Còn ai muốn khiêu chiến ta?” Ánh mắt Vương mãnh liếc nhìn ba vạn người phía dưới, hờ hững hỏi.
“Ta tới.”
Có người đi ra, cũng là Thánh Đế đỉnh phong.
Cả hai rất nhanh bày ra chiến đấu, lĩnh vực đại đạo va chạm, thi triển thủ đoạn, đáng tiếc, chưa đến hai phút đã bị Vương Mãnh phá hủy lĩnh vực đại đạo, trấn áp trong lĩnh vực.