Chương 1954 Truy sát Đạo Tổ
Cung chủ Tử Dương cung bỗng ngẩng đầu lên, sát ý trên người phun trào, đôi mắt chảy máu đảo qua từng người.
Cung chủ Tử Dương cung không ngờ, sau khi chịu đựng nhát nguyên thần chi kiếm đầu tiên, phía sau còn có hai cái đang chờ hắn.
Một nguyên thần chi kiếm trước đó chắc chắn là Kiếm Quân Chủ để lại, một kích xé rách nguyên thần của hắn, kiếm khí sót lại khiến cho nguyên thần không thể khép lại trong thời gian ngắn, khiến hắn đau đớn không muốn sống nữa, hai nguyên thần chi kiếm phía sau, khá yếu, hai kiếm cộng lại cũng không mạnh như uy lực đầu tiên.
Nhưng đối với hắn cũng tạo thành vết thương trí mạng, giống như một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.
“Phụt.”
Lục Trần cũng phun ra một ngụm máu, sắc mặt hắn trắng bệch, thân thể loạng choạng, mắt tối sầm lại, đại não xuất hiện khoảng trống ngắn ngủi.
Vừa rồi hắn mới thiêu cháy nguyên thần để ngưng tụ trường nguyên thần chi kiếm, chính là vì không tiếc mọi thứ đả thương cung chủ Tử Dương cung.
Bởi vì cấp độ Đạo Tổ quá cao, mặc dù nguyên thần bị thương cũng có thể tùy tiện tàn sát mọi người.
“Là ngươi, ngươi học được Truy Hồn kiếm quyết, sao có thể chứ?” Trong lòng cung chủ Tử Dương cung có cảm giác, bỗng nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm Lục Trần sắp rách cả mí mắt, điên cuồng gầm thét lên.
Trong tiếng gào thét mang theo cả oán độc, sự khó tin cùng đủ loại đau đớn thống khổ.
Truy Hồn kiếm quyết là con át chủ bài mạnh nhất của Kiếm Quân Chủ, tại sao hắn được xưng là Đạo Tổ đệ nhất Ngueyen giới, còn không phải là vì Truy Hồn kiếm quyết sao, cho dù là Đạo Tổ có nguyên thần mạnh đến đâu cũng không gánh nổi một kiếm của Kiếm Quân Chủ.
Bản thể thi triển một kiếm đã đủ lấy mạng Đạo Tổ, khiến cho Đạo Tổ Nguyên giới nghe mà sợ mất mật.
Kiếm Quân Chủ trấn áp cả một thời đại, áp đảo tất cả Đạo Tổ không ngẩng được đầu lên.
May mắn muốn tu hành Truy Hồn kiếm quyết cực kỳ khó, gần như có thể nói là khó như lên trời, bởi vì trong Vạn Kiếm tông chỉ có một mình Kiếm Quân Chủ sử dụng Truy Hồn kiếm quyết, trừ hắn ra không ai có thể tu hành thành công.
Cho nên khi cung chủ Tử Dung cung trúng hai kiếm kia đã lộ ra vẻ mặt giật mình.
Ầm ầm!
Ngụy Hằng và các trưởng lão cùng mấy trăm ngàn đệ tử, tất cả đều dùng ánh mắt rung động nhìn chằm chằm Lục Trần, hô hấp dồn dập, tâm cảnh dao động rất lớn.
Lục Trần đã tu hành thành công Truy Hồn kiếm quyết.
Đối với bọn họ mà nói, không thua kém địa chấn, làm bọn họ sợ hãi không nhẹ.
Sau khi lấy lại tinh thần, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ kích động, không biết bao nhiêu vạn năm, ngoại trừ tông chủ ra, đã có người thứ hai tu hành thành công.
“Tiểu súc sinh, chịu chết đi!” Cung chủ Tử Dương cung khóa chặt mục tiêu, giơ tay lên, đại đạo hội tụ tràn ngập, một lực lượng diệt tuyệt rung động trong lòng bàn tay rồi tỏa ra, một chưởng mạnh mẽ, khiến thiên địa đổi sắc, tựa như chưởng kia hạ xuống, vạn vật đều bị hủy diệt.
“Phụt.”
Nhưng mà uy năng của cung chủ Tử Dương cung vừa mới hội tụ, cùng lúc đám người Ngụy Hằng thay đổi sắc mặt, đối phương đột nhiên hộc máu ra mà không báo trước, sắc mặt lập tức trắng bệch, đầu hướng xuống đất cắm xuống, nhưng còn chưa rơi xuống đất thì đã hóa thành luồng sáng trắng, chớp mắt biến mất không thấy nữa.
Cảnh tượng này nằm ngoài suy đoán của mọi người.
Lục Trần nhìn chằm chằm phương hướng cung chủ Tử Dương cung bỏ chạy, liếm khóe miệng.
Một ý nghĩ rất to gan sinh sôi trong đầu hắn.
Hắn muốn đi săn giết Đạo Tổ!
Lục Trần hiểu rõ cấp độ Đạo Tổ đại diện cho cái gì, cho dù là Tạo Giới cảnh viên mãn, giơ tay lên cũng có thể diệt bỏ, từ khi cung chủ Tử Dương cung hạ xuống, phóng thích thiên uy áp chế tất cả mọi người là đã có thể thấy được.
Cấp bậc này thì chỉ có cùng cấp bậc mới có thể chống lại.
Nhưng cung chủ Tử Dương cung đầu tiên là trúng nguyên thần chi kiếm do Kiếm Quân Chủ để lại, sau đó lại trúng hai kiếm của mình.
Nguyên thần của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, liên tiếp thực lực giảm xuống, đã không thể phát huy ra lực lượng đỉnh phong, từ cảnh vừa rồi cưỡng ép kéo sức mạnh đến đỉnh phong, đột nhiên bị phản phệ đã có thể thấy được.
“Ngụy phong chủ, ta đi theo đuổi giết cung chủ Tử Dương cung, những người còn lại khống chế người Tử Dương cung trước mặt lại.” Lục Trần nói nhanh một câu, cả người như tia chớp, tốc độ cực nhanh khiến không gian nứt ra, chớp mắt đã biến mất không thấy.
Ngụy Hằng nghe thấy lời Lục Trần nói thì thân thể chấn động, trong mắt lóe lên ánh sáng. Mặc dù nói, dựa vào tu vi Tạo Giới cảnh viên mãn truy sát Đạo Tổ, không khác nào trứng chọi đá.
Nhưng Lục Trần có Truy Hồn kiếm quyết, lại công kích được nguyên thần, chuyện không thể nào làm được như bọn họ nghĩ, có lẽ sẽ có kỳ tích xảy ra.
Ngụy Hằng không hề do dự, bước chân đạp mạnh, không gian rung động kịch liệt, đi theo Lục Trần.
Xoẹt xoẹt!
Trong đám người, có bốn bóng người mơ hồ, lóe lên rồi biến mất.
Nếu không phải trước mặt có sáu kẻ địch Tạo Giới cảnh viên mãn thì e rằng toàn bộ đều sẽ đi săn giết cung chủ Tử Dương cung.
Những người cấp bậc Tạo Giới cảnh viên mãn còn lại thì vây quanh đám người Triệu Lập.
Sáu người Triệu Lập nhìn cường giả tụ tập đến, sắc mặt trắng bệch, trong lòng căng thẳng mãnh liệt, hắn tuyệt đối không ngờ cung chủ sẽ đích thân hạ xuống, rõ ràng tất cả đều xảy ra bất ngờ, bản thân bị trọng thương mà bỏ chạy, điều này hoàn toàn đối lập với những gì mà hắn nghĩ trước đó.