Chương 720 Tiên thành Tiểu Kiếm
Tại một Tiên thành nhỏ đổ nát ở Thiên Tây Châu.
Tiên thành nhỏ đến cả bố trí Truyền tống trận cơ bản nhất mà cũng không có, mật độ linh khí cũng rất thấp so với đại lục trung tâm.
Lúc này trong Tiên thành đang cử hành đại điển Tông môn tuyển đệ tử trăm năm mới tổ chức một lần.
Tại đạo trường, tập trung những đứa trẻ có linh căn từ mười hai tuổi trở xuống trong toàn bộ Tiên thành và phàm nhân của những nước bên cạnh.
Một trưởng lão Luyện Hư Kỳ nhìn đám trẻ con này, trong mắt lộ ra sự thương hại.
“Loạn thế sắp bắt đầu, hiện đã phát hiện bóng dáng của Yêu tộc tại Thiên Tây Châu chúng ta, nhìn đại chiến trước mắt thì hết sức căng thẳng, chỉ đáng thương cho đám nhóc này không biết có mấy đứa có thể sống sót qua.” trưởng lão Luyện Hư Kỳ nói.
“Nghe nói có ba vị Yêu tôn từ châu lớn bên cạnh kia đến, dự tính cắm rễ ở Thiên Tây Châu chúng ta, không biết Đại Thừa tôn giả của Thiên Tây Châu chúng ta có trụ vững được không nữa?” một trưởng lão Luyện Hư Kỳ của tông môn khác có chút lo lắng nói.
“Không cần lo lắng chuyện này, bên Hội trưởng lão sẽ phái người qua đây thôi.”
“Chỉ cần chúng ta phòng ngự được, Hội trưởng lão có thời gian nhất định sẽ phái tôn giả đến giải quyết thôi.”
“Hi vọng là như thế.”
Đúng lúc này, ba người đột nhiên nhìn lên thiên không.
“Sao lại cảm thấy linh khí của thiên không có chút bất thường nhỉ, còn có chút chấn động không gian nữa.”
Ba vị Luyện Hư Kỳ tôn giả nói xong bắt đầu trở nên cảnh giác.
Trực tiếp dừng lại việc tuyển chọn đệ tử bên dưới, khởi động phòng ngự trận của đạo trường rồi để toàn bộ bọn họ trốn trong đó.
Ba trưởng lão Luyện Hư Kỳ của ba tông môn nhìn lên thiên không bày trận đợi sẵn.
Đúng lúc này, thiên không đột nhiên có ánh sáng mạnh xẹt qua.
Sau đó mọi người chỉ cảm thấy trước mắt một màn đen xịt, hoá ra cả toà Tiên thành đã bị một đại lục đột nhiên xuất hiện trong thiên không che phủ chặt chẽ.
Trong tức khắc từ ban ngày biến thành ban đêm.
“Hòn đảo có thể chuyển động bay trên không, không biết bên trên là Yêu tộc hay là thế lực của Nhân tộc chúng ta đây.” Luyện Hư Kỳ nhìn lên thiên không nói.
Lúc này đã truyền tống xong Ẩn Linh đảo, thế giới trung tâm mở ra đưa toàn bộ đệ tử, trưởng lão và Yêu tộc của Yêu bộ ra ngoài.
“Đã đến Tiên thành Tiểu Kiếm của Thiên Tây Châu, có cần bay về nơi dự định hạ cánh không?” Bồ Đào nói.
“Bảo ngươi truyền tống, mà ngươi trực tiếp bay đến chỗ làm việc của người ta là thế nào vậy?
“Phái Tự Viễn đi vào Tiên thành giải thích chút đi.” Từ Phàm nói.
Hắn nhìn cảnh tượng trong màn sáng trước mắt, phát hiện tu sĩ trong Tiên thành toàn bộ đều đang trở nên hoảng loạn.
Tiên thành trong đêm tối tăng lên vô số độn quang, toàn bộ đều hướng về phía ngoài Tiên thành tháo chạy.
“Các vị tu sĩ trong Tiên thành Tiểu Kiếm đừng sợ, Tông môn của chúng ta cần thời gian tu dưỡng, chứ không phải quấy nhiễu cuộc sống của các ngươi.” Giọng Khâu Tự Viễn vang vọng khắp Tiên thành Tiểu Kiếm.
Sau đó Ẩn Linh đảo bay về phía địa điểm dự định.
Lúc này, sau khi các tu sĩ tháo chạy ra bên ngoài Tiên thành biết không phải Yêu tộc, lại trở về Tiên thành Tiểu Kiếm cả.
“Thế mà lại có thể truyền tống hòn đảo to lớn như thế, Tông môn này chắc chắn không đơn giản.”
“Ta cảm thấy có lẽ là Tông môn hàng đầu của đại lục trung tâm, chúng ta có nên thông báo cho chưởng giáo của các Tông qua đó chào hỏi chút không.”
“Chuyện này quan trọng, chúng ta trở về Tông môn báo cáo trước đã, về đại lễ nhận đệ tử giao cho môn đệ đệ tử đi.
Trưởng lão Luyện Hư Khí của ba Tông cùng nhau thương lượng, sau khi phân phó xong, đều cấp tốc trở về tông môn.
Cách phía đông Tiên thành Tiểu Kiếm vạn dặm, toàn bộ Ẩn Linh Đảo đang từ từ đáp xuống giữa các ngọn núi.
Vừa kín kẽ lại liền mạch,dường như thiên nhiên chính là như thế.
Lúc này Từ Phàm cảm thấy toàn thân có chút hoảng hốt, cảm thấy trong cơ thể có một loại lực lượng đang kêu gọi lôi kiếp, chỉ là hắn đang cố kìm nén không phóng loại lực lượng này ra.
Sau khi Ẩn Linh môn đã ổn định, Từ Phàm trực tiếp truyền tống đến địa điểm độ kiếp đã dự định.
Về lí do tại sao lại không ở trong Tông môn là vì Từ Phàm sợ ngộ nhỡ lôi kiếp quá mạnh sẽ phá hỏng cơ địa của Ẩn Linh đảo, như thế chẳng lợi bất cập hại sao?
Trong đại trận ở một nơi cách Ẩn Linh đảo hàng vạn dặm, lúc này đã có một nửa lực lượng con rối của Ẩn Linh môn đang canh giữ
Trong phạm vi ngàn dặm, toàn bộ Yêu thú sinh linh đã bị thanh trừ, chỉ vì trong lúc Từ Phàm độ kiếp sẽ không bị quấy nhiễu.
Từ Phàm vừa đến trung tâm phòng ngự trận, liền lập tức giải phóng lực lượng đang kìm nén trong cơ thể.
Một chùm tia thông thiên huyết quang từ trong cơ thể Từ Phàm thoát ra trực tiếp xông lên trời xanh, trong tức khắc đập tan những tầng mây cao vạn mét.
Sau khi lực lượng trong cơ thể Từ Phàm trút lên thiên không, trong thiên không bắt đầu từ từ ngưng tụ lôi kiếp. Thiên không dần dần chuyển tối, vô số kiếp vân bắt đầu ngưng tụ.
Cuồng phong nổi lên, tiếng sấm rền không ngừng.
Huyết quang trong kiếp vân chiếu rọi trong phạm vi ngàn dặm, khiến cho hoang dã nguyên bản như biến thành ngày tận thế vậy.
“Kiếp vân ngàn dặm, không biết có còn mở rộng thêm không nữa.” Từ Phàm nhìn thiên không nhàn nhã nói.
Kiếp vân của Độ Kiếp kỷ cũng có quy cách của nó, yếu nhất thì trăm dặm kiếp vân, mạnh nhất cũng phải là vạn dặm kiếp vân.
Dựa theo ghi chép từ kho dữ liệu của Bồ Đào, kiếp vân của vị thượng tôn trong truyền thuyết kia còn bao phủ phạm vi bảy vạn dặm.
Lúc này, kiếp vân vẫn đang từ từ mở rộng, lại phát triển xu thế thành kiếp vân vạn dặm.
Lực lượng ngưng tụ trên thiên không càng ngày càng nhiều, tiếng sấm rền cũng ngày càng to.
Lúc này trong kiếp vân, lập lờ có Lôi Long bơi lượn. Tiếng long ngâm như có như không, thỉnh thoảng lại truyền đến tai Từ Phàm.
Từ Phàm híp mắt nhìn lên thiên không, trong kiếp vân chập sáng chập tối kia như có một đôi mắt đang chăm chú nhìn hắn.
“Lôi kiếp hóa hình, xem ra không tránh khỏi kiếp vân vạn dặm rồi.” Từ Phàm nhìn thiên không nói, lúc này hắn đang nghĩ có nên đánh tan Lôi Long trong thiên không kia hay không?
“Chủ nhân, phạm vi của kiếp vân đạt đến quy mô vạn dặm rồi nhưng hình như vẫn có xu thế mở rộng thêm nữa.” Bồ Đào hồi báo nói.
“Bồ Đào, nếu như lúc ta độ kiếp khiến cho Tiên thành Tiểu Kiếm kia bị ảnh hưởng quá nhiều thì ngươi phái con rối đi lập một phòng ngự trận bảo hộ đi.” Từ Phàm phân phó nói.
“Đã rõ, chủ nhân.”
Đúng lúc này, bên trên kiếp vân đột nhiên bay ra một con Trường Long do lôi điện ngưng tụ thành.
Lôi Long dài hàng ngàn trượng dùng một đôi mắt rồng uy nghiêm nhìn chằm chằm vào Từ Phàm ở bên trong phòng ngự trận.
“Ngươi ngó cái gì?” Từ Phàm không chút sợ hãi nhìn Lôi Long nói.
Lúc này trong đôi mắt uy nghiêm của Lôi Long xuất hiện một tia thần thái khác thường, đó là ánh mắt đang thưởng thức. Như đang nhìn một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không chút khuyết điểm nào vậy.
Từ Phàm cứ đối mặt nhìn với Lôi Long như vậy, nhưng trong thâm tâm hắn đột nhiên có chút ngứa ngáy. Muốn đánh cho Lôi Long này một phát xem có thể làm suy yếu lôi kiếp không.
Vào lúc này, trong thiên không lại xuất hiện một con Lôi Long thứ hai, cũng giữ tư thế như con lúc nãy nhìn chằm chằm vào Từ Phàm.
“Lôi Long thứ hai, Bồ Đào trong kho dữ liệu có người nào độ kiếp xuất hiện tình huống như này không?” Từ Phàm hỏi.
“Có xuất hiện dị linh khác do lôi kiếp tổ hợp thành, nhưng nhiều nhất chỉ có một con.” Bồ Đào trả lời.
“Chủ nhân, tín hiệu bên này càng ngày càng yếu rồi, lực trường do kiếp vân hình thành bắt đầu quấy nhiễu tín hiệu của ta, dự đoán sau khi chủ nhân bắt đầu lôi kiếp thì tín hiệu sẽ bị đứt đoạn.”
“Không sao, chút lôi kiếp này không thể làm gì được ta đâu.”
“Tỉ lệ thông qua là sáu phần mà có thể đào thải được ta sao.” Từ Phàm cười nói.
Đúng lúc này, từ phía trên Lôi Long lại xuất hiện con Lôi Long thứ ba.