Chương 872 Giao dịch
“Cầu xin ngươi, nếu như bản nguyên ý chí thiên đạo của Nam Sơn giới bọn ta không đủ thì tiểu Tiên giới vừa mới được nuôi dưỡng sẽ sụp đổ mất.” Hai mắt của Hồng Liên tôn giả ngấn lệ, bày ra một dáng vẻ tùy quân ngắt hái.
Dáng vẻ đó dường như đang nói, lúc này ngươi có thể đưa ra một số yêu cầu quá đáng.
“Nhưng những chuyện này thì có liên quan gì đến ta?”
“Bản nguyên ý chí thiên đạo không đủ thì các ngươi đi giật đi, có ba người chí cao các ngươi, trong thế giới Trung Thiên này còn có cái gì mà các ngươi không thể chinh phục được.” Từ Phàm bày ra một dáng vẻ chuyện không có liên quan đến mình.
Khi tình hình vẫn ổn, không có gì có thể khiến Từ Phàm trở nên siêng năng.
“Chỉ có vài tên thế giới Trung Thiên cách Nam Sơn giới bọn ta hơi gần một chút là có thù với bọn ta, bọn ta không thể làm gì được.”
“Thế nên mới muốn mời Vạn Đạo đạo hữu ra tay, sau khi xong việc này, bọn ta chỉ lấy một nửa ý chí thiên đạo.” Hồng Liên tôn giả van xin.
Từ Phàm vẫn lắc đầu.
“Bản nguyên ý chí thiên đạo và linh khoáng ta đều không thiếu, cho nên bây giờ ta không thể ra tay.” Từ Phàm thản nhiên nói.
“Không lẽ đạo hữu có nỗi niềm khó nói?” Hồng Liên tôn giả hỏi, vẻ mặt của nàng có một chút gì đó hơi hiểu ra, thảo nào ta – một đại mỹ nhân có sức hút như thế này, lại cầu xin không được người đàn ông ở trước mặt này.
“Không phải, bởi vì ta lười.”
“…”
“Đạo hữu muốn thế nào mới chịu giúp bọn ta.” Hồng Liên tôn giả lại ra chiêu mỹ nhân kế.
Ngay khi Từ Phàm có hơi mất kiên nhẫn thì Minh Không đột nhiên đến thăm.
“Mau mời qua đây.” Từ Phàm nhanh chóng nói.
Từ ngữ khí gấp gáp này của Từ Phàm, Bồ Đào trực tiếp truyền tống Minh Không tới.
Hồng Liên tôn giả nghe thấy trưởng lão đứng đầu Hội Trưởng lão sắp đến, ánh mắt đột nhiên sáng lên.
Bọn họ cũng có thông tin tình báo nhất định ở Phi Vũ giới, đúng lúc biết được mấy năm trước, bọn họ đã phát hiện thấy một thế giới tiểu Trung Thiên.
Một Truyền tống trận xuất hiện ở bên ngoài đình nghỉ mát.
Minh Không bước ra từ trong Truyền tống trận với bộ y phục trắng, vẻ mặt mang theo làn gió xuân.
“Chào Đại trưởng lão, chào Hồng Liên tôn giả.” Minh Không cười chào hỏi, Hồng Liên tôn giả cũng được xem như người quen.
“Minh Không trưởng lão, dạo gần đây Hội Trưởng lão các ngươi có đồ gì cần gấp không?” Từ Phàm cười hỏi.
“Thiếu đồ nhiều lắm.” Minh Không không hiểu Từ Phàm đang có ý gì.
“Nam Sơn giới bọn ta có bí pháp bồi đắp ra tiểu Tiên giới, không biết trưởng lão Minh Không ý đồ này không?” Hồng Liên tôn giả nhìn về hướng Minh Không, ánh mắt phát sáng bling bling.
Sau khi Minh Không nghe thấy bí pháp tiểu Tiên giới, hắn rõ ràng đã lộ ra một vẻ mặt dao động.
“Hồng Liên tôn giả rảnh rỗi không bằng đến tổng bộ của Hội Trưởng lão ta ngồi chơi.” Minh Không mời mọc, nói.
“Không cần, các ngươi nói ở đây là được rồi, ta cung cấp địa điểm cho các ngươi.” Từ Phàm nói.
“Lần này ta đến vì bí pháp ngưng tụ tiểu Tiên giới, ta muốn mượn sức của Bồ Đào để thôi diễn bí pháp nhanh chóng ngưng tụ tiểu Tiên giới.” Minh Không nói.
“Ta chắc Bồ Đào không giúp ích được gì cả, không có số liệu cơ bản làm trụ cột, lúc thôi diễn sẽ rất khó, chỗ này đã có sẵn, hai người các ngươi vui vẻ bàn đi.” Từ Phàm nói xong liền biến mất tăm mất tích.
Hồng Liên tôn giả nhìn Minh Không, Minh Không cũng đang nhìn Hồng Liên tôn giả.
Còn Từ Phàm thì chạy đến cự hồ mười vạn dặm câu cá.
“Vũ Luân đi đâu rồi?” Từ Phàm cầm cần câu, hỏi.
“Hắn đi theo Tinh tới vực Cực Không rồi, nói là phát hiện thấy một nơi rất vui..” Bồ Đào đáp lời.
“Xem ra ta chỉ có thể câu cá một mình rồi.”
Một ngày sau, Hồng Liên tôn giả đi rồi.
Minh Không đi đến nơi mà Từ Phàm câu cá.
“Các ngươi bàn bạc thế nào rồi.” Từ Phàm cười hỏi.
“Ta bán bản nguyên của thế giới Tiểu Thiên đi rồi.” Minh Không ung dung nói.
“Ta còn nghĩ ngươi sẽ không nỡ.”
“Ta vốn dĩ không nỡ, nhưng bên đó cho ta quá nhiều, ta không thể từ chối được.”
“Hơn nữa, từ bí pháp mà nàng đưa, ta có thể biết được, thực ra Phi Vũ giới đã đạt được điều kiện ngưng tụ tiểu Tiên giới.” Minh Không nói.
Tuy rằng hắn rất hài lòng với cuộc giao dịch, nhưng hắn luôn có cảm giác đã bị Từ Phàm bán mất.
“Thông qua lần giao dịch này, chỉ cần Hội Trưởng lão có thể tiêu hao đi những thứ này, thực lực sẽ mạnh hơn gấp mấy lần.” Minh Không nói.
“Vậy ta có thể yên tâm dẫn toàn bộ Tông môn phi thăng Tiên giới rồi.” Từ Phàm nhàn nhã nói.
“Đại trưởng lão không muốn biết ta đã giao dịch gì sao?” Minh Không nói.
“Không muốn biết, ta cũng lười muốn biết, những thứ mà Hội Trưởng lão các ngươi thiếu chỉ cần nhìn một phát là biết ngay.” Từ Phàm phất tay, nói.
“Ba Luyện Khí Đại Tông sư, ba Luyện Đan Đại Tông sư, ba chiếc vũ chu và tu sĩ tương ứng, 100 món Tiên khí, những Tiên khí phẩm cấp được đưa vào trong có 15 món.”
“Vô vàn linh khoáng Tiên khí cấp cao, linh dược, linh bảo nhiều vô số kể.”
“Tiên ngọc 500 vạn, còn có…”
Dưới tình huống Từ Phàm bày ra biểu cảm ngươi không hiểu ta đang nói cái gì, Minh Không nói ra hết nội dung của cuộc giao dịch.
“Đại trưởng lão, ngươi nói đáng hay không.” Minh Không cười hỏi.
“Không thể đánh giá, nhưng chắc là ngươi hời rồi.” Từ Phàm ngoảnh đầu lại để chuyên tâm câu cá, không muốn để ý đến Minh Không nữa.
“Đại trưởng lão, ngươi có thể giúp bọn ta thôi diễn ra bí pháp ngưng tụ tiểu Tiên giới không, ta biết lúc nãy ngươi đang miễn cưỡng qua lại với Hồng Liên tôn giả.” Minh Không cười hehe nói.
Lúc đầu, Hội Trưởng lão muốn dùng cách ngu ngốc nhất để ngưng tụ tiểu Tiên giới, Minh Không cũng là do nhất thời nghĩ đến việc này nên mới qua tìm Từ Phàm, nhưng không ngờ lại có thu hoạch bất ngờ.
“Được, đợi khi nào ta rảnh ta sẽ thôi diễn một bộ bí pháp bồi đắp tiểu Tiên giới cho ngươi.” Từ Phàm nói.
“Đa tạ Đại trưởng lão”
Đúng vào lúc này, Từ Phàm đột nhiên nhìn về phía vực Cực Không.
“Ta có việc cần phải làm, ngươi cứ trở về tự nhiên.” Từ Phàm nói xong liền quay người bước một bước rời khỏi, lập tức biến mất ngay trước mặt Minh Không.
Trong một tòa thành lớn sát biên giới nhất Tu Tiên giới.
Ở một khu vực thần bí ngàn dặm không một bóng người, một Tiên môn đang nằm lơ lửng trên bầu trời với bậc thang tiên ngọc vươn dài xuống vùng đất lớn phía dưới.
“Sư phụ, ta thật không nỡ rời xa người.” Trương Vi Vân có chút không nỡ nói với sư phụ của nàng.
“Vậy ngươi đi theo ta đến Tiên giới luôn đi.” Huyền Thanh tôn giả cười nói.
“Thế giới này có phu quân của ta, đến lúc đó ta sẽ cùng phu quân phi thăng lên đó thăm sư phụ.” Trương Vi Vân nói.
“Duyên phúc của ngươi thâm hậu hơn sư phụ, trước khi phi thăng sư phụ cũng không có gì để dặn dò cả.”
“Tâm địa ngươi lương thiện, lại là Thiên Phúc linh thể đại thành, nghe theo trái tim mà hành sự, ắt sẽ có trời đất đến bảo vệ ngươi.”
“Thời gian có hạn, vi sư đi trước đây, sau này lại tề tụ ở Tiên giới.” Cuối cùng, Huyền Thanh tôn giả xoa đầu của Trương Vi Vân, cười rồi bước lên bậc thang tiên ngọc.
Mặc dù không nỡ, nhưng việc phi thăng Tiên giới quan trọng hơn.
Lúc này, một cánh cổng hư không xuất hiện ngay bên cạnh hai người, Từ Phàm bước ra từ bên trong.
Lúc nãy khi đang câu cá thì hắn đột nhiên cảm nhận được thế giới này đã xuất hiện dấu vết của vợ, cho nên mới vội vàng chạy tới xem thử.
“Chúc mừng Huyền Thanh tôn giả phi thăng Tiên giới.” Từ Phàm chúc mừng Huyền Thanh tôn giả trước.
“Đa tạ Đại trưởng lão đến xem lễ, sau khi ta đi, Vi Vân phải giao cho ngươi rồi.” Huyền Thanh tôn giả nói.
“Tôn giả, Vi Vân là vợ của ta, sao lại không thương yêu cơ chứ.” Từ Phàm cười nói.
Khi nhìn thấy Huyền Thanh tôn giả phi thăng, tâm trạng của Từ Phàm vô cùng tốt.
Cô vợ bị cuỗm đi mất nhiều năm cuối cùng cũng có thể trở về bên cạnh hắn rồi.
Trái tim cô đơn đó của hắn cũng có thể có được an ủi.