← Quay lại trang sách

Chương 1535 Cự thú tường kép không gian

“Vương Vũ Luân đã mở mấy phần chiến lực?” Từ Phàm vẫn còn hơi buồn ngủ.

“Chín phần mười.”

“Nói cho bọn họ biết, không tính, sau này khiêu chiến, chỉ để Vũ Luân mở sáu phần mười chiến lực.” Từ Phàm suy nghĩ nói.

“Tuân lệnh.”

“Muốn thể hiện trước mặt nhi tử liền phanh xe không được, thế này sao được.” Từ Phàm cười, sau đó lại bắt đầu tham ngộ phù văn.

Không quá lâu sau, một cánh cửa không gian mở ra, Vương Vũ Luân từ đó đi ra.

“Từ đại ca, vừa rồi đánh không phanh nổi xe, suýt nữa mở tối đa chiến lực.” Vương Vũ Luân có phần ngại ngùng nói.

“Không sao, nhưng ngươi mở tối đa chiến lực, có làm bọn họ sinh ra hiểu lầm đối nhận thức thực lực của mình, sau này tốt nhất chỉ mở sáu phần mười chiến lực.” Từ Phàm nói.

“Đã hiểu.”

Nhìn Vương Vũ Luân, vẻ mặt của lão phụ thân muốn thể hiện trước mặt nhi tử, Từ Phàm khẽ thở dài một hơi.

“Dòng sông thời gian của đại thế giới sẽ hợp vào dòng sông thời gian Hỗn Độn, dòng sông thời gian Hỗn Độn sẽ chảy về chỗ khu vực không biết tên.”

“Khi đó thực lực của ngươi và ta đều tăng trưởng quá chậm, đợi đến lúc có thực lực, mọi chuyện đều đã chậm.” Từ Phàm thong thả nói.

Hắn cũng có người muốn phục sinh, chỉ có điều lực lượng không đủ.

“Phải ha, lúc ta trở thành Hỗn Độn Thánh Nhân thì đã định phục sinh nương Tinh Từ, kết quả…” Vương Vũ Luân khẽ thở dài một hơi.

Sau khi sinh linh tử vong, chân linh duy nhất sẽ tiến vào dòng sông thời gian, theo thời gian đổi dời, chân linh sẽ theo dòng sông thời gian tiến vào dòng sông thời gian Hỗn Độn lớn hơn nữa.

Phía sau cũng sẽ dời đổi theo thời gian tiến vào đến dòng sông thời gian Hỗn Độn cuối cùng chảy về phía ngọn nguồn.

Thánh Nhân, có thể khuấy đảo nghịch chuyển dòng sông thời gian.

Thánh Nhân, có thể nghịch chuyển dòng sông thời gian Hỗn Độn.

Nhưng nếu như chân linh duy nhất chảy vào đầu nguồn cuối cùng, cho dù là Thánh chủ, cũng không cách nào nghịch chuyển dòng sông thời gian Hỗn Độn, phục sinh chân linh đó.

“Không riêng gì ngươi, Tinh Từ cũng đã từng cố gắng rất nhiều, chỉ tiếc, quá muộn.” Từ Phàm nhìn đám mây Hùng Nhị trên bầu trời nói.

“Dòng sông thời gian không tìm được, vậy thì đi dòng sông thời gian Hỗn Độn, dòng sông thời gian Hỗn Độn không tìm được, vậy thì đến nơi tất cả dòng sông thời gian Hỗn Độn hội tụ tìm.”

“Chỉ cần vẫn tiếp tục kiên cường, thời gian và tiếc nuối trôi đi đều sẽ bù đủ.” Vương Vũ Luân ánh mắt kiên định nói.

“Những lời này lão Nhị nhà ngươi cũng đã nói với ta, cố gắng lên!” Từ Phàm vỗ vai Vương Vũ Luân.

“Đa tạ Từ đại ca an ủi, ta muốn đi câu cá hồi phục tâm trạng một chút.” Vương Vũ Luân nói.

Trong tiểu viện lại chỉ còn lại một mình Từ Phàm.

“Bồ Đào, đám đệ tử mới nhập môn gần đây thế nào, có hạt giống nào tốt không?”

Tham ngộ phù văn hơi nhàm chán, Từ Phàm hỏi chuyện trong Ẩn Linh môn.

“Nhóm đệ tử này trình độ của toàn bộ đều thuộc trung vị, không có đệ tử quá mức sáng mắt.”

“Nhưng dựa theo suy tính của Bồ Đào, những đệ tử này sẽ ở hậu kỳ phát lực.” Bồ Đào trả lời.

“Nếu đã như vậy, vậy cứ từ từ bồi dưỡng, không sốt ruột.” Từ Phàm nói, lại lấy ra một Huyền Hoàng chí bảo có thể liên thông với cả liên minh Nhân tộc.

Kể từ sau khi nhận đồ vật này, hắn vẫn chưa đụng tới lần nào.

Một màn sáng hiện lên trước mặt Từ Phàm, bên trên như websites tin thời sự kiếp trước, ghi chú tin tức trọng đại phát sinh trong hai mươi mốt vùng Hỗn Độn.

“Thú vị.”

Từ Phàm bắt đầu lật tìm tin tức của từng vùng Hỗn Độn.

Cuối cùng ngại phiền phức, trực tiếp để Bồ Đào tiếp quản món Huyền Hoàng chí bảo này.

“Bồ Đào, điều ra những tin tức đáng quan tâm hoặc là ta cảm thấy hứng thú cho ta.” Từ Phàm nói.

“Tuân lệnh.”

Mấy màn sáng xuất hiện trước mặt Từ Phàm.

“Ở bên ngoài vùng Hỗn Độn Khải, đã có một vị Thánh chủ gặp vận cứt chó, đạt được một thần vật chí cao đứng đầu, cuối cùng để nhi tử hắn trở thành cường giả Thánh chủ.”

“Vận khí này, cũng không ai có.”

“Đệ nhất mỹ nhân Linh Nguyệt Thánh chủ của liên minh Nhân tộc, thế mà là les, cũng không biết là công hay thụ.”

“Minh chủ của liên minh Nhân tộc, trên tin tức nói là đã chạm đến đệ nhị cảnh, vậy chiến tranh có thể trước hạn hay không đây.” Từ Phàm sờ cằm nói.

Ngay lúc này, một luồng bạch quang hiện lên, một con rùa ngọc bạch lớn bằng một bàn tay nằm bò trên bụng Từ Phàm.

“Hung Bạch, ngươi quả thực rất có thể ngủ, mà còn lâu nữa.” Từ Phàm dùng tay nâng mai rùa của Hung Bạch cười nói.

Hung Bạch thò đầu ra nhìn Từ Phàm, sau đó thân thiết cọ vào lồng ngực Từ Phàm, lại làm cho Từ Phàm cười to một trận.

Từ Phàm vung tay lên, một miếng long lân chiên giòn xuất hiện trước mặt Hung Bạch.

Đôi tiểu nhãn thần của Hung Bạch nháy mắt sáng lên, ôm miếng long lân chiên giòn gặm rôm rốp.

Lúc Từ Phàm nghịch rùa xem tin tức, vẻ mặt bỗng nhiên chợt động, sau đó thần niệm trực tiếp tiến vào trong thế giới tường kép không gian.

Chỉ thấy bên ngoài thế giới tường kép, một cự thú hư ảo to lớn, đang rất cảm thấy hứng thú nhìn chăm chăm thế giới trước mắt.

Bóng dáng Từ Phàm xuất hiện bên ngoài thế giới tường kép, lẳng lặng nhìn cự thú này.

Sau đó, cự thú và Từ Phàm nhìn nhau.

“Nhân quả, chuyện xưa.”

Cự thú gầm nhẹ một tiếng, Từ Phàm đã hiểu ý trong đó.

Kết quả là, chuyện xưa bản định chế của Bồ Đào loảng xoảng đập vào trong đầu cự thú.

“Ta dùng chuyện xưa trao đổi kiến thức của ngươi.” Từ Phàm nhẹ nhàng nói với cự thú.

Cự thú như bạch tuộc nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, cuối cùng đưa sọ não gần như trong suốt của nó tới trước mặt Từ Phàm, ý bảo Từ Phàm đặt tay lên đầu nó.

“Ta còn tưởng rằng trong tường kép này không có cự thú.” Từ Phàm nói, đặt tay lên đầu cự thú.

Chỉ trong nháy mắt, vô số tin tức ào ạt xông vào trong đầu Từ Phàm.

Độ lớn của lượng tin tức, ngay cả Từ Phàm cũng suýt ôm không được.

“Bồ Đào, nhanh chóng dùng kho số liệu tiếp nhận!” Từ Phàm nói, chuyển dời tất cả những thứ từ trong đầu cự thú đến trong kho số liệu của Bồ Đào.

Cứ như vậy ước chừng kéo dài đến mấy ngày, Từ Phàm mới hấp thu xong kiến thức trong đầu cự thú.

Bạch tuộc lại từ chỗ Bồ Đào nhận được đủ chuyện xưa, vô cùng vui vẻ vẫy xúc tu với Từ Phàm, bay về chỗ sâu của tường kép không gian.

Mà Từ Phàm, thì bắt đầu chỉnh lý kiến thức trong đầu cự thú.

“Khu vực Hỗn Độn chưa khai hóa vô cùng lớn này, không nghĩ tới còn ẩn giấu nhiều đồ vật như vậy.” Từ Phàm xem tư liệu trong đầu cự thú nói.

“Nếu tính như vậy, kế hoạch của liên minh Nhân tộc e là phải tan vỡ rồi, hơn nữa còn sẽ chọc phải một vị cường giả nhị cảnh.”

“Song bây giờ biết cũng không tính là muộn.”

“Bồ Đào, tìm một cơ hội gửi những thứ này đến trong liên minh Nhân tộc.” Từ Phàm phân phó.

“Tuân lệnh chủ nhân.”

Từ Phàm tiến vào trong thế giới tường kép.

Lúc này toàn bộ thế giới dưới cung cấp dinh dưỡng vượt lượng của Từ Phàm, càng ngày càng to lớn.

Tốc độ phát triển của Nhân tộc trong thế giới thế mà không cản nổi tốc độ bành trướng.

Sau khi cảm giác được Từ Phàm xuất hiện, tất cả Nhân tộc toàn bộ đều quỳ gối hành lễ ca ngợi.

Từ Phàm vung tay, kéo tất cả đứng lên.

“Bồ Đào, gia tốc thời gian toàn bộ thế giới cho ta, để cho tốc độ phát triển của Nhân tộc trong này nhanh thêm chút.” Từ Phàm suy nghĩ một hồi nói.