Chương 1538 Mị hoặc
“Đại trưởng lão đã gần trăm vạn năm chưa từng lộ mặt rồi, vẫn đều đang trong tu luyện, đây là muốn đánh vào tồn tại Thánh chủ sao?” Hùng Lực hỏi.
“Tồn tại cấp Thánh chủ, đã không phải chỉ tu luyện là được thôi đâu.”
“Trước mắt thế giới sư phụ bồi dưỡng vẫn không thể tiếp nhận tồn tại cấp Thánh chủ, nếu không, sư phụ đã sớm trở thành cường giả Thánh chủ.” Vương Huyền Tâm nói.
Lúc này, Vương Vũ Luân nhìn về phía Lý Tinh Từ nói: “Lần sau lúc chiến đấu, không cần để phân thân của ngươi liên tục bảo vệ ta, chiến lực của ta rất mạnh.”
“Hồng Mông chí bảo sư phụ luyện chế cho ngươi rất trân quý, nếu thật sự bị hỏng, sửa chữa phục hồi rất phiền phức.”
“Phân thân này của ta, bị thương tự mình có thể khép lại, so ra thì chi phí thấp hơn.” Lý Tinh Từ dửng dưng nói.
Đúng lúc này, lại một cánh cửa truyền tống mở ra, Hỗn Độn Đại Thánh Nhân đội hai Ẩn Linh môn từ đó đi ra, Vương Hướng Trì dẫn đội.
“Đại sư huynh, khi nào đội hai chúng ta liên hợp thử xem, va chạm với Thánh chủ bên kia thử.” Vương Hướng Trì có chút hưng phấn nói.
“Vẫn chưa đến thời cơ, Bồ Đào sẽ không cho phép chúng ta liên hợp khiêu chiến một Thánh chủ ở thời kỳ toàn thịnh.” Từ Cương lắc đầu nói.
Lúc này, tất cả đệ tử Ẩn Linh môn cũng nhận được tin tức Bồ Đào gửi tới.
“Mười năm sau, Đại trưởng lão tông môn truyền đạo toàn tông môn.”
Tất cả đệ tử Ẩn Linh môn sau khi nhìn thấy tin tức này, ánh mắt đều sáng lên.
Dựa theo kinh nghiệm ngày trước, mỗi lần Đại trưởng lão truyền đạo đều là lúc đệ tử Ẩn Linh môn nhảy vọt lớn.
Tất cả đệ tử Ẩn Linh môn kẹt ở Đại Thánh Nhân đỉnh phong, kích động nước mắt nghĩ muốn chảy xuống, bọn họ đợi khoảnh khắc này thật sự quá lâu.
Trong tiểu viện, Từ Phàm mở mắt, trong ánh mắt hiện lên vạn đạo chí cao.
“Cũng đã qua trăm vạn năm, quả nhiên tu hành không năm tháng.” Từ Phàm hờ hững nói.
Lúc này, một cánh cửa không gian xuất hiện trong tiểu viện, Trương Vi Vân từ đó đi ra, có phần kích động nhìn Từ Phàm.
“Phu quân, ta còn chưa từng thấy ngươi tu luyện lâu như thế.” Trương Vi Vân nhào tới trên người Từ Phàm nói.
“Bị chút tiểu kích thích, cảm thấy thực lực bản thân không được, thế nên cố gắng tu luyện.” Từ Phàm cười giải thích.
Nghe được lời này, Trương Vi Vân đầu tiên là suy nghĩ một lúc, sau đó mặt lộ vẻ khiếp sợ.
“Phu quân, ngươi là đụng phải cường giả nhị cảnh trong truyền thuyết?”
“Đúng vậy, nhưng ngay cả mặt cũng không thấy, chỉ dựa vào khí tức bóp chết phu quân nhà ngươi giống như bóp chết sâu kiến.” Từ Phàm cảm khái nói.
“Phu quân, ta tin tưởng ngươi có một ngày nhất định sẽ trở thành cường giả cấp bậc này, ngươi chỉ là thiếu thời gian thôi.” Trương Vi Vân khích lệ nói.
“Đa tạ nương tử khích lệ.”
Vào lúc này, giọng Bồ Đào vang lên.
“Chủ nhân, Nguyên chủ tới chơi.”
“Mời Nghênh Khách điện đi.” Từ Phàm suy nghĩ nói.
Thời gian trăm vạn năm, Nguyên chủ ở trong vùng Hỗn Độn Đạo đạt được một truyền thừa, thành công tấn cấp thành Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.
Trước mắt là đệ nhị đại thế lực của mạch Nhân tộc Tam Thiên giới, đệ nhất thế lực là Ẩn Linh môn.
Trong Nghênh Khách điện, Nguyên chủ mong chờ nhìn Từ Phàm nói: “Từ Thánh chủ, hiện giờ Nhân tộc chúng ta có mười bốn Hỗn Độn Đại Thánh Nhân.”
“Liên hợp lại, dưới sự dẫn dắt của Từ Thánh chủ, đồ diệt hai Thánh chủ của vùng Hỗn Độn kia nhất định không thành vấn đề.”
“Đến lúc đó Từ Thánh chủ tấn cấp thành cường giả cấp Thánh chủ, mạch Nhân tộc này của chúng ta cũng coi như là hoàn toàn đứng vững bước chân ở vùng Hỗn Độn này rồi.” Nguyên chủ dõng dạc nói.
“Lúc này mới bao nhiêu vạn năm, Nguyên chủ ngươi đã thay đổi tính tình rồi.” Từ Phàm nhìn Nguyên chủ cười nói.
“Không giấu gì Từ Thánh chủ, chờ sau khi ngươi trở thành cường giả Thánh chủ, ta cũng muốn mưu cầu danh ngạch Thánh chủ, đến lúc đó có lẽ cần Từ Thánh chủ trợ giúp.” Nguyên chủ hơi ngại ngùng nói.
Nghe được lời này, Từ Phàm nhìn Nguyên chủ, vẻ mặt bắt đầu trở nên kỳ quái.
“Là chuyện gì làm ngươi trở nên khát vọng thực lực như thế?” Từ Phàm cười hỏi.
“Ta thích Linh Nguyệt Thánh chủ của liên minh Nhân tộc.” Nguyên chủ do dự hồi lâu mới nói.
“Linh Nguyệt Thánh chủ, người này là một…”
“Lại nói ngươi bây giờ dù sao cũng là Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, loại chuyện tình ái này cũng có thể khiến như ngươi phấn đấu quên mình như vậy?” Từ Phàm kinh ngạc tán thán.
“Không giấu gì Từ Thánh chủ, từ ánh mắt đầu tiên khi ta nhìn thấy Linh Nguyệt Thánh chủ, ta mới cảm giác nhân sinh của ta có một mục tiêu.” Trong hai mắt Nguyên chủ dấy lên lửa tình hừng hực.
Một màn sáng bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Từ Phàm, bên trên biểu thị tất cả tình báo về Linh Nguyệt Thánh chủ.
“Ngươi có biết không? Linh Nguyệt Thánh chủ, bên cạnh có tả hữu vệ đội.”
“Tả đội là Thiên vệ, bên trong đều là Hỗn Độn Đại Thánh Nhân nam giới, hữu đội là Linh vệ, bên trong toàn bộ là Hỗn Độn Đại Thánh Nhân nữ giới.”
“Hai vệ đội này cộng lại ước chừng hai ngàn người, tất cả đều vẫn duy trì quan hệ không minh bạch với Linh Nguyệt Thánh chủ, ta nói như vậy ngươi có thể hiểu không?”
Một luồng pháp tắc chí cao đặc thù hiện lên trong lòng bàn tay Từ Phàm, cuối cùng hóa thành một luồng năng lượng bao phủ lấy Nguyên chủ.
Lúc Từ Phàm muốn làm hắn giữ tỉnh táo, đột nhiên nhớ lại dáng vẻ sục sôi ý chí chiến đấu của Nguyên chủ vừa rồi.
Kết quả là, luồng pháp tắc chí cao này bị Từ Phàm phong ấn, tiến vào trong cơ thể Nguyên chủ.
“Ta cứ thích Linh Nguyệt Thánh chủ, những thứ khác ta mặc kệ.”
“Vậy được, ngươi bây giờ tuy là Hỗn Độn Đại Thánh Nhân, nhưng căn cơ rất cạn, phương diện chiến lực cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Vũ Luân không mang trang bị.”
“Mười năm sau ta sẽ truyền đạo toàn tông, ngươi cũng ở lại nghe đi, nếu không chút chiến lực này của ngươi căn bản không đáng gì, càng đừng nói tới chuyện theo đuổi Linh Nguyệt Thánh chủ.” Từ Phàm nói.
“Ta ở lại.” Nguyên chủ gật đầu nói.
Trong tiểu viện, một loại pháp tắc chí cao đặc thù ở trong lòng bàn tay Từ Phàm vờn quanh.
“Mị hoặc, liếc mắt một cái là có thể làm Hỗn Độn Đại Thánh Nhân trúng chiêu, lợi hại.”
Từ Phàm nhìn pháp tắc chí cao màu hồng như tiểu xà giãy dụa trong lòng bàn tay, nở nụ cười.
Mười năm nháy mắt qua đi.
Ngày Từ Phàm giảng đạo, mọi người toàn tông chiếm cứ trên bình nguyên sau chủ phong.
Tất cả đều dùng ánh mắt mong chờ, nhìn Từ Phàm trên chủ phong.
Những đệ tử kẹt ở Đại Thánh Nhân đỉnh phong mặt đầy kích động.
Ngay lúc này, cả Ẩn Linh môn bất thình lình tối xuống một mảnh đen nhánh.
Sau đó một quang bàn to lớn tựa như bao quát thiên địa xuất hiện trên chủ phong.
Một âm thanh đặc thù vang lên, chỉ thấy quang bàn trên chủ phong nhẹ nhàng chuyển động một hồi, một dao động đặc thù quét ngang các đệ tử toàn tông môn.
Lúc này, trong tông môn vốn hắc ám sáng lên mười mấy điểm sáng.
Một luồng Không Gian chi lực, vây quanh hơn mười điểm sáng này, sau đó truyền tống đến một không gian chưa biết.
Lúc mọi người ở đây đắm chìm trong âm thanh đặc thù này, quang bàn trên bầu trời lần nữa chuyển động, lại một luồng dao động quét ngang toàn tông.
Trong tông môn hắc ám lại phát sáng, nổi lên hơn mười điểm sáng.
Theo quang bàn trên chủ phong chuyển động, đệ tử Ẩn Linh môn đắm chìm trong hắc ám càng lúc càng ít.
Vào vạn năm sau, cả Ẩn Linh môn chỉ còn lại hai phần mười đệ tử.
Sau đó gặp được ánh sáng từ trong hắc ám phá ra, cả tông môn khôi phục lại bình thường.
Hai phần mười đệ tử ngồi xếp bằng ở sau chủ phong, sắc mặt một mảnh tro tàn.
“Đừng hoảng, các ngươi chỉ là không gặp được pháp tắc chí cao xứng đôi mà thôi, trăm vạn năm sau ta sẽ truyền đạo lần nữa.” Giọng nói của Từ Phàm vang lên trên bầu trời tông môn.