Chương 686 Chẳng lẽ, chỉ vì dáng dấp bổn Thánh tử đẹp trai? (2)
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ dao động kịch liệt, rõ ràng tâm trạng không được bình tĩnh cho lắm: “Không hổ là chín vị Kim Ô Thái tử danh chấn ngũ vực năm đó, dù chỉ còn lại nguyên thần, uy lực Kim Ô Đại trận vẫn không thể tưởng tượng được.”
Như vậy xem ra lời đồn “Cửu Dương giữa trời có thể tranh phong cùng Đại đế” năm đó dù hơi khoa trương nhưng cũng không phải là những lời vô căn cứ.
Thật đáng tiếc!
So với Long tộc và Phụng tộc, năng lực sinh sản của Kim Ô Thần tộc thực sự quá yếu.
Nhìn chung khắp ngũ vực chỉ có Kim Ô Đại đế năm đó tạo ra thần thoại sinh được chín người con, chấn kinh cả ngũ vực.
Những Kim Ô Thần Điểu khác nhìn chung cả đời có thể còn không lưu lại được một hai dòng dõi.
Từ sau khi Kim Ô đại đế phi thăng tiên giới, nhân khẩu Kim Ô Thần tộc đã đần tàn lụi, thậm chí bây giờ sau tám vạn năm qua đi đã tuyệt tích khỏi ngũ vực, cũng không biết có còn tồn tại huyết mạch nữa hay không.
Bằng không, đây tuyệt đối là một chi Thần thú chí tôn không thua kém gì long phượng, hơn nữa con nào cũng có phẩm cấp cao hơn cả long phượng.
Chín mặt trời đỏ mênh mông tương thủ tương sinh, sức mạnh Thái Dương cực nóng như sóng triều phun trào bốn phương tám hướng, nhiệt độ khắp Đế mộ trong phút chốc đột ngột tăng lên gấp mười.
Nếu không phải lúc này tất cả những người ở trong Đế mộ này đều là tu tiên giả, hơn nữa tu vi không cạn thì e là dư ba nhiệt độ đáng sợ này cũng đủ để khiến mọi người hóa thành tro tàn hết rồi.
Ầm!
Chín Kim Ô này xoay quanh thành hình trong, hư không của khu vực trung tâm đều đã bị đốt cháy thành hư vô.
Trong không gian hư vô đó, cánh cửa màu đỏ vàng chậm rãi mở ra dẫn đến một bóng dáng cao lớn vô cùng.
Chín Kim Ô cùng nhau mở miệng: “Hài nhi bái kiến Phụ đế!”
Trong hốc mắt của mỗi Kim Ô đều ứa lệ nóng, trong nhiệt độ đáng sợ này mà vẫn không bốc hơi.
Mặc dù bọn họ bị nhiễm Tà Linh khí nhưng không hề mất đi ký ức, vẫn hiểu rõ một khi Doanh Châu đảo này xuất thế có ý nghĩa như thế nào.
Điều đó chứng tỏ phụ đế họ tôn kính, sùng bái nhất đã ngã xuống ở Tiên giới.
Bọn họ, cuối cùng đã không thể chờ được phụ đế ở Tiên giới tìm cách giải cứu bọn họ sau đó trở về ngũ vực cứu chữa bọn họ.
“Người chỉ một lần chết, chết chẳng qua chỉ là một vòng luân hoàn mới mà thôi, không cần sầu não.”
Kim Ô đại đế vui mừng nhìn chín Kim Ô, cười nói: “Có thể nhìn thấy các con được giải thoát, có thẻ bước vào luân hồi, cho dù bản đế có chết trong lòng cũng rất vui mừng.”
Dứt lời, Kim Ô đại đế xoay người lại nhìn về phía Thẩm Thiên.
Mặt ông ta được bao phủ trong huyền quang vô tận, không thể nhìn thấy rõ dung nhan nhưng ánh mắt dường như có thể xuyên thấu tất cả.
Giọng Kim Ô Đại đế ẩn chứa ý vị đặc biệt nào đó: “Không ngờ ngũ vực này thật sự có thể sinh ra được nhân loại như ngươi.”
Trong lòng Thần Tiêu Thánh chủ khẽ động: “Lời này của Đế quân là có ý gì? Chẳng lẽ Đế quân biết thể chất Thiên nhi có gì đó đặc biệt sao?”
Thể chất Thẩm Thiên rốt cuộc có lai lịch gì, người quen biết hắn đều vô cùng tò mò.
Cơ thể một người dung nạp mười loại kỳ vật thiên địa, thậm chí còn cả khí Hỗn Độn cấm kỵ đúng là không thể tưởng tượng được.
Kim Ô đại đế chậm rãi lắc đầu: “Bản đế chỉ chưa từng nhìn thấy nhân loại tuấn tú như vậy, đúng là có thể so với bổn đế lúc còn trẻ.”
Thần Tiêu Thánh Chủ: “...”
Bích Liên Thiên tôn: “...”
Chín vị Kim Ô Thái tử (che mặt): “...”
Ngài là Đại đế, ngài nói gì cũng đúng.
Dù sao ngài và Thần Tiêu Thánh chủ ngày nào cũng che mặt, ta cũng đâu thể thấy được dung nhan như thế nào.
Thẩm Thiên mặt mỉm cười, trong lòng thầm chửi thề.
Kim Ô Đại đế dường như cũng nhận ra sự “tán thành” của Thẩm Thiên, ông ta mỉm cười nói: “Thiếu niên, ngươi có biết... Bản đế vốn muốn mượn thân thể ngươi để sống đời thứ hai không?”
Mượn cơ thể ngươi, sống đời thứ hai.
Giọng nói ôn hòa, bình tĩnh của Kim Ô Đại đế vang lên bên tai mọi người.
Trong chốc lát, Thần Tiêu Thánh Chủ và Bích Liên Thiên tôn cùng rùng mình, khí tức quanh người trong chốc lát tăng vọt, như gặp phải đại địch.
Còn Thẩm Thiên thì sững sờ nhìn Kim Ô đại đế, trong lúc nhất thời hơi không hiểu rõ lắm: Đường đường là Kim Ô Đại đế mà muốn mượn thân thể ta để sống đời thứ hai?
Mượn như thế nào?
Là cộng sinh hay là đoạt xá?
Cộng sinh chẳng lẽ là muốn trên cơ thể bổn Thánh tử mọc ra thêm một con chim?
Hay là đoạt xá, giống như trong tiểu thuyết trực tiếp tiêu diệt linh hồn Thánh tử, sau đó mượn xác hoàn hồn?
Vì sao?
Đường đường là Đại đế chết không đi đầu thai mà muốn chiếm nhục thân của bổn Thánh tử?
Chẳng lẽ, cũng bởi vì dáng dấp bổn Thánh tử quá đẹp trai sao?
Hình như nhìn thấu được câu hỏi của Thẩm Thiên, Kim Ô đại đế nhẹ nhàng thở dài nói: “Bởi vì bản đế biết, ngũ vực sắp nghênh đón một kiếp nạn lớn trước nay chưa từng có.”
Hắn bình tĩnh nói: “Bản đế vốn cho là, chỉ có ta trở về mới có thể thay đổi càn khôn.”
“Thiên nhi, lui ra phía sau.”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ run rẩy dữ dội, chậm rãi đi đến trước mặt Thẩm Thiên, đối mặt trực diện với Đế ảnh Kim Ô Đại đế, kiếm quang lạnh thấu xương.
“Lão điểu ông dám động đến sư điệt của ta, có tin lão đạo ta đâm chết ngươi không?”
Trong cơ thể Bích Liên Thiên tôn kim quang lấp lóe, lờ mờ nhìn thấy có hai bóng dáng đang vạn công chờ phát động giống như có thể lao ra từ trong cơ thể lão bất cứ lúc nào.
Đó là bí thuật vô thượng “Nhất Khí Hóa Tam Thanh” có thể khiến sức chiến đấu của Bích Liên Thiên tôn tăng vọt trong nháy mắt, đạt tới mức độ siêu việt cực cảnh.
Lúc này, trong mắt bọn họ không hề có tia lùi bước.