Chương 694 Trùng tu Kim Thân cảnh, Tiên Thiên Hỗn Độn Thể! (3)
“Huống hồ, có lão phu ở đây, yêu ma quỷ mị gì đó căn bản chẳng thể gây ra sóng gió gì.”
Ừm, không sai.
Chí ít, ở ngũ vực phàm giới này mà nói có gì có thể khiến hắn kiêng kỵ nữa chứ.
Điểm này, Diệp Kình Thương vô cùng khẳng định.
“Hi vọng như thế.”
Thẩm Thiên nhún vai, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, ngày sau phải tìm về nhiều rau hẹ đáng yêu một chút mới được.
Trước khi vận khí quay trở về màu vàng đậm nhất định phải khiêm tốn, vững vàng phát triển.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên nhún người nhảy lên, rời khỏi Thái Dương Thần Lô.
Ngoại giới.
Thần Tiêu Thánh Chủ, Bích Liên Thiên tôn và Kim Ô Đại đế đều đang ngẩng đầu chờ đợi.
Lúc trước bọn họ phát hiện ra khí tức truyền ra từ trong Thái Dương Thần Lô rõ ràng là khí tức của Thẩm Thiên kích phát ra.
Nhưng ngay cả Kim Ô Đại đế cũng không ngờ Thẩm Thiên lại biến thái như vậy, đã luyện hóa sạch sẽ tất cả Thái Dương Nguyên Dịch trong Thái Dương Thần Lô này.
Trời ơi!
Nên biết vốn Kim Ô Đại đế cũng nghĩ, Thẩm Thiên có thể luyện hóa được một phần mười trong đó cũng đã nghịch thiên lắm rồi!
Dù sao đây cũng là Thái Dương Nguyên Dịch luyện tám vạn năm, tinh thuần đến cực hạn.
Cho dù là Thánh nhân thuế biến Thánh thể, cũng dùng không hết một nửa Nguyên Dịch trong đó thì đã đủ để đạt tới cực hạn rồi.
Thẩm Thiên chỉ là một tu sĩ Kim Thân kỳ, luyện hóa xong nhiều Nguyên Dịch như vậy nhục thân của hắn rốt cuộc cường hóa đến mức độ không thể tưởng tượng nào vậy?
Cho dù là Kim Ô đại đế cũng căn bản không có cách tưởng tượng được!
Chỉ có thể nói, có vài người thiên phú cao, đúng là người bình thường không thể nào tưởng tượng được.
Rất nhanh, cùng với kim quang lấp lánh, Thẩm Thiên xuất hiện trước mặt mọi người.
“Không tệ, tiểu hữu quả nhiên thiên phú kinh thế, lại... lại có thể hấp thu toàn bộ Thái Dương Nguyên Dịch này.”
“Dịch kinh tẩy tủy tái tạo Kim Thân, dung nhan tiểu hữu càng thêm tuấn dật, so với dung mạo bản đế năm đó còn vượt trên một chút!”
Kim Ô Đại đế nói, trong giọng nói mang theo sự kinh ngạc khó có thể che giấu.
Ông ta có thể cảm nhận được sự biến hóa của Thẩm Thiên.
Tuy nói có Hỗn Độn Tân Hỏa kinh ngăn cản tất thảy, không ai có thể nhìn trộm được khí tức của Thẩm Thiên, nhưng chỉ cần nhìn thấy chút da thịt bên ngoài của Thẩm Thiên đã thấy khác rõ rệt so với lúc đầu.
Nhục thân được thần hi vờn quanh kia sáng long lanh như ngọc.
Thẩm Thiên đứng ngạo nghễ giữa trời đất giống như một vị trích tiên từ tiên giới rơi xuống, khí chất siêu phàm thoát tục.
Thẩm Thiên: “...”
Chuyện đã tới nước này mà trong lòng con chim già kia vẫn còn so bì nhan sắc sao?
Có điều há miệng mắc quai, đã hút Thái Dương Nguyên Dịch của người ta không thừa lại một giọt thì nhường nhịn người ta một chút cũng là chuyện nên làm.
“Đa tạ đế quân tiền bối tặng quà.”
Thẩm Thiên chắp tay, chân thành tạ ơn.
Nếu không có Thái Dương Nguyên Dịch này, hắn tuyệt đối không thể nào đúc được Hỗn Độn Kim Thân Cửu Chuyển nhanh như vậy, trở thành Tiên Thiên Hỗn Độn Thể.
Tuy vì điều này đã khiến Thẩm Thiên đạt tới Niết Bàn cảnh, vận khí bị giảm đi nhưng có sư tôn, sư bá ở đây, còn cả Kim Ô đại đế chân linh tọa trấn, sẽ không có nguy hiểm gì xảy ra đâu.
Thẩm Thiên đột nhiên phát hiện, Kim Ô Đại đế vốn vô cùng to lớn, bóng dáng giờ đã trở nên hơi mờ đi giống như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.
“Đế quân tiền bối, thân thể của người...”
Thẩm Thiên không kìm được nhắc nhở: “Chỗ vãn bối có Tam Quang Thần Thủy, còn có chút Niết Bàn Thánh Dịch, không biết có trợ giúp được gì cho tiền bối không?”
Kim Ô đại đế mỉm cười nói: “Không sao, sứ mệnh của bản đế đã hoàn tất, cũng nên hồn vẫn thiên địa rồi.”
“Nói thật, chinh chiến tám vạn năm bản đế thật sự đã mệt mỏi rồi.”
“Quên mất tất cả, tiến vào luân hồi, lại bước lên con đường sinh tử lần nữa, có lẽ đời sau sẽ bước lên được đỉnh cao hơn, nhìn thấy được phong cảnh cao hơn.”
“Nếu như còn có duyên, có lẽ kiếp sau bản đế và tiểu hữu còn có ngày gặp lại.”
Giọng nói của Kim Ô Đại đế nhẹ nhõm như đã trút được gánh nặng.
Chân linh của ông ta bắn ra ánh sáng vô tận, một cánh cửa màu đỏ vàng chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người.
Đó là cánh cửa luân hồi, bước qua cánh cửa đó Kim Ô Đại đế có thể rửa sạch duyên hoa bước vào luân hồi, lại bắt đầu một cuộc đời mới từ đầu.
Mặc dù điều này sẽ khiến ông ta mất đi tất cả tu vi, ký ức, nhưng đối với những người đạt tới cấp bậc như Kim Ô Đại đế mà nói, họ đã sớm coi nhẹ sinh tử, cũng chẳng để ý những điều này lắm.
Có thể nhìn thấy chín người con của mình được siêu độ trước khi luân hồi đã là rất an ủi đối với ông ta rồi.
Cơ thể cao lớn từng bước một đi về phía cánh cửa lớn màu đỏ vàng.
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ dao động, chậm rãi khom người với vị đế quân chinh chiến tám vạn năm này: “Cung tiễn đế quân.”
Bích Liên Thiên tôn cũng hiếm khi không đùa bỡn, thu hồi thần côn hoàng kim, khom người nói: “Cung tiễn đế quân.”
Thẩm Thiên đang định làm lễ cung tiễn bỗng nhiên trong đầu vang lên giọng nói cảnh giác của Diệp Kình Thương: “Không đúng, có gì đó rất quái lạ!”
Ầm!
Cánh cửa luân hồi màu vàng đỏ bị đánh sập, ánh sáng màu vàng đỏ bao phủ quanh người Kim Ô Đại đế cũng dao động kịch liệt trong nháy mắt.
Một cỗ khí tức khiến đáy lòng người ta bất an trong nháy mắt tản ra, tràn ngập khắp mộ Kim Ô Đại đế!
Trong Đế mộ, thần năng khuấy động.
Hào quang rực rỡ bên ngoài cơ thể Kim Ô Đại đế tản mát ra đế uy cuồn cuộn quét sạch thiên địa.
“Chuyện gì vậy?”
Lông trắng của Bích Liên Thiên tôn dựng đứng lên, xiết chặt thần côn hoàng kim cảnh giác nhìn chằm chằm Kim Ô Đại đế!
Con chim già này hình như có gì đó là lạ!
“Diệp lão, có chuyện gì vậy?”
Thẩm Thiên nói chuyện với Diệp Kình Thương, hắn cũng phát hiện ra điểm khác thường của Kim Ô Đại đế.