← Quay lại trang sách

Chương 935 Vô thượng đại khí, bàn cờ Hồn Thiên! (3)

Nói vậy, chẳng phải Thông Thiên Kiến Mộc Giới kia đã đóng lại sao?

Bao nhiêu hẹ đệ hẹ muội đáng yêu như vậy, bao nhiêu cơ duyên như vậy, chẳng lẽ bổn Thánh tử đều bỏ qua hết rồi sao?

Oa! Sụp đổ!

Thẩm Thiên khóc không ra nước mắt. Lần này thiệt to rồi!

“Tiền bối, vì sao người không nhắc nhở ta một chút?”

Thẩm Thiên u oán vô cùng, dù trước mắt là Tiên Vương hắn cũng không nhin được mà phàn nàn.

Một trăm tám mươi năm nào phải chỉ là thời gian, với Thẩm Thiên, đây là vô số cơ duyên và khí vận đấy!

Kết quả, chỉ vì một lần bế quan mà trôi qua cái vèo!

Diệp Kình Thương nghe vậy, cảm thấy da đầu mình run lên.

Tiểu tổ tông của ta, gan ngươi quá to rồi!

Đây chính là Tiên Vương, là đỉnh cao chí cao vô thượng đấy!

Lão phu cũng đánh không lại đâu. Tiểu tử ngươi còn dám phàn nàn nữa?

◇ ❖ ◇

Hồn Thiên Tiên Vương cũng chẳng để tâm, nhưng hơi giật mình.

Ông không hiểu vì sao Thẩm Thiên lại có phản ứng như vậy, bèn hỏi: “Không phải chỉ có một trăm tám mươi năm sao? Có gì mà phải ngạc nhiên?”

“Bổn Vương chợp mắt một cái đã qua mấy trăm năm rồi!”

Hồn Thiên Tiên Vương chẳng để ý tí nào. Ông là lão quái đã sống không biết bao nhiêu vạn năm rồi đó.

Chỉ có một trăm tám mươi năm thôi, chẳng đáng nhắc tới.

Thẩm Thiên bi thiết nói: “Những một trăm tám mươi năm đó! Đã bỏ lỡ biết bao nhiêu đại cơ duyên rồi.”

“Mà Thông Thiên Kiến Mộc Giới lại mở ra trong khoảng thời gian này nữa. Lỗ sặc máu! Lỗ sặc máu rồi!”

Hồn Thiên Tiên Vương phất phất tay lạnh nhạt nói: “Không phải chỉ có một chút cơ duyên thôi sao? Có gì mà ghê gớm chứ?”

“Tiểu tử ngươi có được truyền thừa của bổn Vương là cơ duyên lớn nhất của Kiến Mộc Giới rồi!”

Thế cờ Hồn Thiên vốn là vùng cơ duyên lớn nhất của Kiến Mộc Giới, còn có cơ duyên nào cao hơn truyền thừa của Tiên Vương nữa?

Tiểu tử này đúng là, có phúc mà không biết phúc, lại còn phàn nàn?

Thẩm Thiên trợn trắng mắt, âm thầm bĩu môi.

Bổn Thánh Tử không tiếc những cơ duyên kia, mà là tiếc những khí vận kia!

Lãng phí nhiều năm như thế, bổn Thánh tử đã bỏ lỡ biết bao nhiêu cơ hội cọ khí vận của các hẹ đệ hẹ muội chứ?

Liệu bọn họ có quên mất bổn Thánh tử không? Nhỡ sau này họ không cho ta cọ nữa thì phải làm sao?

Thật sự là càng nghĩ càng đau lòng, càng nghĩ càng giận.

◇ ❖ ◇

Thấy Thẩm Thiên hậm hực hầm hừ, Hồn Thiên Tiên Vương có hơi xấu hổ.

Ông vẫn muốn giao hảo với Thẩm Thiên, bằng không ngay từ đầu đã không đưa ra khoản lớn là Chư Thiên Tinh Thần Thiên Di ra.

Nếu hiện giờ lại chọc giận Thẩm Thiên, ấn tượng tốt về mình không còn nữa, chẳng phải ông phí công phí sức rồi sao?

Không thể được! Phải nghĩ cách dỗ tiểu tử này vui lên mới được!

Nghĩ vậy, Hồn Thiên Tiên Vương phóng khoáng nói: “Đừng nóng giận, chỉ là một chút cơ duyên nhỏ không đáng kể thôi. Bổn Vương đền cho ngươi là được!”

Nói xong, ông bèn lấy ra một bàn cờ bỏ túi ném cho Thẩm Thiên.

“Đây là cái gì?”

Thẩm Thiên gãi gãi đầu, ngơ ngác hỏi.

Bổn Thánh tử lấy một bàn cờ để làm khỉ gì? Chơi cờ với người khác sao?

Như thể đoán trúng được suy nghĩ trong lòng Thẩm Thiên, Hồn Thiên Tiên Vương giật giật khóe miệng: “Đây không phải bàn cờ bình thường.”

“Vật này chính là chí bảo truyền thừa của bổn Vương – bàn cờ Hồn Thiên!”

“Thế cờ Hồn Thiên được bố trí trên bàn cờ này đấy!|

Thẩm Thiên khá kinh hãi. Hắn biết thế cờ Hồn Thiên này cường đại cỡ nào, ngay cả Đại Thánh cũng không phá vỡ nổi.

Đây chính là nguyên nhân mà trong Thông Thiên Kiến Mộc Giới, chỉ có tu sĩ ba ngàn tuổi trở cuống mới có thể tiến vào thế cờ Hồn Thiên.

Nếu thế cờ Hồn Thiên được lưu truyền ra bên ngoài, cho dù là Đại Đế cũng không thể phá được.

Dù sao đây cũng là pháp khí của Hồn Thiên Tiên Vương, cực kỳ khủng bố trâu bò.

Nghĩ vậy, Thẩm Thiên nhíu mày nói: “Tiên Vương tiền bối, bàn cờ HỒn Thiên này là bảo vật cấp bậc gì?”

Chắc chắn vật truyền thừa của Tiên Vương sẽ không tệ!

Hồn Thiên Tiên Vương cười nhạt một tiếng, đáp: “Dù sao cũng không thể yếu bằng tháp Chiến Thần ở trạng thái hoàn chỉnh được.”

Thẩm Thiên nghe vậy, trong lòng chấn động.

Mặc dù hắn không biết tháp Chiến Thần có cấp bậc gì, nhưng biết được nó có uy năng kinh khủng.

Tục truyền rằng, tháp Chiến Thần ở trạng thái tàn phá đã từng trấn sát một vị Chân Tiên.

Có thể hình dung được tháp Chiến Thần ở trạng thái hoàn chỉnh mạnh cỡ nào.

Bàn cờ Hồn Thiên không kém gì tháp Chiến Thần, tuyệt đối là đại khí vô thượng.

◇ ❖ ◇

Diệp Kình Thương bên cạnh nghe được Hồn Thiên Tiên Vương muốn giao bàn cờ Hồn Thiên cho Thẩm Thiên thì tâm thần chấn động.

Thẩm Thiên không biết bàn cờ Hồn Thiên này trân quý cỡ nào… chẳng lẽ y không biết?

Diệp Kình Thương nhếch miệng nói: “ Tiểu tử ngươi còn không đa tạ Hồn Thiên Tiên Vương đi?”

“Bất kỳ một quân cờ trong này đều có thể dễ dàng đánh nát Tiên Khí bình thường đấy!”

“Nếu tu luyện Chu Thiên Đạo kinh tới tầng đủ cao, uy năng của bàn cờ Hồn Thiên này sẽ càng mạnh hơn.”

“Bàn cờ có thể diễn hóa thành khốn trận, sát trận khống chế kẻ địch, cũng có thể giảm đi tác dụng của tấm thuẫn, hay bộ khôi giáp mạnh nhất.”

“Trong số ba vạn sáu ngàn quân cờ của bàn cờ, quân nào cũng có thể xem như phi kiếm, pháp bảo mạnh nhất để tế ra giết địch.”

“Thi triển Thiên Tinh Phong Ma Kiếm, ba vạn sáu ngàn quân cờ như sao trời rơi xuống, hóa thành kiếm khí vô tận giết địch, có thể phá tất cả pháp thuật trên thế gian.”

“Đương nhiên, mạnh nhất vẫn là phối hợp bàn cờ Hồn Thiên và quân cờ Hồn Thiên, một mình ngươi có thể bày ra đại trận Chu Thiên Tinh Đấu hoàn chỉnh.”

“Dẫn dắt sức mạnh tinh thần vô tận từ bên ngoài, hình thành sát trận kinh khủng nhất thiên địa.”

“Nhưng muốn làm được điều này, đầu tiên phải có được tạo nghệ đại trận Chu Thiên Tinh Đấu cực cao.”

“Sau đó, phải có được pháp lực vô cùng vô tận, nếu không, không thể gánh chịu được sức mạnh khổng lồ như vậy.”

◇ ❖ ◇