← Quay lại trang sách

Chương 959 Đổng Tước đài, Thiên kiêu lôi? (2)

◇ ❖ ◇

“Cảm giác trâu bò này thực sự khó tiếp thu mà!”

Khổ Đa hoàn toàn lộ nguyên huỳnh, lại một lần nữa khôi phục bộ dáng ngay thẳng trước đó.

Cả đam người lặng im.

Nhưng tất cả mọi người cũng quen rồi, trong số đông đảo thiên kiêu ở Đông Hoang, Khổ Đa thay đổi ít nhất.

Gia hỏa này hoàn toàn là một cục sắt ngu ngơ.

Nếu không phải trước kia Lôi m Phật Chủ cầm thiền trượng đè vào trán Khổ Đa buộc y phải đảm nhiệm vị trí Phật Chủ.

Thì không biết gia hỏa này đã chạy tới đâu tiêu dao khoái hoạt rồi.

Khổ Đa giả bộ nghiêm túc như vậy hoàn toàn là vì bị Lôi m Phật Chủ cưỡng ép bức bách.

Nhưng trước mặt đông đảo lão bằng hữu, rốt cuộc y cũng không nhịn được mà hiện nguyên hìn.

“Hiện giờ thực lực của bần tăng đã tăng nhiều, không biết vị đạo hữu kia có nguyện ý bàn luận một chút với ta không?”

Khổ Đa nhíu mày, đảo mắt nhìn đám người, chiến ý ngang nhiên.

Tu vi vừa đột phá, tâm Khổ Đa bắt đầu bành trướng.

Y không chỉ tu lên được tu vi Chân Thánh ngũ kiếp, mà còn tu thành thân thể “Phật Môn Đại Kim Cương”.

Lúc này, cơ thể Khổ Đa cứng như thiên ngoại thần kim không thể phá vỡ.

Cho dù là Thánh Quân thất kiếp cũng rất khó mà phá vỡ được phòng ngự của y.

Sau khi thực lực tăng mạnh, Khổ Đa lại bắt đầu ngứa ngáy tay chân muốn tìm người đánh nhau.

Cả đám người nhìn cảnh này mà lặng câm.

Con lừa trọc này, lên làm Phật CHủ rồi vẫn không sửa được cái tính!

◇ ❖ ◇

Lúc này, Thần Trung Thiên giữa trời cũng đang thay đổi.

Quanh thân thể y bắn ra tinh thần chi quang mênh mông, lượn lờ mịt mùng, chói lòa sáng lóa.

Tinh quang vô tận lượn lờ diễn sinh thành từng viên sao trời lóa mắt, tỏa hào quang bốn phía, tách ra thần mang vô tận.

Tổng cộng có bảy ngôi sao, quang mang quanh quẩn, lóa mắt vô cùng.

Bảy ngôi sao nối liền với nhau hội tụ thành Bắc Đẩu Thất Tinh,

Dưới dị tượng Bắc Đẩu Thất Tinh, Thần Trung Thiên như tinh thần hạ phàm, khí chất siêu phàm thoát tục.

Nhờ không ngừng luyện hóa dược lực của Bổ Thiên Đan, khí tức của y lại càng bành trướng hơn, giống như kinh đào hải lãng lật úp.

ầm ầm!

Tiếng sấm rền vang, chớp giật như rắn bay múa.

Thiên kiếp của Thần Trung Thiên cũng giáng xuống, uy thế mênh mông vô biên.

“Chiến!

Y thét dài một tiếng, đột nhiên xông thẳng vào trong kiếp vân, ác chiến với thiên kiếp!

Đùng đùng đùng!

Trong vòm trời vang lên tiếng oanh minh vô tận, dẫn tới thiên diêu địa động, lôi đình bạo tán.

Dị tượng Bắc Đẩu Thất Tinh tỏa hào quang rực rỡ, khiên động pháp tắc vô tận.

Giống như từng dòng ngân hà rủ xuống, xen kẽ kiếp vân đen kịt, khiến cho thiên địa đồ sinh tinh quang vô tận.

Lôi dẫn khuấy động, tinh quang nổ bắn ra tràng cảnh chói lòa.

Cuối cùng, Thần Trung Thiên chậm rãi rơi xuống, quanh thân lượn lờ kiếp lôi, khí tức thô trọng.

So với mọi người, chiến lực và thiên phú của Thần Trung Thiên vẫn kém một chút.

Nhưng được Hỗn Độn Bổ Thiên Đan gia trì, y cũng vượt qua được hai lần thiên kiếp, tu vi cũng đột phá từ Thánh giả sơ kiếp lên thành Thánh giả tam kiếp.

Mà trong cơ thể Thần Trung Thiên vẫn còn một phần lớn dược lực còn chưa được luyện hóa.

Sau khi luyện hóa hoàn toàn, đoán chừng y cũng có thể đột phá lên tới cảnh giới Chân Thánh.

Thần Trung Thiên kích động ra mặt, vội vàng cảm kích nói: “Đa tạ Thẩm huynh!”

Kể từ lúc này, y đã một lần nữa bước vào hàng ngũ thiên kiêu đỉnh cấp.

Mặc dù so ra vẫn kém bọn Tề Thiếu Huyền, nhưng cũng không cách quá xa.

Bởi vậy, trong lòng Thần Trung Thiên cảm kích Thẩm Thiên cuồn cuộn như nước sông, liên miên không dứt.

..

Thẩm Thiên khẽ gật đầu: “Nếu tất cả mọi người đều đã đột phá thành công, vậy chúng ta tiến tới thôi.”

Mặc dù chuyến này bọn họ không giải cứu được tu sĩ ngũ vực nhưng đã chém giết được Trấn Ngục Pháp Vương cùng rất nhiều cường giả Tà Linh tộc!

Thậm chí còn có một Tà Linh cấp Chuẩn Tiên cũng chôn xương tại đây.

Đây cũng coi như báo thù cho những người đã khuất.

Nhưng tất cả đều tự hiểu, chỉ chừng đó còn xa xa mới đủ.

Thế lực của Tà Linh ngoại vực khổng lồ, nhân số đông đảo, không chỉ có chút lực lượng ấy đâu.

Chém giết Trấn Ngục Pháp Vương cùng Tà Linh cấp Chuẩn Tiên cùng lắm cũng chỉ phá được lớp da bọc bên ngoài của Tà Linh tộc, còn chưa đủ để tổn thương đến căn cơ của chúng.

Muốn ứng đối với Tà Linh ngoại vực xâm lấn còn phải thương nghị bàn bạc nhiều hơn để tìm kiếm biện pháp giải quyết.

Mọi người đều gật đầu, dò hỏi: “Thẩm huynh, huynh muốn về Thần Tiêu Thánh địa sao?”

Thẩm Thiên lắc đầu nói: “Về Tắc Hạ Học Cung trước đi!”

Tuy nói hắn đã không quay lại Thần Tiêu Thánh Địa vả trăm năm nhưng trong lòng không hề nóng vội.

Dù sao thì Thánh địa cũng còn có hai vị cường giả đỉnh cao là Thần Tiêu Thánh chủ và Bích Liên Thiên tôn ở đó tọa trấn.

Còn cả tháp Chiến Thần và tàn hồn của Diệp Kinh Thương bản tôn ở đó, không cần phải lo lắng bị Tà Linh uy hiếp.

Mà hắn phải vội quay lại Tắc Hạ Học Cung là vì còn có chút việc cần xử lý.

Lúc trước, Hoang Thạch Đế Quân đã giao Bàn Đào Dược cho hắn, nói rằng muốn một viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan.

Chỉ có điều khi ấy Thẩm Thiên còn có chuyện quan trọng quấn thân, vẫn không có thời gian quay lại.

Sau đó, bởi vì tiến vào thế cờ Hồn Thiên mà hắn bế quan một lèo một trăm tám mươi năm.

Để lâu như vậy rồi, thực sự không thể kéo dài thêm nữa.

Bởi vậy, Thẩm Thiên dự định mau chóng đưa Bổ Thiên Đan cho Hoang Thạch Đế Quân.

Đan dược vô thượng bực này cũng sẽ có tác dụng vô thượng với cường giả như Hoang Thạch Đế Quân.

Hiện giờ thế cục cực kỳ không có lợi cho ngũ vực.

Hoang Thạch Đế Quân thân là tồn tại chí cường ở ngũ vực, nếu tu vi có thể tinh tiến, cũng có thể dễ che chở cho ngũ vực hơn.

◇ ❖ ◇