Chương 993 Liên sát Chuẩn Tiên, cơn thịnh nộ của Thẩm Thiên (1)
Thẩm Thiên không hề lo lắng, tay nắm thành nắm đấm đánh thẳng về phía trước.
Quanh thân ngập tràn khí tinh thần vô cùng chói mắt, lấp lánh và chói lọi.
Vô số ngôi sao quẩn quanh hai quyền giống như hàng triệu thiên thạch cuồn cuộn kéo đến, táng diệt thương sinh.
Chỉ trong một hơi thở Thẩm Thiên đã đánh ra hơn một ngàn hai trăm quyền, xuyên thủng hư không, đánh nát bầu trời.
Cánh tay của Tà Linh cấp Chuẩn Tiên lập tức bị chôn vùi, thậm chí ngay cả nhục thân cũng bắt đầu nổ tung, chia năm xẻ bảy, bị đánh nát thành bột mịn.
Y chẳng kịp hét thảm lấy một tiếng mà cơ thể lẫn thần hồn đều đã bị miểu sát trong nháy mắt.
Trong lúc nhất thời, bốn phía đều giật mình.
Mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối, tâm thần chấn động mạnh.
Bọn họ nhìn chằm chằm bóng dáng có phong thần như ngọc, phong thái tuyệt thế trên bầu trời, trong mắt lóe lên tia sáng.
Đây mới là thực lực thật sự của Thần Tiêu Thánh chủ Thẩm Thiên sao?
Bắc Hải, có hi vọng rồi!
Tất cả mọi người nhìn thấy Thẩm Thiên một đòn miểu sát Tà Linh cấp Chuẩn Tiên thì tâm thần chấn động mạnh.
Trong khoảng thời gian này họ vẫn luôn bị Tà Linh tộc chèn ép, sĩ khí đã rơi xuống đáy vực từ lâu.
Giờ Thẩm Thiên ra tay cường thế, chém giết Tà Linh cấp Chuẩn Tiên khiến sĩ khí mọi người đều tăng mạnh, trở lại thời kỳ đỉnh phong.
“Các huynh đệ, Thẩm Thiên Thánh chủ tới rồi, Bắc Hải được cứu rồi!”
“Kiên trì chờ viện quân tới là có thể đuổi đám ranh con Tà Linh này ra khỏi ngũ vực rồi!”
“Giết, giết sạch bọn hắn!”
Tu sĩ Hải tộc đều rống to, khí thế mạnh mẽ.
Dưới sự hỗ trợ của khí thế nhường này, mọi người như phát điên, trở nên vô cùng dũng mãnh.
Những tu sĩ vốn đang bị đè xuống đánh trong nháy mắt đã trở mình đổi vai, áp chế những Tà Linh cùng giai.
Những tu sĩ vốn đang ngang bằng thế lực với địch thì được chiến ý thiêu đốt đánh cho đối thủ liên tục ho ra máu.
Tin chiến thắng của tu sĩ Bắc Hải liên tục báo về, đánh cho Tà Linh phải tạm thời rút lui, đoạt lại khí thế.
Mọi người nhìn thấy cảnh này trong lòng vô cùng vui sướng.
Nhóm Ngao Dạ và Côn Hư trong lòng vô cùng cmar thán.
Thẩm tiểu tử không hổ là đứa con thiên mệnh hàng thật giá thật, vừa xuất hiện đã giúp thế cục Bắc Hải tạm thời đảo ngược.
Tuy nhiên, muốn thắng được trận này không đơn giản như vậy!
Lúc này, cuối cùng Tà Tiên cũng kịp phản ứng lại, ánh mắt hắn ta lóe lên tà quang thâm thúy: “Chỉ là một tên tiểu tử mà lại định cứu thế sao?”
“Chẳng qua chỉ tự rước lấy cái chết thôi, tiêu diệt hắn!”
Tà Tiên không thèm để ý, tên bị chết chỉ là Tà Linh cấp Chuẩn Tiên mà thôi.
Hiện tại hắn ta đã phái ra năm tên Chuẩn Tiên, chẳng nhẽ còn không thể giải quyết được tiểu tử này?
“Vâng, đại nhân!”
Lập tức, năm tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên đang thỏa thích đồ sát giữa đám người đều kéo đến.
Tà khí toàn thân bọn hắn rung chuyển, khí thế kinh khủng đến cực điểm.
“Ai nói chỉ có một mình?”
“Ngươi không thèm coi lão đạo ra gì đấy à?”
Lúc này hư không lại một lần nữa vỡ vụn, một bóng dáng bước ra.
Người này chính là Bích Liên trưởng lão Sở Long Hà.
Sở Long Hà tay cầm thần côn hoàng kim, khí tức nghiêm túc, khinh thường quần hùng.
Giữa trường côn vùng vẫy, vô số hư không bị đánh nát khiến tất cả Tà Linh muốn đến gần đẫm máu, bị hủy diệt.
Tu sĩ Bắc Hải nhìn thấy màn này khí thế lại một lần nữa tăng vọt.
“Bích Liên trưởng lão cũng tới ròi.”
“Lần này Thần Tiêu thánh địa phái chi viện mạnh tới, chúng ta có hy vọng lớn hơn rồi.”
Uy danh của Sở Long Hà ở Bắc Hải không hề kém, có thể nói là cường thịnh một thời.
Là một trong Thần Tiêu song tử lúc trước há có thể yếu sao?
Đông đảo tu sĩ Bắc Hải nhìn thấy Sở Long Hà xuất hiện đều tưởng viện quân của Thần Tiêu thánh địa đã chạy tới.
“Một tên đạo sĩ thúi đến thì đã sao chứ?”
“Cùng giết hết!”
Những Tà Linh cấp Chuẩn Tiên kia không hề để ý, lập tức chia ra hai người giải quyết Sở Long Hà.
Ba người khác thì lao về phía Thẩm Thiên.
Theo bọn hắn thấy, sự uy hiếp của Sở Long Hà hoàn toàn không bằng Thẩm Thiên.
“Trời không sinh Sở Long Hà ta, côn đạo vạn cổ như đêm dài!”
Sở Long Hà thét dài, thần côn hoàng kim trong tay nở rộ kim mang vô tận.
Thần quang vạn đạo, khí thế mênh mông khó lường, trong nháy mắt đã bao phủ hai tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên.
Trong chốc lát, trời chìm đất sụt, mảnh hư không ấy trong nháy mắt nổ tung biến thành một vùng phế tích.
Sở Long Hà đã kéo hai tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên vào hư không loạn lưu bắt đầu ác chiến.
Thần mang sáng chói bắn ra, chiếu rọi trời đất khiến người ta không cách nào nhìn trộm được.
Nhưng trong đó có uy thế kinh khủng dũng mãnh truyền đến, liên tục không ngừng, uy thế cực kỳ kinh người.
Thẩm Thiên nhìn thấy màn này Thẩm Thiên hơi trầm ngâm.
Thực lực của Sở Long Hà trước nay không hề yếu, hơn nữa còn thường xuyên giấu dốt, đến mức hắn cũng chẳng biết rốt cuộc thực lực Sở Long Hà mạnh nhường nào.
Nếu Sở Long Hà đã chủ động ra tay chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Thẩm Thiên không quan tâm nữa mà liếc mắt sang bên kia.
Nơi đó có ba tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên đang lao tới.
Ba tên đó thấy ánh mắt sắc bén như kiếm của Thẩm Thiên liếc qua tim không khỏi đập nhanh.
Hàn ý như lan từ chân lên đến đỉnh đầu khiến người ta phải run cầm cập.
Màn Thẩm Thiên một kích miểu sát Tà Linh cấp Chuẩn Tiên ban nãy vẫn còn rõ mồm một trước mắt, đó là ngọn nguồn của nỗi sợ hãi, dù thế nào cũng chưa thể xua đi được.
“Đừng để bị hắn hù dọa, liên thủ bày trận.”