Chương 998 Độ kiếp thành Thánh (4)
Đây là pháp cấm kỵ vô thượng trong Đấu Chiến Đế kinh, được Thẩm Thiên biểu diễn một cách hoàn mỹ giống như muốn kình thiên định hải, bình phục đại thế.
Ầm!
Trong chốc lát lại có một Tà Linh bị đánh bay, nhục thân trực tiếp bị băm thành thịt băm, thần hồn bị hỗn độn thần lôi vô tận thôn phệ.
Thẩm Thiên càng đánh càng hắn, như thần nhập ma, giết cho tất cả mọi người sợ hãi.
Chỉ một lát sau đã có ba tên Tà Linh Chuẩn Tiên đẫm máu ở đây.
Hình ảnh này khiến mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, vô cùng kinh ngạc.
Tất cả mọi người có thể nhìn ra, những gì Thẩm Thiên đang sử dụng đều là pháp vô thượng, uy năng vô tận.
Thi triển pháp vô thượng phải tiêu hao lượng sức mạnh vô cùng khổng lồ, người bình thường cùng lắm chỉ có thể thi triển một hai lần là đã tiêu hao gần hết thần lực rồi.
Còn Thẩm Thiên thì lại thi triển không kiêng nể gì, đánh cho cả chiến trường hư không thành phế tích.
Sắc mặt Thẩm Thiên hờ hững, thần lực trong cơ thể chảy rỉ rích, liên tục không ngừng.
Thân thể hóa thành lỗ đen mênh mông, hấp thụ sức mạnh lôi kiếp vô tận tạo thành chất dinh dưỡng.
Nhờ Dùng Thân Hóa Kiếp, Thẩm Thiên hoàn toàn có thể hòa hợp sức mạnh thiên kiếp để sử dụng.
Cho dù tiêu hao bao nhiêu sức lực thì cũng đều có thể bổ sung lại trong nháy mắt.
Thiên kiếp kinh khủng thiến thế nhân sợ hãi lại trở thành trợ lực lớn nhất của Thẩm Thiên.
Dưới sự hỗ trợ của ba ngàn đạo kiếp, hắn càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh, như chiến thần vô địch chinh phục trời đất.
Tổn thất bất ba động đội, số Tà Linh cấp Chuẩn Tiên còn lại bị dọa đến mức tim muốn nứt ra.
“Liên thủ bày trận, ngăn cản tên này thôi!”
Bọn hắn ngửa mặt lên trời gào thét, không dám tiếp tục chống cự chính diện với Thẩm Thiên, bắt đầu đổi công thành thủ.
Mười lăm tên Tà Linh cấp Chuẩn Tiên hỗ trợ lẫn nhau, liên thủ hợp tác tạo dựng ra đại trận phòng ngự vô thượng.
Màn sáng màu xám che cả bầu trời phát ra thần uy lớn lao bao phủ tất cả bọn hắn.
Cho dù là sức mạnh thiên kiếp cũng chỉ có thể đánh cho màn sáng vô cùng chấn động chứ không thể nào phá nát nó.
Đây là đại trận phọng ngự do mười lắm tê n Tà Linh cấp Chuẩn Tiên kết hợp sức mạnh xây dựng ra, vô cùng kiên cố.
Thẩm Thiên nhìn thấy màn này ánh mắt khựng lại, trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra tinh quang vô tận.
Khí tinh thần mênh mông không dứt lao thẳng tầng mây, cuốn hết những đám mây xung quanh.
Trong chốc lát tia sáng trên bầu trời vô cùng mãnh liệt, vô số ngôi sao phát sáng, mênh mông khó lường.
Tinh quang chói lọi rơi xuống giống như ngôi sao băng lớn mang theo uy thế tràn trề không gì chống đỡ được.
Mọi người chăm chú nhìn thì thấy từng viên cờ bắn xuống, đánh mạnh lên đại trận phòng ngự.
Phập!
Mười lăm Tà Linh cấp Chuẩn Tiên trong nháy mắt ho ra máu, khí huyết trong cơ thể vô cùng chấn động.
Nhưng, dù cho như vậy đại trận phòng ngự vẫn chưa vỡ vụn nhưng sức mạnh của trận pháp được quân cờ hấp dẫn tới thì bị thu nạp vào trong không thể nào thoát đi được.
Trên lỗ sâu hư không, Tà Tiên nhìn thấy những con cờ kia, hai mắt tỏa sáng.
Hắn ta hét lớn: “Những quân cờ này đều là chí bảo, chí ít cũng trên Tiên khí cực phẩm.”
“Mau luyện hóa chúng diệt sát kẻ này đi!”
Tà Tiên kinh ngạc, hắn ta không ngờ Thẩm Thiên có thể đem ra nhiều chí bảo đến như vậy.
Mỗi một quân cờ đều vô cùng quý giá, uy lực mạnh mẽ.
Nhiều chí bảo như vậy cho dù là hắn ta cũng tuyệt đối không thể nào bỏ ra nỗi.
Trong lòng Tà Tiên vui mừng, hắn ta cho rằng Thẩm Thiên đang tặng bảo vật1
Với sức lực cảu mười lăm vị Chuẩn Tiên, muốn luyện hóa những chí bảo này dễ như trở bàn tay.
Đến lúc đó bọn hắn có thể mượn bảo vật này tiến hành phản kích.
Những chí bảo này mà được mười lăm vị Chuẩn Tiên thôi động thì uy lực sẽ kinh khủng cực điểm.
Dù đối mặt với cường giả Chân Tiên cũng đủ sức đánh một trận.
...
Nghĩ tới đây, Tà Tiên nhe răng cười không ngừng, trong mắt lấp lóe tà quang.
Không ngờ, tiểu tử này lại không thể khinh thường đến như vậy.
Bổn tọa không tin, như vậy mà còn không thể diệt sát hắn.
Tiểu tử này nếu bất tử... bổn tọa sẽ ăn hết những quân cờ này!
Nghe thấy lời của Tà Tiên, vẻ mặt mười lăm vị Tà Linh cấp Chuẩn Tiên vô cùng vui mừng.
Nếu bọn hắn luyện hóa những quân cờ Hồn thiên này chắc chắn có thể tẩy rửa được nhục thân.
Chúng Tà Linh ra tay, tà khí liên miên không dứt khiến nhiều quân cơ rung động, bay vào trong trận pháp.
Tu sĩ Bắc Hải nhìn thấy cảnh này vô cùng kinh hãi.
Nếu để những Tà Linh này cướp đoạt được chí bảo ấy chẳng phải thế cục sẽ bị nghịch chuyển sao?
Thậm chí, ngay cả Thẩm Thiên cũng sẽ rơi vào nguy cơ.
Ánh mắt mọi người đầy lo lắng, không biết Thẩm Thiên định xử lý như thế nào.
Nhưng, sắc mặt Thẩm Thiên vẫn vô cùng lạnh nhạt, trong mắt lộ vẻ giễu cợt.
Hắn cười nhạo nói: “Đủ chưa? Vẫn chưa đủ à?”
Thẩm Thiên vung tay lên, lập tức lại có mấy ngàn quân cờ bay vụt ra.
Những con cờ quanh quẩn thần quang kia đột nhiên bắn về phía trận pháp.
Sắc mặt rất nhiều Tà Linh đều vui mừng, không kìm được cười gằn nói: “Tiểu tử này đang tìm chết mà.”
“Đợi bổn tọa nắm giữ được chứ bảo bậc này nhất định sẽ giết chết được nó!”
“Xem ra lần này, chúng ta phát tài rồi!”
Rất nhiều Tà Linh cấp Chuẩn Tiên đều đưa tay ra chộp lấy quân cờ.
Vẻ mặt Thẩm Thiên vô cùng lạnh lẽo, pháp quyết trong tay thay đổi.
“Thiên Tinh Phong Thần Kiếm!”
Những con cờ kia bộc phát ra uy thế vô cùng mãnh liệt, kinh khủng đến cực điểm.
Khí tinh thần vô tận tràn ra, vô cùng chói mắt, bắn ra bốn phía.
Từng quân cờ trông vô cùng bình thường đột nhiên hóa thành quang kiếm tinh thần đột nhiên rơi xuống, thế như chẻ tre!