Chương 923 Bức thoái vị (1)
Nhìn Phi Thần Tuyết ngay cả tiểu đội đạo binh nhất tinh mà hắn tặng cho đối phương phòng thân cũng đưa tới, Trần Đạo Huyền ôm nàng vào trong ngực.
- Yên tâm đi, sẽ không sao đâu, một tiểu đội đạo binh tam tinh là đủ rồi!
Hắn dừng một chút:
- Hơn nữa, chúng ta còn có không gian truyền tống trận cùng tử mẫu truyền âm loa, ngươi và ta có thể tùy thời trợ giúp lẫn nhau.
Tiểu đội đạo binh tam tinh và tiểu đội đạo binh nhất tinh trong tay Phi Thần Tuyết, hắn vốn định giao cho đối phương.
Nhìn như Thanh Vi đạo phái đang toàn lực ra tay với các tông Tây Bắc, nhưng ai cũng không dám cam đoan, bọn họ có phái người đến Vạn Tinh Hải đánh lén hay không.
Dù sao, Tư Đồ gia cùng Tiêu Vũ Hóa phái tới ba vị Nguyên Thần đạo quân, nếu là muốn vòng qua các tông Tây Bắc, đánh lén Càn Nguyên Kiếm Tông cũng không có vấn đề gì.
Điểm này, Trần Đạo Huyền không thể không đề phòng.
Một bên, Tần Trảm nhìn Trần Đạo Huyền và sư tỷ hắn ôm nhau, bất giác nghiêng đầu sang một bên.
Một lúc lâu sau.
Phi Thần Tuyết mới buông Trần Đạo Huyền ra, nàng ngẩng đầu lên:
- Ta bảo Tần Trảm đi cùng ngươi, Tần Trảm điều động đệ tử Càn Nguyên Kiếm Tông càng thành thạo hơn, để hắn làm trợ thủ cho ngươi, ta cũng yên tâm.
- Khụ khụ, sư tỷ, tâm của ngươi cũng quá lợi hại đi.
Tần Trảm đau khổ nói.
- Cũng tốt, ta quả thật không quen với đệ tử Càn Nguyên Kiếm Tông, để Tần Trảm đi cùng ta đi.
Nói xong, Trần Đạo Huyền quay đầu nhìn về phía Tần Trảm, hỏi:
- Không thành vấn đề đi?
- Được.
Tần Trảm gật đầu.
Hắn cũng biết, sư tỷ nhà mình nói không sai, Trần Đạo Huyền cùng Phi Thần Tuyết mới vừa kết làm đạo lữ, Trần gia cùng Càn Nguyên Kiếm Tông dung hợp còn chưa tiến hành, Tư Đồ gia cùng Tiêu Vũ Hóa liền phái người tập kích.
Có thể nói, địch nhân đến quá nhanh, đều không cho Trần gia cùng Càn Nguyên Kiếm Tông quá nhiều thời gian phản ứng.
Nhưng chiến tranh là như vậy, không ai có thể dự đoán khi nào nó sẽ đến, điều duy nhất mọi người có thể làm là trong thời bình suy nghĩ mọi cách, nỗ lực để nâng cao thực lực của chính họ.
So sánh với uy hiếp của Tư Đồ gia, giới yêu của Chân Yêu giới mới là địch nhân lớn nhất của mọi người.
Đều nói trời sụp đổ có người cao chống đỡ, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, người cao của Phượng Vẫn giới đã càng ngày càng lực bất tòng tâm.
Điều này từ thái độ không kiêng nể gì của Tư Đồ gia là có thể nhìn ra được.
Nếu Thiên Tôn thành có thể vươn tay tới, Tư Đồ gia tuyệt đối không dám kiêu ngạo như vậy, ngang nhiên cãi lại lệnh cấm của Thiên Tôn thành, ra tay với các tông Tây Bắc.
- Đã như vậy, không nên chậm trễ, chúng ta xuất phát thôi!
- Tốt,
Phi Thần Tuyết cũng là người quả quyết, quyết định đã hạ, liền không còn tư thái tiểu nữ nhi:
- Trần Lang đi trước, thiếp thân sẽ theo sau trợ giúp.
Trần Đạo Huyền gật gật đầu, lập tức nhìn về phía Tần Trảm, nói:
- Chúng ta đi.
- Sư tỷ, chúng ta đi trước.
Dứt lời.
Trần Đạo Huyền cùng Tần Trảm bay vào truyền tống trận, thân hình trong nháy mắt biến mất không thấy.
Nhìn hai người thân cận nhất của mình rời đi, trái tim Phi Thần Tuyết níu lại.
❖ ❖ ❖
Thiên Cơ điện.
Lúc này Thiên Cơ điện đã là một mảnh tàn phá.
Không chỉ có đại trận hộ tông bị phá, hơn nữa toàn bộ tông môn đều là phế tích, vô số điện bị phá vỡ, đốt cháy. Từng cỗ khôi lỗi hình dạng khác nhau, bị phá hủy thành từng bộ hài cốt.
Linh điền, linh dược viên, tàng bảo thất...
Từng tông môn trọng địa, không phải bị cướp sạch thì chính là bị thiêu đốt.
Thỉnh thoảng, trong tông môn còn có chiến đấu lẻ tẻ đang bộc phát, đây là lực lượng chống cự còn sót lại của Thiên Cơ điện.
Chỉ có điều, những lực lượng còn sót lại này đã không thể chịu đựng được bao lâu.
Trên cao.
Ba vị Nguyên Thần đạo quân lăng không mà đứng, nhìn cảnh tượng thê thảm dưới chân.
Nhìn phía dưới một mảnh phế tích, một vị tu sĩ Nguyên Thần cười nói:
- Ô huynh, thu thập xong rồi liền đi chỗ tiếp theo đi, chúng ta tranh thủ trong vòng một tháng bắt được lãnh thổ các tông Tây Bắc cùng với tiên khí của Càn Nguyên Kiếm Tông.
- Lão phu ở đây thay thiếu chủ cảm ơn Tư Đồ lão tổ.
Ô Hầu chắp tay với hai vị Nguyên Thần đạo quân của Tư Đồ gia.
- Không cần khách khí,
Vị Nguyên Thần đạo quân Tư Đồ gia này cười nói:
- Chỉ cần Tiêu đạo hữu nhớ rõ tương lai đi tới Lưỡng Giới Uyên, đừng quên đáp ứng lời hứa của lão tổ là tốt rồi.
- Đạo hữu yên tâm, thiếu chủ nhà ta tuyệt đối không dám quên.
- Vậy thì tốt rồi.
Hai người cười càng thêm vui vẻ.
- Oanh!
Hai người đang cười, đột nhiên, dưới chân bộc phát ra một luồng năng lượng ba động khủng bố.
- Chuyện gì xảy ra?
Ô Hầu đảo qua thần thức, tìm được tông chủ Huyền Dương tông ở tiền tuyến, chất vấn.
Tông chủ Huyền Dương tông nghe vậy, vội vàng thuấn di đến bên cạnh Ô Hầu, cung kính nói:
- Bẩm tiền bối, là khôi lỗi. Thiên Cơ điện còn cất giấu một đám khôi lỗi lục giai, chúng ta vừa mới chịu thiệt thòi.
- Rác rưởi!
Ô Hầu giận dữ mắng một tiếng:
- Ngay cả tông chủ của Thiên Cơ điện cũng đã chết, các ngươi còn không bắt được một chi chân quân nho nhỏ còn sót lại sao, ta cần ngươi có ích lợi gì?
Nói xong, liền muốn một chưởng đánh chết tông chủ Huyền Dương tông.
Nhìn thấy cảnh tượng này, tông chủ Huyền Dương tông sợ tới mức hồn phi thiên ngoại, lập tức quỳ xuống với Ô Hầu, lớn tiếng nói:
- Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng!
- Ô huynh chậm đã.
Hai vị đạo quân Tư Đồ gia thấy thế vội vàng ngăn cản Ô Hầu:
- Bất quá chỉ là cần ta động tay chút thôi, ngươi giết hắn, tương lai ai sẽ thay Tư Đồ gia ta xử lý các loại tài nguyên ở chỗ này?
- Vâng vâng vâng, vãn bối còn có ích, còn hữu dụng!
Giờ phút này, tông chủ Huyền Dương tông đã không còn để ý đến da mặt gì nữa rồi, một lòng chỉ muốn sống.
Nhìn bộ dáng này của hắn, trong mắt ba vị đạo quân đều hiện lên một tia chán ghét.
Một vị đạo quân Tư Đồ gia phất phất tay, nói:
- Cút đi.
- Vâng, đa tạ đạo quân!
Lúc này, tông chủ Huyền Dương tông cũng không quay đầu lại, biến mất tại chỗ.
- Ô huynh cần gì phải tức giận,
Một vị Nguyên Thần đạo quân khác của Tư Đồ gia an ủi nói:
- Lại nói tiếp, vị tông chủ Huyền Dương tông này cũng họ Ô, hai người ngươi vẫn là cùng họ, có khi thời kỳ thượng cổ còn cùng cùng xuất từ một tộc đâu.
- Hừ!
Sắc mặt Ô Hầu nhất thời có chút không vui:
- Hắn cũng xứng họ Ô sao!
- Hahaha.
Hai người Tư Đồ gia đều cười rộ lên.
- Được rồi, Ô huynh, không đùa nữa, ta đi xử lý đám tiểu tạp ngư này. Trận này kết thúc, còn có mấy nhà đang chờ chúng ta dọn dẹp đâu.
Dứt lời, một vị Nguyên Thần đạo quân của Tư Đồ gia nâng bàn tay lên.
Trên bầu trời, một bàn tay khổng lồ trấn áp xuống đại địa, như thể bầu trời sẽ bị đánh xuyên qua.
Nếu Trần Đạo Huyền ở đây, sẽ dễ dàng nhận ra, một kích này chỉ là một môn thuật pháp đê giai bình thường nhất, tên là Thao Vân thuật.
Nhưng ở trong bàn tay Nguyên Thần đạo quân của Tư Đồ gia, Thao Vân thuật bình thường đến cực điểm, nhưng hiệu quả hắn sử dụng lại như trấn áp thiên địa.
Nguyên nhân chính là ở chỗ, vân vụ này ngưng tụ một chưởng kình thiên, bên trong rót vào thế giới lực khủng bố, không chỉ như thế, bề ngoài còn bị vị Nguyên Thần đạo quân này dùng mấy loại pháp tắc ước thúc.
Để cho nó có thể chịu đựng được thế giới lực khủng khiếp này.
Trải qua đối phương ma cải, kỳ thật môn thuật pháp này đã không thể gọi là Thao Vân thuật nữa rồi.
Nhưng đến Nguyên Thần kỳ, thi triển pháp thuật vốn tương đối tùy tâm sở dục.
Nhất là dưới tình huống cảnh giới nghiền ép, càng muốn đánh như thế nào thì đánh như thế đó, thậm chí ngay cả vận dụng pháp khí cũng không cần.
Dưới công kích khủng khiếp này.
Một phần ba diện tích tông môn Thiên Cơ điện bị xóa sạch.